Vô Thượng Thần Đế

Chương 2559: Thực sự là đang khử độc (1)

- Tông chủ, người thế nào rồi?
Vương Tâm Nhã đi lên phía trước, hai tay chạm vào hai tay tông chủ, chỉ cảm giác một cỗ nóng rực truyền vào trong thân thể.
Dù cho ở trong hàn địa này, thân thể tông chủ vẫn nóng bỏng như trước.
- Vân lang.
- Tới đây.
Mục Vân nhanh chóng đi tới trước người Vương Tâm Nhã.
Nhìn thấy nữ tử trước người, Mục Vân nhíu mày.
Nữ tử này thoạt nhìn bộ dáng hơn ba mươi tuổi, một thân khí tức mười phần hỗn loạn, sắc mặt tái nhợt, tựa như bệnh nặng mới khỏi, tới gần thân thể nàng, liền cảm giác một cỗ hỏa nhiệt.
- Vân lang, tông chủ thế nào?
Mục Vân thản nhiên nói:
- Cứu được, các nàng lui ra trước.
- Hỏa độc trong cơ thể nàng ấy, uy lực cường đại, ta sợ dính vào trên người các nàng.
- Ừm.
Tam nữ lui ra, Mục Vân lại đỡ nữ tử trước mắt.
- Thiên âm tông chủ - âm Vân Trúc.
Mục Vân thản nhiên nói.
Một đời Am Thánh, lấy âm khởi sự, ai có thể nghĩ đến, cũng sẽ có một mặt yếu ớt như vậy.
Hai tay đặt lên người âm Vân Trúc, Mục Vân cảm giác được một cỗ khí tức cực nóng, đang phá hư thân thể âm Vân Trúc, giống như kiến cắn nuốt thi thể, từng giọt từng giọt, gặm cắn huyết khí của âm Vân Trúc.
Nếu không phải thực lực siêu cường nhất lưu Tiên Vương của âm Vân Trúc, chỉ sợ đã sớm chết.
- Các nàng rời khỏi trước.
Độc tố xâm nhập sâu hơn Mục Vân tưởng tượng rất nhiều.
Mục Vân mở miệng nói:
- Tạm thời phong ấn mật thất lại, ta không gọi các nàng, các nàng đừng tiến vào, hỏa độc này. Thật rất khó chơi.
- Ừm.
Vương Tâm Nhã gật gật đầu, lôi kéo Tiêu Doãn Nhi cùng Cửu Nhi hai người rời đi.
Ngoài trời, ba người đứng vững, trong lòng Vương Tâm Nhã vẫn lo lắng cho âm Vân Trúc, mà Cửu Nhi cùng Tiêu Doãn Nhi hai người, đồng dạng cũng lo lắng, nhưng lo lắng cái gì, liền khó nói.
Trong mật thất, Mục Vân để thân thể âm Vân Trúc thăng bằng lại, hai tay nâng thân thể âm Vân Trúc, chậm rãi nói:
- âm tông chủ, đắc tội.
Lời nói dứt, hắn cởi bỏ quần áo của âm Vân Trúc.
Một thân thể hoàn mỹ bày ra trước người, chỉ là Mục Vân giờ phút này, đúng là rất thành thật.
Kiếp trước hắn cùng âm Vân Trúc coi như có chút giao tiếp, nhưng bất quá là bình thủy tương phùng, hiện tại giai nhân vờn quanh bên người hắn, cũng không đến mức nhìn thấy một mỹ nữ, liền nhịn không được bò lên không xuống được.
Mà giờ phút này, âm Vân Trúc chỉ cảm giác trong lòng giống như như bị lửa đốt, ý thức dần dần mơ hồ.
Dần dần, giống như một giấc mơ, nàng cảm giác được một đôi bàn tay bám vào thân thể mình...
Đôi bàn tay kia, tự nhiên là của Mục Vân.
Hai tay Mục Vân giờ phút này đang dò khắp người âm Vân Trúc, chỉ là lần này, hắn có thể cam đoan, mình tuyệt đối không có tạp niệm.
Hơn nữa quan trọng nhất là, theo hai tay hắn di chuyển, âm Vân Trúc nằm thẳng, trong miệng không ngừng phát ra âm thanh vui vẻ.
Mục Vân biết, mình sờ đúng chỗ.
Thương thế trong cơ thể âm Vân Trúc cũng không nhỏ, thậm chí rất lớn, nếu hắn tùy tiện sử dụng Thiên Hỏa trừ độc, chỉ sợ sẽ khiến cho Ngũ Độc Ô Xâm Hỏa sinh ra phản kháng mãnh liệt, khiến cho thân thể âm Vân Trúc bị thương tăng nặng.
Dần dần, trong phòng, một cỗ hơi thở cực nóng dâng lên, Mục Vân lau mồ hôi trên trán.
Ngũ Độc Ô Xâm Hỏa đúng là mười phần cường đại bá đạo, nhưng dưới thiên hỏa, độc hỏa bất nhập lưu này vẫn yếu hơn không chỉ một bậc.
Thời gian trôi qua khoảng một canh giờ, hai tay Mục Vân ở trên người âm Vân Trúc duyệt qua hơn một canh giờ, cuối cùng, chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
Trong bàn tay hắn xuất hiện một đoàn dấu ấn hỏa diễm đen nhánh.
Ấn ký kia rơi vào trong tay hắn, giống như nốt nhạc nhảy lên, thật sự linh động.
- Ừ hừ...
Đột nhiên, người trong nước thức dậy.
- Ngươi tỉnh rồi?
Mục Vân nhìn thấy vẻ ửng hồng trên mặt âm Vân Trúc, hô hấp như có như không, thập phần suy yếu, nói:
- Đây là một khỏa Vô Cực Đoạt Thiên Đan, tuyệt phẩm Vương cấp tiên đan, có thể trợ giúp ngươi nhanh chóng ổn định tu vi.
Trên mặt Mục Vân mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Chỉ là, âm Vân Trúc nhìn Mục Vân một chút, lại nhìn toàn thân mình trên dưới không có một vật, nhất thời ngây người.
Ba...
- A...
Mật thất, một tiếng bạt tay vang lên, thuận tiện mang theo một tiếng quát to kinh thiên động địa.
Tiếng quát vang lên, Mục Vân chỉ cảm thấy trên mặt đỏ rực một trận.
Một cái tát này, rõ ràng là âm Vân Trúc trực tiếp đánh lên mặt hắn.
- Ngươi bị bệnh phải không?
Giọng Mục Vân mang theo tức giận.
- Ngươi là ai?
Âm Vân Trúc ôm ngực, nhưng giờ phút này làm sao che được.
- Ta là đan sư Tâm nhi mời tới cứu ngươi, không phải ta, ngươi đã sớm chết, làm sao trả ân như thế?
Mục Vân hừ nói:
- Nếu không cởi bỏ quần áo ngươi, ta không cách nào thi triển, khu độc cho ngươi, ngươi không hỏi đúng sai liền đánh người?
- Ta...
Âm Vân Trúc nhìn Mục Vân, nói:
- Ngươi ngươi... Trước tiên ngươi cho ta một bộ quần áo.
Nghe được lời này, Mục Vân trợn trắng mắt, vung tay ném ra một bộ quần áo, nói:
- Đây là của ta, ngươi trước tiên mặc đi, đợi lát nữa đi ra ngoài, ngươi lại tìm quần áo của mình mặc đi.
Dứt lời, tiếng sột xoạt vang lên sau lưng, không bao lâu sau, âm Vân Trúc mở miệng nói:
- Được rồi!
Mục Vân xoay người lại, nói:
- Lần sau chú ý, chưa tìm hiểu rõ chuyện đã trực tiếp đánh người, cũng phải nhìn rõ mới được.
- Xin lỗi.
Âm Vân Trúc gật gật đầu, nói:
Ta cũng chỉ là nhất thời sốt ruột...
- Nuốt một viên đan dược này vào đi, nếu không, trong cơ thể ngươi trống rỗng, đêm nay người ta khiêu khích tới cửa, ngươi căn bản không cách nào ứng đối.
- Khiêu khích tới cửa?
- A, ta ngược lại đã quên, ngươi trúng độc một thời gian, Thiên âm tông các ngươi lập tức sẽ bị Kinh Thiên môn nuốt chửng. Không còn sót lại chút gì.
Mục Vân thản nhiên nói.
- Ngươi làm sao biết được?
Âm Vân Trúc nhìn Mục Vân, cảnh giác nói:
- Ngươi là ai?
Nói như thế, nhưng cảm giác được Mục Vân đưa cho nàng Vô Cực Đoạt Thiên Đan, đúng là tiên đan, âm Vân Trúc vẫn tiếp nhận.
- Thiếu tông chủ Thiên âm Tông Vương Tâm Nhã các ngươi là thê tử của ta.
- Ngươi là Mục Vân.
Âm Vân Trúc nhất thời kinh ngạc.
- Ngươi còn biết là ta?
Mục Vân xoa xoa hai má.
- Cái kia... Mục Tiên Vương, thật sự xin lỗi.
Trên mặt âm Vân Trúc mang theo áy náy.
- Được rồi, ngươi lại không biết ta, tát ta một cái cũng là chuyện nên làm, hơn nữa kiếp trước ngươi từng giúp ta đột phá một lần, hôm nay cứu ngươi một mạng, coi như ta trả ngươi một phần nhân tình.
- Ừm.
Âm Vân Trúc gật đầu nói:
- Ngươi quả nhiên chưa chết, những năm gần đây, đứa nhỏ Tâm Nhã này, cả ngày trong miệng lẩm bẩm đều là ngươi.
- Được rồi, ngươi trước nuốt vào Vô Cực Đoạt Thiên Đan khôi phục đi, chuyện cũ quay đầu lại nói chuyện, lần này nếu ta đụng phải chuyện của Thiên âm tông các ngươi, Tâm Nhi hiện tại lại là Thiếu tông chủ Thiên âm Tông, việc này ta không thể không quản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận