Vô Thượng Thần Đế

Chương 3646: Thiên Thi độc não hoàn (1)

Người này chính là hắc y kiếm nữ, hội trưởng công hội sát thủ, nghe nói quanh năm ngồi ở trên Cổ Viên kiếm, rất ít khi ra ngoài, nhưng Tam Nguyên giới vẫn lưu truyền truyền thuyết của nàng, bởi vì nàng là tồn tại đứng thứ ba trong bảng cao thủ, bất luận kẻ nào nhìn thấy bảng xếp hạng kia, đều có thể nhìn thấy tên của nàng.
Mục Vân nhìn thấy thân hình hắc y kiếm nữ, bỗng nhiên cảm thấy có chút quen mắt, tựa hồ đã nhìn thấy ở nơi nào đó.
- Kỳ quái, ta có phải đã gặp qua Hắc Y Kiếm Nữ hay không?
Mục Vân nghi hoặc một trận, nhưng chợt lắc đầu, hắc y kiếm nữ là lần đầu tiên triệu kiến hắn, hắn trước kia khẳng định chưa từng thấy qua.
- Hội trưởng đại nhân, ta đã giết Phương Thiên Nhạc, chế thành khôi lỗi.
Mục Vân thả Phương Thiên Nhạc ra.
- Ừm.
Hắc y kiếm nữ lạnh lùng gật gật đầu, nhìn thấy Phương Thiên Nhạc thành khôi lỗi, nàng cũng không có chút kinh ngạc cùng ngoài ý muốn, cả người có vẻ thâm trầm đờ đẫn.
- Sau này Hoàng tự doanh sẽ thuộc về ngươi chưởng quản, tên ngươi sẽ truyền khắp tam nguyên giới, sau này mỗi người đều biết, ngươi chính là sát thủ số một của Hoàng tự doanh.
Âm thanh hắc y kiếm nữ lãnh đạm mà khàn khàn.
- Hội trưởng đại nhân, phô trương như vậy không được tốt đâu?
Mục Vân cười khổ một chút.
Hắc y kiếm nữ nói:
- Quy củ của công hội sát thủ chúng ta, Hoàng Tự Doanh phải công khai, giữ liên lạc với bên ngoài, nếu không người khác muốn bàn chuyện mua bán, cũng không tìm được chúng ta.
- Được rồi.
Mục Vân nhún nhún vai, công khai thì công khai, dù sao hắn hiện tại đã đủ nổi danh rồi.
- Từ nay về sau, ngươi chính là sát thủ số một của Hoàng tự danh, đây là danh đao của ngươi, ngươi bảo quản thật tốt.
Hắc y kiếm nữ ném ra một khối lệnh bài, khối lệnh bài này, ngoại hình giống như như một thanh phi đao, trên lệnh bài in một chữ - Hoàng.
- Danh đao?
Mục Vân ngẩn người, tên lệnh bài này có chút kỳ lạ.
Hắc y kiếm nữ gật gật đầu, nói:
- Ừm, có danh đao trong tay, ngươi có thể ngăn cản một lần thương tổn trí mạng, hơn nữa kích phát hiệu quả vô địch ngắn ngủi, đại khái có thể kéo dài hai giây, danh đao này chỉ có thể dùng một lần, ngươi hảo hảo quý trọng.
- Thần kỳ như vậy.
Mục Vân một trận kinh ngạc, danh đao này quả thực là thần khí, dĩ nhiên có thể ngăn cản một lần thương tổn trí mạng, còn có thể kích phát hiệu quả vô địch ngắn ngủi.
- Không có gì thần kỳ, trang bị bình thường mà thôi, chờ ngươi đến cảnh giới Đại Thánh, ngươi tự nhiên sẽ hiểu, danh đao nghe có vẻ lợi hại, nhưng chỉ có thể ngăn cản một lần thương tổn mà thôi, người khác muốn giết ngươi, đánh ngươi nhiều hơn hai cái là được.
Ngữ khí của hắc y kiếm nữ vẫn lãnh đạm như cũ.
- Danh đao của Phương Thiên Nhạc đâu?
Mục Vân nhớ tới lúc mình giết Phương Thiên Nhạc, cũng không có nhìn thấy danh đao tồn tại, rất dễ dàng giết chết.
Hắc y kiếm nữ nói:
- Danh đao của hắn đã sớm dùng, lúc trước hắn phụng mệnh lệnh của Dương U Thiên, đi tru sát Trần Vũ Thiên, kết quả thiếu chút nữa bị Trần Vũ Thiên phản sát, nếu như không phải hắn có danh đao, khi đó hắn đã chết.
Mục Vân bừng tỉnh đại ngộ, cũng nhớ tới, lúc trước Phương Thiên Nhạc ám sát Trần Vũ Thiên, bị Trần Vũ Thiên phản sát, nhưng lại không chết, hắn còn tưởng rằng là hiệu quả hộ thân của Địa Nguyên Thư, thì ra là tác dụng của danh đao. Danh đao của Phương Thiên Nhạc, khi đó cũng đã dùng hết.
- Chờ một chút, hội trưởng đại nhân, ngươi nói Phương Thiên Nhạc là Dương U Thiên phái đi?
Dương U Thiên là đệ tử chân truyền thứ ba của Cửu Đỉnh Thương Hành, người này trận pháp thủ đoạn phi thường lợi hại, được xưng là cổ trận sư số một Tam Nguyên Giới, luận tu vi trận pháp, không người nào là địch thủ của hắn.
Mà thực lực của Dương U Thiên, cũng đạt tới tình trạng Thánh Nhân cực vị cảnh, chỉ thiếu một chút là có thể đứng vào cảnh giới Đại Thánh.
Mà Trần Vũ Thiên, là đệ tử chân truyền thứ tư của Cửu Đỉnh Thương Hành, là sư đệ của Dương U Thiên, sư huynh đệ đồng môn bọn họ, làm sao có thể tự giết lẫn nhau?
- Phương Thiên Nhạc là bộ hạ của Dương U Thiên, là nằm vùng của công hội chúng ta, lần này ngươi có thể thanh lý môn hộ, thay ta diệt trừ gian tế, công lao không nhỏ.
Trong giọng hắc y kiếm nữ nói lộ ra ý tứ tán thưởng.
Mục Vân âm thầm kinh hãi, thì ra Phương Thiên Nhạc lại là nằm vùng của Cửu Đỉnh thương nghiệp, khó trách Đại vu bà sẽ biết tin tức nhiệm vụ ủy thác, cửu đỉnh thương hành là chống đỡ sau lưng đại vu bà, tự nhiên sẽ đem tình báo nói cho nàng biết.
Mục Vân cảm thấy chuyện có chút phức tạp, nhưng may mắn đã giải quyết xong, hiện tại Phương Thiên Nhạc đã chết, hắn cũng có thể yên tâm ở lại trong công hội sát thủ.
- Ngươi lần này lập đại công, muốn ban thưởng gì?
Hắc y kiếm nữ hỏi.
- Đều là công lao của hội trưởng đại nhân, ta không cần ban thưởng.
Mục Vân khiêm tốn một chút, nhưng đương nhiên chỉ là lời khách sáo, nếu như hắc y kiếm nữ ban thưởng cho hắn, hắn nhất định là muốn.
- Ngươi có công lao rất lớn, ban thưởng ta nhất định sẽ cho ngươi.
Hắc y kiếm nữ lấy ra một bình thuốc, đưa cho Mục Vân.
Trong lòng Mục Vân vui vẻ, nói:
- Đa tạ hội trưởng đại nhân ban thưởng.
Tiếp nhận bình thuốc, mở nắp ra, lại ngửi được một mùi thi thối cực kỳ khó ngửi, làm cho người ta nôn mửa, trong bình không phải là linh đan diệu dược gì, mà là độc dược.
Hắc y kiếm nữ thản nhiên nói:
- Viên Thiên Thi Độc Não Hoàn này, là linh dược ta ban thưởng cho ngươi. Sau khi ‘ngươi’uống xuống, có tác dụng kéo dài tuổi thọ, chính là có chút tác dụng phụ, mỗi năm sẽ phát tác một lần, độc hại hồn phách não tủy của ngươi, bất quá ngươi không cần lo lắng.
- Miễn là mỗi năm vào thời điểm này, ngươi đến gặp ta và tôi ta cho ngươi thuốc giải độc.
Sắc mặt Mục Vân đột biến, thì ra hắc y kiếm nữ muốn dùng độc dược khống chế mình, viên Thiên Thi Độc Não Hoàn này, hắn vô luận như thế nào cũng không muốn ăn vào.
- Đừng sửng sốt, ăn nhanh đi.
Âm thanh của hắc y kiếm nữ rất bình thản, nhưng Mục Vân biết, nếu như hắn không ăn vào, hắn tuyệt đối không cách nào sống sót rời khỏi nơi này.
Mục Vân cắn răng, nghĩ thầm:
- Nếu ta ăn viên thuốc này, sau này ta sẽ tùy ý nàng bày bố, sống không bằng chết, đã như vậy, còn không bằng liều mạng một phen.
Mục Vân bất động thanh sắc, muốn chạy trốn rời đi, hắn có danh đao trong tay, còn có Thiên Nguyên Kính cho hắn thêm một cái mạng, nhưng mặc dù có những lá bài tẩy bảo mệnh này, đối mặt với hắc y kiếm nữ, hắn cũng không có nắm chắc còn sống rời đi.
Người này là cường giả xếp thứ ba trong bảng cao thủ, muốn còn sống rời đi từ trong tay của nàng, quả thực là người si nói mộng.
Nhưng muốn ăn viên độc hoàn này, vĩnh viễn bị người ta bày bố, Mục Vân Thàng chết cũng không muốn.
- Hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt, Mục Vân, ngươi uống viên thuốc này đi.
Đúng lúc này, một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai Mục Vân.
- Quy Nhất!
Trong lòng Mục Vân mừng rỡ, thì ra Quy Nhất đã thuận lợi cắn nuốt Lôi Hoàng đỉnh cùng Hỏa Thần đỉnh, hiện tại đã đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận