Vô Thượng Thần Đế

Chương 1564: Lột một lớp da

Mục Vân chém đinh chặt sắt nói.
- Trên người ta chỉ có một vạn khỏa Nhân Dương Đan, thực sự không đủ.
Trên người Mục Vân đúng là có một vạn khỏa Nhân Dương Đan, trở thành tọa hạ đệ tử, một ít đệ tử hàng xóm đưa tới hạ lễ, tại tăng thêm Nhân Dương Tinh Thạch lúc trước hắn thu thập còn lại, toàn bộ bị hắn luyện chế thành Nhân Dương Đan, cùng với vơ vét bên trong Ngự Thần đại lục.
Không sai biệt lắm sấp sỉ một vạn khỏa.
Chỉ là hiện tại nương theo lấy cảnh giới hắn đề thăng, một vạn khỏa Nhân Dương Đan chỉ là mưa bụi.
Lần này, có cơ hội làm thịt những người này một trận, hắn mới không khách khí.
- Vậy ngươi chí ít còn cần bao nhiêu khỏa?
- Năm vạn khỏa.
Mục Vân không chút do dự nói:
- Năm vạn khỏa Nhân Dương Đan, ta có thể hết sức nếm thử.
- Tiểu tử ngươi, khẩu vị không khỏi quá lớn đi?
Nghe đến lời này, Minh Hạo cũng nhịn không được nói:
- Năm vạn khỏa Nhân Dương Đan, ngươi nghĩ rằng chúng ta kho đan được.
Nhìn thấy Minh Hạo phản ứng lớn như thế, Mục Vân buông buông tay nói:
- Bởi vì cảnh giới ta quá thấp, nếu không không cần nhiều đan dược như vậy, mà lại năm vạn khỏa, ta không nhất định có thể cam đoan phá vỡ, nếu như có mười vạn khỏa Nhân Dương Đan, ta nhất định có thể phá vỡ.
Mười vạn khỏa.
Những chữ số này, đối với Mục Vân lúc trước ban đầu tiến vào Nhất Diệp kiếm phái mà nói, quả thực là một con số thiên văn.
Nhưng hắn hiện tại đã đến cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên.
Tu luyện cần Nhân Dương Đan, đúng là một con số thiên văn.
Ngày sau đến cảnh giới thất phẩm, bát phẩm Nhân Tiên, số lượng Nhân Dương Đan cần, chính là mấy chục vạn khỏa, thậm chí là trăm vạn khỏa.
- Đã như vậy, chúng ta mỗi một nhà lấy ra hai vạn khỏa Nhân Dương Đan đi.
Hàn Độc Túy giờ khắc này mở miệng:
- Mục Vân nơi đó có một vạn khỏa, bốn bên chúng ta kiếm ra chín vạn khỏa, cam đoan vạn vô nhất thất, ta bỏ ra ba vạn khỏa Nhân Dương Đan.
Hàn Độc Túy vừa nói xong, bàn tay vung lên, một dòng đan lưu màu lam chảy vào trong tay Mục Vân, toàn bộ bị Mục Vân thu vào bên trong không gian tiên giới.
Hàn Độc Túy mở miệng, mình còn nguyện ý thêm ra một vạn khỏa Nhân Dương Đan, mấy người khác đương nhiên không lời gì để nói.
- Vậy ta xuất ra hai vạn khỏa.
Tẩy Kiếm Các Ngọc Thanh Lan cũng hờ hững nói.
- Cho ngươi.
Uy Vũ đau lòng nói:
- Ngươi nếu mở ra còn tốt, mở không ra...
- Hai vạn khỏa, ta cũng cho nổi!
Minh Hạo vung tay, vẩy ra.
Chín vạn khỏa Nhân Dương Đan tới tay.
Trong lòng Mục Vân quả thực cuồng hỉ.
Âm người?
Ở trước mặt Mục Vân hắn, muốn âm hắn, những người này thực sự quá tuổi trẻ một chút.
Thấy cảnh này, Mục Vân hé mồm nói:
- Đã như vậy, vậy các ngươi trước tiên lui ra ngoài đi.
- Cái gì?
- Lui ra ngoài!
Nghe đến lời này, mấy người kinh ngạc nhìn Mục Vân.
- Xú tiểu tử, ngươi lại đùa nghịch hoa chiêu gì? Chúng ta lui ra ngoài, ngươi ở bên trong chạy làm sao bây giờ?
Uy Vũ quát.
- Chạy?
Nghe đến lời này, Mục Vân lại cười nói:
- Mở ra trận pháp này, nhất định sơn băng địa liệt, các ngươi khẳng định muốn ở nơi này nhìn?
- Đó là đương nhiên.
Minh Hạo gật đầu nói:
- Chúng ta cũng không phải không tin ngươi, chỉ là mấy vạn khỏa Nhân Dương Đan, đúng là rất khó để người yên tâm.
Nghe đến lời này, Mục Vân gật đầu nói:
- Không có vấn đề, các ngươi nguyện ý ở nơi này nhìn, vậy cứ ở lại nơi này nhìn đi.
Nhìn thấy bộ dáng mấy người lo lắng, Mục Vân cũng không giải thích.
Đứng ở trung ương vết rách, trong tay Mục Vân tụ tập Tiên khí, ngưng kết thành từng trận phù quỷ dị.
Trận pháp vốn là tồn tại vô cùng cường đại.
Nhưng lại không giống với luyện khí, hạch tâm mấu chốt nhất của trận pháp chính là trận phù.
Khác biệt với luyện chế khế văn cho Tiên khí, phù văn mặc dù cũng là Tiên khí ngưng tụ, thế nhưng thủ đoạn lại phồn vinh phức tạp hơn mấy lần.
Mà trận pháp khá mấu chốt, còn có thiết trí vật liệu đại trận.
Đây cũng là thể hiện ra chỗ khác biệt của trận pháp sư.
Tiên trận sư, tiên trận đại sư, tiên trận tông sư.
Ba cấp độ, không có phân chia tỉ mỉ, thứ nhất là bởi vì tiên trận sư khan hiếm, thứ hai thì là phân chia đẳng cấp tiên trận sư vốn cũng không có quá tỉ mỉ.
Một tòa đại trận, cho dù tiên trận đại sư thiết trí, người này trong hàng ngũ đại sư cũng tuyệt đối là tồn tại rất cao cấp.
Mục Vân cũng không lo lắng, những người này có thể nhìn ra manh mối gì.
Nếu hắn không phải dưới sự trùng hợp nhìn thấy mánh khóe, chỉ sợ cũng rất khó coi ra vấn đề của trận này.
- Đã các ngươi không nguyện ý rời khỏi nơi đây chờ, một thì mỗi người tự cẩn thận.
Quanh người Mục Vân ngưng tụ từng đạo trận phù, phiêu tán bốn phía trái phải trên thân thể của hắn.
Rầm rầm rầm...
Đột nhiên, những trận phù kia ngưng tụ thành một đầu giang hà, vọt thẳng lên trời.
Thấy cảnh này, trong lòng mọi người nhất thời kinh hãi.
Lực điều khiển trận pháp lớn dạng này, Mục Vân không đơn giản.
Đám người càng thêm nhìn trúng là Mục Vân như thế nào mở ra trận pháp.
Mười vạn khỏa Nhân Dương Đan tiêu hao, đến tột cùng sẽ mở ra trận pháp như thế nào, cần Mục Vân bỏ ra khí lực lớn như vậy.
Tiếng rầm rầm rầm, không ngừng vang lên.
Hai tay Mục Vân hiện tại nâng lên, từng đạo trận phù hóa thành từng đường lưu quang, tách ra bốn phía, toàn bộ lao nhanh tiến vào trong sơn động quanh đây.
Ông...
Đột nhiên, từng tiếng vù vù vào đột nhiên vang lên, sơn động xung quanh tràn ngập ra từng đạo hắc mang, toàn bộ chiếu xạ tại vị trí Mục Vân.
Phanh phanh phanh...
Mà trong chớp nhoáng, chỗ sơn cốc đám người đang đứng phanh phanh phanh từng tiếng nổ tung không ngừng vang lên, mặt đất lúc này triệt để lăn lộn, như cuồng phong hải lãng, nhấc lên từng trận bụi bặm.
Mà cảnh trí cuồng bạo như thế, chỉ có địa phương chỗ Mục Vân đứng là bình yên vô sự.
- Xú tiểu tử, ngươi đang giở trò quỷ gì?
- Thế nào đột nhiên trở nên cuồng bạo như vậy?
- Ngươi sẽ không đùa nghịch ám chiêu gì âm hại chúng ta đó chứ?
Lập tức, đám người xung quanh cảnh giác nhìn Mục Vân, không ngừng phi thân lên, chuẩn bị tư thế.
Giờ khắc này trên trời dưới đất, toàn bộ là từng vết rách, tiếng lốp bốp không ngừng vang lên, điếc màng nhĩ người.
Mọi người thấy không thể tiếp tục chờ đợi ở nơi này, từng người phi thân lên, vọt thẳng ra khỏi sơn cốc.
Bên trong, quả thực là kinh đào hải lãng, càn quét thao thiên.
Nhìn thấy hơn mười người rời đi, khóe miệng Mục Vân xuất hiện tia mỉm cười.
- Muốn ở lại chỗ này? Ta có thể để các ngươi ở đây sao?
Mục Vân mới sẽ không để bọn hắn giám sát nhất cử nhất động của mình, mười vạn khỏa Nhân Dương Đan, hắn đều sẽ không nuốt vào một viên, lúc này, hắn đương nhiên không hi vọng những người này ở đây nơi nhìn thấy.
- Bích Lạc hoàng tuyền tông... Mặc dù chưa nghe nói qua tông môn này, nhưng vẻn vẹn là một tòa trận pháp đã xuất từ thủ bút của trận pháp đại sư, thân phận của một vị tiên trận đại sư, chỉ là một thế lực Thanh Đồng cấp sao có thể thúc đẩy? Bích Lạc hoàng tuyền tông không có đơn giản như bề ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận