Vô Thượng Thần Đế

Chương 3748: U Minh Quỷ Lộ (1)

Như Bạch Lạc Thạch là Đại Thánh trung vị cảnh, U Hoàng Minh Thế Kính cùng Ôn Hoàng Tô Diêm là Đại Thánh đại vị cảnh, thực lực của bọn họ so với cao thủ trên bảng còn lợi hại hơn.
Yêu Hoàng Lâm Tú Y ngồi ở trên ghế khách quý, trên mặt không đẹp lắm, bởi vì thực lực của hắn, chỉ có Đại Thánh trung vị cảnh, đợi đến khi đoạt bảng thi đấu chấm dứt, địa vị của hắn, khẳng định sẽ bị khiêu chiến.
Những cao thủ khác, thần sắc ngưng trọng.
Trước kia chỉ cần bước vào Đại Thánh tiểu vị cảnh, đã có tư cách đoạt bảng, giống như trước kia đệ thập cao thủ Chu Phi Tuyền, chính là Đại Thánh tiểu vị cảnh.
Nhưng Trường Giang sóng sau đẩy sóng trước, cao thủ xuất hiện trong thiên hạ càng ngày càng nhiều, nếu như không nghĩ tiến thủ, rất dễ dàng bị chen xuống.
Vòng tỷ thí thứ hai bắt đầu, người đầu tiên xuất hiện chính là lục bào lão tổ, địch thủ của hắn là người Cự nhân cự viên tộc, tên là Thái Vinh Tử.
Thái Vinh Tử này là thiếu chủ của Cự nhân Cự Viên, bình thường rất ít khi lộ diện, bế quan khổ tu mười vạn năm, lần này xuất quan, chỉ vì cướp đoạt cao thủ bảng.
Thái Vinh Tử cưỡi một con thánh thú, chính là ác ma cổ viên.
Ác Ma Cổ Viên này là một trong thập đại thánh thú thượng cổ, lúc trước Thái Man Tử dung hợp tinh huyết của Ác Ma Cổ Viên, hóa huyết nhập ma, trực tiếp tấn công Đại Thánh cảnh giới.
Mà Thái Vinh Tử cũng là lấy ma chứng đạo, nhưng hắn bước vào Đại Thánh cảnh giới đã lâu, đạo vị khí tức so với Thái Man Tử vững chắc hơn rất nhiều, hơn nữa ác ma cổ viên chân thân, chính là chiến sủng của hắn, có ác ma cổ viên tương trợ, thực lực của hắn, tuyệt đối không thể khinh thường.
Con ác ma cổ viên này, thân hình khổng lồ, cánh thịt ngang trời, che khuất bầu trời, ma khí đen kịt lượn lờ.
Mục Vân nhìn ác ma cổ viên, nghĩ thầm:
- Cổ Viên này thật có ma huyết hùng hồn! Nếu như ta có thể bắt được nó, dung hợp ma huyết trong cơ thể nó, ma hoàng biến của ta, tuyệt đối có thể đại thành!
Lục bào lão tổ nhìn thân hình khổng lồ của Ác Ma Cổ Viên, ánh mắt giếng cổ không gợn sóng, cũng không có bất kỳ e ngại nào.
Hắn là sát thủ số một Huyền Tự Doanh của công hội sát thủ, thực lực là Đại Thánh tiểu vị cảnh, ngang hàng với Thái Vinh Tử, nhưng hắn không có thánh thú, hiển nhiên chịu thiệt.
- Ngạo Tuyết, ngươi xem lục bào lão tổ có thể thắng sao?
Mục Vân nhìn về phía Lý Ngạo Tuyết.
Lý Ngạo Tuyết chính là kiếm nữ áo đen, là hội trưởng công hội sát thủ, chi tiết của lão tổ áo xanh, nàng tự nhiên rõ ràng.
- Chắc chắn có thể giành chiến thắng, ngươi yên tâm.
Lý Ngạo Tuyết thản nhiên nói.
- Ồ?
Mục Vân hơi có chút kinh dị, nhìn thần sắc trấn định của Lý Ngạo Tuyết, tựa hồ lục bào lão tổ có đòn sát thủ gì.
Phanh...
Lúc này, trên lôi đài đã bộc phát giao phong.
- Ha ha ha, lục bào lão tổ, ta khuyên ngươi vẫn nên sớm nhận thua, miễn cho mất đi tính mạng.
Thái Vinh Tử cười rộ lên, trực tiếp cưỡi ác ma cổ viên, lăng không bay xuống.
- Phế vật chỉ biết đùa giỡn man lực, hôm nay lão phu sẽ cho ngươi kiến thức kiến thức, cái gì gọi là thần thông chân chính.
Lục bào lão tổ cười lạnh một tiếng, ngón tay búng lên, phóng xuất ra một cỗ hỏa diễm màu xanh biếc, cỗ hỏa diễm màu xanh biếc này, mang theo khí tức mục nát cực kỳ mãnh liệt, nguyền rủa so với Hủ Thi ngọc bội, chỉ sợ còn mãnh liệt hơn mười lần.
Hỏa diễm mục nát khủng bố hung hăng tập kích Thái Vinh Tử và Ác Ma Cổ Viên.
- Đây là ngọn lửa gì?
Thái Vinh Tử chấn động, khí tức mục nát của ngọn lửa này cường đại, chưa từng thấy, hắn cũng không dám cứng đối cứng, vội vàng khống chế Ác Ma Cổ Viên né tránh.
- Hắc hắc, có thể chạy thoát được không?
Lục bào lão tổ lạnh lùng cười, vung tay lên, lục sắc hỏa diễm rơi vào trên người Thái Vinh Tử, nhanh chóng thiêu đốt.
- A!
Thái Vinh Tử phát ra tiếng kêu thảm thiết, cả người trong nháy mắt bị hỏa diễm bao trùm, cả người thiêu đốt lên.
- Đáng chết, đây là thanh sơn quỷ hỏa xếp hạng thứ hai mươi mốt trên Nguyên Hỏa bảng, ăn mòn khí tức cực kỳ mãnh liệt.
Ác Ma Cổ Viên nhìn ra manh mối, phát ra tiếng gầm trầm thấp.
- Thanh Sơn Quỷ Hỏa? Đây có phải là ngọn lửa không? Sao lại không có khí tức nguyên hỏa?
Thái Vinh Tử kinh ngạc nói.
- Bởi vì đây là tàn hỏa, chỉ là một luồng tàn thể, cũng không phải bản thể, cho nên không có khí tức nguyên hỏa, nhưng thanh sơn quỷ hỏa ăn mòn hiệu quả, tàn hỏa này cũng có, lực sát thương phi thường lớn.
Ác Ma Cổ Viên lắc đầu.
- Hỗn đản!
Thái Vinh Tử cắn răng, cuống quít dập tắt ngọn lửa trên người, nhưng quần áo và tóc của hắn đều bị bỏng, bộ dáng có vẻ phi thường chật vật, cả người cháy đen một mảnh.
- Đầu hàng đi, thiếu chủ.
Ác Ma Cổ Viên khuyên nhủ.
- Không được, ta thà chết không hàng.
Thái Vinh Tử thần sắc kiên quyết, đạo pháp của hắn là ma đạo, dũng mãnh tinh tiến, tuyệt đối không có khả năng đầu hàng quần phục.
- Ngươi không đầu hàng, đó chính là chết, bổn tọa lười cùng ngươi chịu chết, xuống đi!
Ác Ma Cổ Viên hừ lạnh một tiếng, thân thể vung lên, trực tiếp ném Thái Vinh Tử xuống, sau đó cũng không thèm nhìn, tự mình vỗ cánh bay lên trời, trực tiếp rời đi.
- Cổ Viên đại nhân!
Thái Vinh Tử chấn động, không ngờ ác ma Cổ Viên lại rời xa hắn.
- Hắc hắc hắc, chịu chết đi!
Lục bào lão tổ cười lạnh, một phát phóng thích ra thanh sơn quỷ hỏa, trực tiếp bao phủ trên người Thái Vinh Tử.
Thái Vinh Tử kêu thảm thiết, thân thể bị thanh sơn quỷ hỏa thiêu đốt, da thịt nhanh chóng cháy đen hóa than, cả người rất nhanh biến thành một cỗ xác cháy.
Lục bào lão tổ không tốn nhiều công sức, đã đạt được thắng lợi tỷ thí.
Toàn trường mọi người đều một trận kinh ngạc, có chút hoảng sợ nhìn ngọn lửa trên tay hắn.
Một vệa thanh sắc hỏa diễm kia, nguyên lai là nguyên hỏa tàn thể, là thanh sơn quỷ hỏa, mặc dù không phải bản thể, không có nguyên hỏa khí tức, nhưng vẫn như cũ có được lực ăn mòn của thanh sơn quỷ hỏa, phi thường lợi hại.
- Thì ra đây là tàn thể của thanh sơn quỷ hỏa, lục bào lão tổ này, thâm tàng bất lộ.
Mục Vân chăm chú nhìn lục bào lão tổ, không hổ là sát thủ số một Huyền Tự Doanh, quả nhiên không thể khinh thường.
Thái Vinh Tử trực tiếp bị thanh sơn quỷ hỏa thiêu chết, kỳ thật nếu ác ma Cổ Viên chịu sóng vai chiến đấu với hắn, hắn sẽ không chết thảm như vậy.
Mục Vân thấy Ác Ma Cổ Viên rời đi, trong lòng khẽ động, kêu Mục Bất Phàm lại đây, nói:
- Tiểu Phàm, ngươi đuổi theo ta, bắt được con súc sinh kia, bắt nó trở về.
Mục Vân đem Thôn Tuyết Cổ Thiềm cùng Huyết Dực Bức Vương giao cho Mục Bất Phàm, bảo hắn đi ra ngoài đuổi theo.
- Vâng, Mục đại ca!
Mục Bất Phàm không do dự, trực tiếp xuất phát, trên tay hắn còn có Thiên Liệt phù văn Mục Vân ban cho hắn, muốn bắt ác ma cổ viên, cũng không phải chuyện gì khó khăn.
Mục Vân gật gật đầu, chỉ cần có thể bắt được Ác Ma Cổ Viên, dung hợp tinh huyết của Ác Ma Cổ Viên, ma hoàng biến của hắn, khẳng định có thể luyện đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận