Vô Thượng Thần Đế

Chương 3797: Vương Gia Thành (1)

Trong điện quang hỏa thạch, Bùi Cô Nhận bắt lấy thân thể Lan Lăng Vương, hung hăng ném ra ngoài.
- A!
Lan Lăng Vương phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân hình in một chữ ‘Trấn’.
Khí tức của hắn, nhất thời bị trấn áp, vốn có tu vi đại vị cảnh, nhưng trong nháy mắt ngã xuống, ngay cả tu vi Đại Thánh cũng không giữ được, rơi xuống cảnh giới Thánh Nhân.
Mục Vân nhìn thấy một màn này, trong lòng mừng thầm, Nhân Nguyên bút khôi phục toàn bộ linh khí, uy lực quả nhiên cường đại, một bút trấn áp xuống, đánh rơi tu vi Đại Thánh một cảnh giới.
- Nan hoàng đại nhân, cứu mạng.
Lan Lăng Vương kêu thảm thiết, tu vi của hắn ngã xuống, chỉ có cảnh giới Thánh Nhân, ở trong không gian phong bạo cuồng loạn đầy trời, hắn ngay cả mạng sống cũng khó khăn, bị không gian phong bạo xoắn nát.
- Mục Vân, ngươi tên tạp chủng này, cút ra cho ta!
Bùi Cô Nhận cũng mặc kệ Lan Lăng Vương sống chết, vội vàng xuất ra pháp bảo, bảo vệ thân thể.
Hắn nhìn thấy Nhân Nguyên bút, tự nhiên biết Mục Vân ở phụ cận.
- Lão già, ngươi muốn giết ta, nằm mơ đi!
Thân thể Mục Vân bạo lược mà ra, nhấc Nhân Nguyên bút lên, hướng Bùi Cô Nhận giết tới.
Nơi này tràn ngập không gian phong bạo, Mục Vân mở ra thương thiên chi nhãn, đem không gian phong bạo hóa thành dùng của mình, từng cỗ khí tức không gian sắc bén, từ trên Nhân Nguyên bút bộc phát ra ngoài.
Tay phải hắn cầm bút, tay trái rụt trong ống tay áo, âm thầm chuẩn bị khí tức nguyền rủa, chỉ cần Bùi Cô Nhận có chút sơ sẩy, chính là cơ hội hắn ra tay.
- Độc Chích tiễn.
Bùi Cô Nhận quát to một tiếng, khu động pháp bảo bạo sát mà ra.
Pháp bảo này của hắn là một mũi tên, một mũi tên vô cùng sắc bén, thân mũi tên lượn lờ rất nhiều ký tự, từng cỗ chướng khí đặc hữu của bồn địa, từ trên mũi tên này tản mát ra.
- Là khí tức của Địa Nguyên Thư.
Mục Vân âm thầm kinh ngạc, trên mũi tên này của Bùi Cô Nhận, dĩ nhiên có khí tức Địa Nguyên thư, nếu như hắn không nhìn lầm, hẳn là trang sách bồn địa.
Nguyên lai trang sách Địa Nguyên thư, có thể làm khí linh cho pháp bảo, Mục Vân xem như mở rộng tầm mắt.
Xuy...
Bùi Cô Nhận vung tay lên, Độc Chích tiễn phá không giết tới, xuyên thấu không gian phong bạo, khí tức sắc bén trải đầy thiên địa.
Nhất thời, Mục Vân cảm thấy một cỗ khí tức sắc bén đánh úp lại, Bùi Cô Nhận không hổ là cao thủ cấp bậc Cổ Thánh, mũi tên này của hắn ẩn chứa nhuệ khí cực kỳ khủng bố, nếu như bị đánh trúng, Mục Vân tất phải chết không thể nghi ngờ.
- Tháo dỡ!
Mục Vân hét lớn một tiếng, nhân nguyên bút chém ra, canh một tiếng, tại chỗ tháo dỡ Độc Chích tiễn của Bùi Cô Nhận, tiễn thư tách ra, một trang địa nguyên thư in chữ bồn địa, chậm rãi bay ra.
- Không tốt!
Bùi Cô Nhận thần sắc cuồng biến, không nghĩ tới Nhân Nguyên bút lợi hại như vậy, dĩ nhiên có thể phá hủy pháp bảo của hắn.
Mục Vân nhhắn tay lẹ mắt, nhanh chóng cướp đi trang sách bồn địa.
Trán hắn toát ra mồ hôi, có chút thở hổn hển, hiệu quả nhân nguyên bút tuy rằng tốt, nhưng thi triển có chút phí lực, hắn cũng cảm thấy có chút chịu không nổi.
Chỉ là viết mấy chữ, nhưng Mục Vân cơ hồ hao hết khí lực toàn thân, linh khí Nhân Nguyên bút toàn bộ khôi phục, uy lực tăng lên rất nhiều, nhưng khí tức hao phí cũng tăng lên rất nhiều.
- Tiểu tạp chủng, dám hủy pháp bảo của ta, lão phu muốn ngươi lấy mạng trả nợ.
Bùi Cô Nhận gầm thét, bàn tay già nua vung ra, một đạo đồ đằng khổng lồ hiện ra.
Đây là thiên đạo pháp tướng của hắn, bộ dáng là một con quái vật tu la mặt xanh răng nanh, tràn ngập khí tức tai nạn cực kỳ khủng bố.
Bùi Cô Nhận được xưng là Nan hoàng, là hóa thân của vận rủi, thiên đạo pháp tướng của hắn, cũng là tràn ngập khí tức ách nan, có thể trấn áp số mệnh của địch nhân.
Số mệnh càng cường đại, lại càng không dễ dàng ngã xuống, cũng sẽ không chết.
Mục Vân cho dù bị đánh rơi Hỗn Độn hư không, hắn cũng không có tuyệt vọng, bởi vì, hắn tin tưởng số mệnh của mình, tuyệt đối sẽ không dễ dàng ngã xuống như vậy, khẳng định có biện pháp đào thoát. Nhưng dưới sự trấn áp của Thiên Đạo Pháp của Bùi Cô Nhận, hắn nhất thời cảm thấy, số mệnh của bản thân, bị áp chế, khí tức ách nan, không ngừng tới gần.
- Tiểu tạp chủng, chết cho ta đi.
Bùi Cô Nhận quát lạnh một tiếng, Tu La Pháp tướng gào thét mà ra, khí tức Ách Nan bàng bạc, điên cuồng bao phủ Mục Vân.
Trấn nhân số mệnh, đoạn phúc duyên của ngươi, đoạt mạng người, đây chính là thủ đoạn của Bùi Cô Nhận, giết người không thấy máu, sinh động ép người sạch sẽ.
Mục Vân nhất thời hít sâu một hơi, hắn vẫn xem thường Bùi Cô Nhận, thực lực của Cổ Thánh cao thủ, quả nhiên cường hãn.
Bùi Cô Nhận là Cổ Thánh chân chính, khí tức thuần khiết hoành tráng, không giống ác thi của Tai Nạn Thiên Tôn, chỉ có khí tức cả người.
Mục Vân đã vô lực thi triển Nhân Nguyên bút, mà Bùi Cô Nhận thiên đạo pháp tướng, hùng hồn vô cùng, nguyền rủa của hắn cũng khó có thể lay động.
- Lão già, ngày khác tái chiến.
Mục Vân quyết định nhanh chóng, rút người bay lui, bay về phía Tam Nguyên giới.
- Tiểu tạp chủng, ngươi chạy đi đâu?
Bùi Cô Nhận hét lớn, hắn phụng mệnh Trì Dao tiên tử, thế muốn tru sát Mục Vân, lúc này Mục Vân đang ở trước mắt, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha.
Mục Vân không chút hoang mang, thương thiên chi nhãn phát động, không gian phong bạo xung quanh điên cuồng khuấy động, ngăn cản bước chân Bùi Cô Nhận, hắn cũng thuận lợi rời đi.
- Nan hoàng đại nhân, đừng cho hắn chạy.
Yêu Hoàng Lâm Tú Y nói.
- Ngươi yên tâm, Trì Dao tiên tử phân phó, nhất định phải tru sát tên Mục Vân này, chỉ cần hắn không thoát khỏi Tam Nguyên giới, ta sớm muộn gì cũng có thể giết chết hắn.
Bùi Cô Nhận hừ lạnh một tiếng, lấy thực lực cấp bậc Cổ Thánh của hắn, muốn tru sát Mục Vân, cũng không phải chuyện khó.
- Vạn nhất hắn chạy ra Tam Nguyên giới thì làm sao bây giờ?
Lâm Tú Y nói.
- Không ở Tam Nguyên giới, hắn có thể chạy đi đâu? Chẳng lẽ hắn dám đi Khôn Hư giới? Đó là địa bàn của Trì Dao tiên tử, hắn muốn chết à!
- Bất quá Tam Nguyên giới lớn như vậy, muốn tìm được Mục Vân tên này, không phải chuyện dễ dàng như vậy, Nan hoàng đại nhân, nếu như chịu trọng chưởng tộc trưởng vị, mượn lực lượng toàn tộc thực thi thú tộc ta, tìm kiếm Mục Vân sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Lâm Tú Y cẩn thận nói.
- Hắc hắc, Lâm Tú Y, ngươi quanh co lòng vòng, nói nhiều như vậy, chẳng qua là muốn lão phu ra tay, thay ngươi giải quyết Thi Thiên Liệt mà thôi.
Bùi Cô Nhận tâm tư cơ mẫn, cười lạnh nói.
- Nan hoàng đại nhân, Thực Thi Thú tộc chúng ta đang gặp nguy hiểm, thỉnh lão nhân gia ngươi nhất định không nên khoanh tay đứng nhìn.
- Được rồi, mang ta trở về xem một chút, ta cũng đã lâu không trở về Tam Nguyên giới, nghe nói tiểu tử Lý Hạo Thiên kia, đã thăng cấp Cổ Thánh, hắn dám mưu hại Thực Thi Thú tộc chúng ta, ta sẽ không bỏ qua cho hắn.
Bùi Cô Nhận nắm chặt tay, hắn và Lý Hạo Thiên là cao thủ cấp bậc Cổ Thánh, nhưng tư cách của hắn càng già, nếu đánh nhau, hắn cũng có tự tin có thể chiến thắng Lý Hạo Thiên.
Mà Mục Vân lúc này đã đáp xuống trong Tam Nguyên Giới, hướng Tê Hà Bảo Sơn bay đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận