Vô Thượng Thần Đế

Chương 1770: Ngươi nhìn ta có dám hay không?

Nhất phẩm Thiên Tiên, dù chỉ là nhất phẩm, cũng là cảnh giới Thiên Tiên, so với cảnh giới Địa Tiên, hoàn toàn khác biệt.
Loại chênh lệch này, rất lớn.
- Liệt Viêm Phân Phi? Ta xem Mục Vân ngươi nên bay ra ngoài mới đúng.
Tần Thiên Vũ khẽ quát một tiếng, bước ra một bước, tiếng gầm gừ vang lên, cả người Tần Thiên Vũ tỏa ra sát cơ, bị phẫn nộ kích thích, Tần Thiên Vũ bộc phát sát ý vô biên, khí thế cuồng bạo.
Rầm rầm rầm...
Lập tức, bên trong tầng thứ năm bắt đầu nổ vang.
Hai thân ảnh vừa chạm vào tức tách ra.
Ngay khi hai thân ảnh vừa chạm vào tức tách ra, Mục Vân hơi có vẻ chật vật, rút lui quay về.
Lực lượng Tần Thiên Vũ rất cuồng bạo, như bọt biển, đánh lên một quyền, giống như liên tục bất lực, nhưng lại lại mang theo lực lượng điên cuồng quanh quẩn.
Nói đúng ra, càng giống như đại hải, từng tầng từng tầng cuốn lên, từng tầng từng tầng tụ tập, sau đó bộc phát.
- Thế nào? Tư vị không dễ chịu?
- Dễ chịu không dễ chịu, ngươi đi thử một chút sẽ biết.
Mục Vân không nói hai lời, lần nữa rút kiếm giết ra.
- Minh Ngục Chi Trảm.
Đánh ra một kiếm, một cửa lớn âm trầm xuất hiện trước mặt Mục Vân.
Kiếm ra, cửa mở!
Kiếm khí âm trầm mang theo khí tức U Minh cuồn cuộn mà ra.
Mà lúc này, Mục Vân càng ngưng tụ ra kiếm giới.
Kiếm giới xuất hiện, càn quét tới Tần Thiên Vũ, một mực bao trùm Tần Thiên Vũ.
Phanh phanh phanh...
Trong nháy mắt, Mục Vân đánh ra từng đạo kiếm khí lao thẳng tới Tần Thiên Vũ.
Mà thân ảnh của Tần Thiên Vũ bị bao phu bên trong kiếm giới, động tác trở nên vô cùng chậm chạp.
Nhưng lại tuyệt không bị giam cầm.
Thấy cảnh này, Mục Vân cũng không thể không sợ hãi than.
Thiên Tiên cảnh giới cường hoành, quả thật để người khó mà nắm lấy.
Tần Thiên Vũ giờ phút này còn có thể tự do hành động ở bên trong kiếm giới của hắn, chỉ là tốc độ nhận chút ảnh hưởng, đủ để nhìn ra, Thiên Tiên cảnh giới rất mạnh.
- Cút đi!
Tần Thiên Vũ bất ngờ rít lên một tiếng, bước ra một bước.
Tiếng tạch tạch tạch vỡ vụn vang lên, không gian xung quanh, giống như mặt gương vỡ vụn.
Sắc mặt Mục Vân trắng nhợt, lần nữa rút lui.
Kiếm giới của hắn bị Tần Thiên Vũ cứng rắn phá vỡ.
Bị phản phệ, Mục Vân rút lui, sắc mặt tái nhợt.
Kiếm giới có thể nói là điều cơ bản hiện ra khi kiếm khách lĩnh ngộ kiếm đạo, như là thân thể rút ra một phần lực lượng, lực lượng mang theo quy tắc.
Lực lượng quy tắc này là quy tắc của chính kiếm khách.
Một khi quy tắc bị phá hư, kiếm khách đương nhiên bị phản phệ.
Mục Vân nhìn Tần Thiên Vũ, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ.
Gia hỏa này... Quá mạnh.
Đây chính là năng lực của võ giả cảnh giới Thiên Tiên.
Nguyên Anh, cũng không phải đùa giỡn.
- Ngươi còn có chiêu thức gì sao?
Tần Thiên Vũ ngạo nghễ nhìn Mục Vân, lạnh lùng nói:
- Nếu như không có, vậy thì chịu chết đi.
Hai mắt đỏ bừng, Tần Thiên Vũ hóa thành một đạo tàn ảnh, lao thẳng tới Mục Vân.
- Viêm Minh Thiên Kiếm Trảm.
Chém ra một kiếm, toàn thân cao thấp Mục Vân phát ra ánh sáng.
Bá bá bá kiếm khí, phô thiên cái địa mà ra, từng đạo kiếm khí như là từng chuôi phi kiếm, lao thẳng tới Tần Thiên Vũ.
Thấy cảnh này, khóe miệng Tần Thiên Vũ khẽ nhếch.
- Buồn cười!
Hắn là cảnh giới Thiên Tiên, cảnh giới nhất phẩm Thiên Tiên, hắn đã tắm trong đó trăm năm, có thể nói là chưởng khống, quen thuộc Nguyên Anh đến tình trạng không thể quen thuộc hơn nữa.
Mục Vân còn chưa ngưng tụ ra Nguyên Anh, thậm chí đan nguyên cũng không có đã mưu toan tranh phong với hắn, quả thực muốn chết.
Loại tình huống này, Mục Vân không chết, hắn chết.
Trong mắt Tần Thiên Vũ mang theo ý cười, vọt thẳng phá tan từng đạo kiếm khí, lao thẳng tới Mục Vân.
- Quả nhiên!
Thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân không khỏi thở ra một hơi.
Vẻn vẹn bằng vào Viêm Minh Kiếm Quyết thì không cách nào đánh bại Tần Thiên Vũ.
Đã như vậy... Chỉ có lộ ra át chủ bài.
- Không Nhận!
Nội tâm quát khẽ, hai tay Mục Vân cùng đư ra, tiếng bá bá bá xé gió vang lên.
Nhưng trước mặt Mục Vân hiện tại chỉ có thấy tiếng xé gió, lại không thấy bất kỳ công kích gì.
Tần Thiên Vũ phá kiếm khí của Mục Vân, lần nữa xông ra.
Mặc dù không thấy được bất kỳ vật gì, thế nhưng tiếng gió liên tục để hắn lại nghe được rất rõ ràng.
Bước ra một bước, lực lượng buông thả tiết ra ngoài.
Quanh người Tần Thiên Vũ xuất hiện một khải giáp sáng lóng lánh.
Toàn thân khải giáp màu kim hoàng, bao trùm toàn thân Tần Thiên Vũ, bất quá nhìn chỗ lưng Tần Thiên Vũ lại có thể thấy được, một mảnh nhô ra, hơi cổ quái.
- Lần này mặc mai của Huyền Vũ cũng vô dụng.
Mục Vân rút kiếm giết ra.
Không Nhận phía trước, Mục Vân ở phía sau, giết tới.
Khanh khanh khanh...
Trong nháy mắt, từng đạo Không Nhận vút không mà ra, lao thẳng tới mặt ngoài thân thể Tần Thiên Vũ.
Những Không Nhận rơi vào mặt ngoài thân thể Tần Thiên Vũ giao phong cùng chiến giáp, phát ra tiếng vang khanh khanh.
Thấy cảnh này, Tần Thiên Vũ biến sắc.
Ngay sau đó, tiếng ken két vỡ vụn vang lên.
Tần Thiên Vũ không thể không lần nữa đánh ra trường kiếm, ngăn cản kia công kích không nhìn thấy.
Không gian lợi nhận công kích.
Làm sao có thể?
Tần Thiên Vũ triệt để trợn tròn mắt.
Mục Vân chỉ có cảnh giới Địa Tiên, sao có thể có thể thi triển ra không gian công kích.
Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân lại giơ kiếm đánh tới.
- Thật bất ngờ thật sao?
Nhìn thấy rung động trên mặt Tần Thiên Vũ, Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Rung động còn ở đằng sau đây.
Mục Vân vừa dứt lời, đâm ra một kiếm.
Thế nhưng cùng lúc đó, giết ra còn có công kích khác của Mục Vân.
- Không Toàn!
Không gian lợi nhận lúc này ngưng kết thành vòng xoáy, vây quanh thân thể Tần Thiên Vũ.
Trong chớp nhoáng, khải giáp trên người không ngừng bị công kích, dần dần chống đỡ không nổi, Tần Thiên Vũ không thể không thi triển ra kiếm thuật của mình, ngăn cản không gian công kích.
Thế nhưng Mục Vân giờ phút này đã câm kiếm lao tới.
Mà giờ phút này, phương vị Mục Vân công kích cũng không phải nửa người trên của Tần Thiên Vũ.
Mà là nửa người dưới.
Bởi vì Tần Thiên Vũ nuốt Hồng Ngọc Hỏa Xà Quả, cho nên giờ khắc này, bên trong cơ thể Tần Thiên Vũ đang sắp ức chế không nổi lực lượng cuồng bạo, muốn phóng thích.
Đáng tiếc, Lạc Thủy Yên gần trong gang tấc, hai người bọn họ kết hợp cho nhau, có thể vận chuyển lực lượng.
Nhưng Mục Vân xuất hiện ngay lúc này, căn bản sẽ không cho hắn cơ hội.
Rơi vào đường cùng, Tần Thiên Vũ chỉ có thể biệt khuất chiến đấu.
Dần dần càng biệt khuất, Tần Thiên Vũ nhất thời cảm giác thật không tốt.
Thế nhưng giờ phút này Mục Vân công kích lại chuyên môn chọn nửa người dưới của hắn.
- Không phải ngươi rất để ý tẩu tử của ta à? Vì để phòng vạn nhất, ta để ngươi đời này lại không cách nào tăng thêm lòng mơ ước với chị dâu ta.
- Ngươi dám!
Tựa hồ hiểu rõ Mục Vân muốn làm gì, Tần Thiên Vũ gầm thét.
- Ngươi nhìn ta có dám hay không.
Mục Vân lại khu kiếm lao tới.
Thấy cảnh này, Tần Thiên Vũ muốn phòng bị.
Nhưng còn chưa kịp làm gì, từng không gian lợi nhận xoay tròn đã giết tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận