Vô Thượng Thần Đế

Chương 2150: Buộc Chặt Hắn

Trảm!
Một quyền rơi xuống, Trần Ngạn, Trần Hợp, Tạ Vân ba người giờ khắc này, tự nhiên sẽ không đứng ở nơi đó ngốc ngốc chờ Mục Vân đánh tới.
Ba thân ảnh thi triển thủ đoạn đón đỡ.
- Vận dụng pháp tắc không gian, trói buộc chặt hắn!
Tạ Vân đột nhiên nói:
- Lực lượng pháp tắc không gian của ba người chúng ta, tuyệt đối có thể làm cho hắn không thể động đậy.
- Tốt!
Ba thân ảnh nhất thời thi triển pháp tắc không gian, một bước bước ra, bao phủ Mục Vân.
Trong chớp nhoáng, Mục Vân cảm giác được không gian ba người trói buộc, ba người khống chế không gian, bao phủ một phiến khu vực, trói buộc thân thể hắn.
- Yếu như vậy?
Chỉ là, Mục Vân đột nhiên cảm giác, ba người trói buộc thực sự quá yếu. Yếu đuối để Mục Vân căn bản nghĩ không ra.
- Các ngươi... Quá yếu!
Mục Vân vừa dứt lời, tiến lên.
Hắn vận dụng pháp tắc không gian, mạnh hơn ba người không chỉ gấp mười lần.
Lại thêm kiếm giới, ba người, căn bản không phải đối thủ.
- Chết đi!
Lần này, Mục Vân không còn lưu tình, vung ra một quyền, chín tầng lực lượng điệp gia, bạo phát.
Rầm rầm rầm...
Đại địa rạn nứt, ba thân ảnh bị quyền phong cuồng bạo càn quét, biến mất không thấy gì nữa.
Mục Vân nhìn cảnh tượng trước mắt, trầm mặc không lên tiếng.
Ba người công kích thực sự yếu ớt.
Hắn đột nhiên nghĩ đến, mình tiến giai cảnh giới Kim Tiên, trước đó làm vững chắc, hiện tại thể hiện ra.
Tiếng đông đông đông vang lên, ba thân ảnh lúc này rơi xuống.
Mục Vân nhìn ba người, khóe miệng ngậm lấy ý cười.
- Tư vị như thế nào?
Nhìn ba người, Mục Vân cười hỏi.
Hiện tại, ba người Tạ Vân đều không thể đứng thẳng.
- Xú tiểu tử, ngươi vậy mà giả heo ăn thịt hổ?
- Giả heo ăn thịt hổ? Không không!
Mục Vân lại là cười nói:
- Chỉ là ba người các ngươi quá yếu, ta căn bản không cần dùng hết toàn lực, có thể chém giết các ngươi ba người.
Mục Vân nhìn ba người, lần nữa nói:
- Giao ra hết Kim Dương đan trên người các ngươi cho ta.
Mục Vân đột phá cảnh giới Kim Tiên, trên người thật không có Kim Dương đan để tu luyện.
Kim Dương đan, chủ yếu trợ giúp võ giả cảnh giới Kim Tiên cường hóa thân thể, tẩm bổ kinh mạch, có tác dụng cực kỳ quan trọng trong việc đề cao kim thân.
Mục Vân hiện tại thiếu khuyết Kim Dương đan để đề cao tu vi, vững chắc cảnh giới.
- Cho... Ngươi, đều cho ngươi!
Tạ Vân nói, lấy ra không gian giới chỉ, nói:
- Ngươi đến cùng là ai?
- Nói nhảm nhiều như vậy.
Mục Vân tiếp nhận không gian giới chỉ, bên trong ó ba vạn khỏa Kim Dương đan.
Thấy cảnh này, Mục Vân lại nói:
- Ba vạn khỏa? Ngươi đùa ta? Các ngươi bốn người đều là cảnh giới Kim Tiên, chỉ có ba vạn khỏa Kim Dương đan?
- Chỉ có như vậy!
Tạ Vân khổ sở nói.
- Tốt, nếu để cho ta tìm ra một cái từ trên người các ngươi, ba người các ngươi sẽ chết.
Mục Vân vừa dứt lời, muốn bắt đầu điều tra.
- Chậm rãi, chậm đã!
Trần Ngạn hiện tại vung tay, nói:
- Ta chỗ này còn có ba vạn khỏa.
- Ta chỗ này còn có bốn vạn khỏa.
Trong tay xuất hiện mười vạn Kim Dương đan, Mục Vân cười nhạt nói:
- Các ngươi xác định, thật không có rồi?
- Thật không có!
Vẻ mặt Trần Ngạn như đưa đám nói:
- Chỉ có bấy nhiêu.
- Rất tốt!
Vù vù...
Mục Vân vừa dứt lời, không hề có điềm báo trước, U Ngữ Kiếm thoát ra từ trong thân thể của hắn, một kiếm, xoá bỏ tính mệnh ba người.
- Chính ta tìm.
U Ngữ Kiếm quay trở lại, ba thân ảnh đã trở thành ba bộ thi thể.
Ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhìn Mục Vân, chết không nhắm mắt.
Mục Vân cũng không để ý tới, lĩnh ngộ pháp tắc không gian, tìm kiếm thân thể ba người cũng không khó.
Không bao lâu, Mục Vân phát hiện, trên người ba người quả nhiên còn có không gian tiên giới khác.
Không nói hai lời, Mục Vân thu luôn không gian tiên giới kia.
- Ngươi nhìn, để các ngươi nói thật, các ngươi không nói, hiện tại làm sao cho phải? Liền mệnh đều hết rồi!
Nhìn thi thể ba người, Mục Vân thu lấy không gian Tiên giới, quay người rời đi.
Mấy người kia, tự mình tìm chết, Mục Vân nhìn quen sinh tử sát lục, tự nhiên không nương tay.
- Ninh gia cùng người của Lục gia sắp đến rồi nhỉ?
Nhìn chỗ sâu trong sơn mạch, Mục Vân tự nhủ.
- Đã như vậy, hảo hảo chơi một chút cùng bọn hắn.
Thân ảnh tiêu tán, Mục Vân quyết định tìm một chỗ, trước tu luyện khôi phục một ít, lại tiếp tục tôi luyện, thuận tiện chờ đợi người Ninh gia cùng Lục gia.
Lục soát hết không gian tiên giới của mấy người, cuối cùng, Mục Vân lấy ra toàn bộ Kim Dương đan, còn lại một ít Tiên khí, linh đan các loại, ném cho Tiểu Thất nuốt.
Tìm một ngọn núi nhỏ thấp bé, Mục Vân đục ra một sơn động nhỏ, đi vào, lần nữa phong kín cửa hang.
Khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu nuốt vào từng khỏa Kim Dương đan, tiến vào trạng thái tu luyện.
Mà cùng lúc đó, bên trong Lạc Nhật sơn mạch.
Hơn mười thân ảnh lao vùn vụt tới.
- Tin tức của Giả Vũ khuếch tán đến nơi đây, người liền không thấy.
Một tên đệ tử cẩn thận nói.
Trong đám người, Ninh Đào quát:
- Hừ, tiểu tử này khẳng định chạy không được bao xa, chúng ta lần nữa chậm rãi tìm là được.
- Bất quá, kẻ này có thủ đoạn xảo trá, mọi người tốt nhất đừng quá tách ra, miễn cho bị hắn tiêu diệt từng bộ phận!
Hạ Tuyên đề nghị:
- Nếu để cho ta gặp phải hắn, chỉ cần một kiếm, ta có thể chấm dứt tính mạng của hắn.
- Tốt!
Ninh Đào cười to nói:
- Đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, chúng ta xuất phát.
Trong lòng Ninh Đào giờ khắc này tràn đầy vui vẻ, chém giết Mục Vân, đối với Ninh gia cùng Lục gia mà nói, là một công lớn, đến thời điểm đó, địa vị của hắn trong gia tộc nhất định nâng cao một bước.
Lục Cấp kia ngu ngốc, cơ hội lập công, nhất định phải đi tìm Ninh Vũ cùng Lục Sam hai người, nếu công lao bị hai người bọn họ cướp đi, địa vị của hắn ở bên trong gia tộc sẽ càng thấp hơn.
Lần này, công lao nhất định thuộc về hắn.
Trong mắt Ninh Đào đầy vẻ dữ tợn.
So với Ninh Đào đang phẫn nộ, một đội nhân mã cũng đang rất phẫn nộ.
- Là ai!
Một đội nhân mã khoảng chừng hơn mười người, trong đó không thiếu cường giả cảnh giới Kim Tiên, càng có hai người tu vi tựa hồ không chỉ là nhất phẩm Kim Tiên.
- Đáng ghét!
Một tên nam tử trong đó một đầu tóc ngắn, thân mang võ phục bó sát người, mũi ưng, hai mắt lõm, khẽ nói:
- Bốn người Lý Kháng đều là nhất phẩm Kim Tiên, trừ phi nhị phẩm Kim Tiên xuất thủ, nếu không không có khả năng bị giết.
- Khang Uân, ngươi nhìn nơi này.
Một tên thanh niên khác lại nhìn về phía một đám Huyền Minh Kim Giáp Quy, nói:
- Một kim giáp quy, toàn thân cao thấp bị một kiếm chém thành toái phiến, người này nhất định có nghiên cứu rất sâu về kiếm thuật.
Vừa nghe lời này, Khang Uân nhẹ gật đầu.
- Còn có một chút!
Khang Uân nhìn thi thể ba người, nói với thanh niên kia:
- Lưu Vũ, ngươi nhìn nơi này, ba người bọn họ là bị một kiếm đứt cổ, trước đó, bị thương nặng, chỉ sợ người này ít nhất là nhị phẩm Kim Tiên, lại là một kiếm khách.
- Trừ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ta nghĩ không ra địa phương khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận