Vô Thượng Thần Đế

Chương 2450: Ta để ngươi đi chưa? (1)

- Đương nhiên là được.
Mà hiện tại, ở cửa, một thân ảnh đi vào.
Người tới một thân trường sam màu tối, dáng người cường tráng, bộ dáng thoạt nhìn kiêu ngạo không thôi.
Người này đặt chân tiến vào trong phòng, ánh mắt xẹt qua trên người tiểu nhị, liền nhìn đám người Mục Vân, ánh mắt cuối cùng tập trung vào trên người Cửu Nhi.
Tuy Cửu Nhi đã mang theo mặt nạ, che khuất dung nhan quyến rũ, nhưng giờ khắc này thoạt nhìn, dáng người lồi lõm dưới váy lụa trắng vẫn làm cho người ta mơ tưởng vô hạn.
Nam tử liếc mắt một cái đã thấy được chỗ nổi bậc trên người Cửu Nhi.
Khí chất.
Khí chất mềm mại không xương.
- Nguyên lai đây còn có một vị nữ tử xinh đẹp, vị cô nương này, là tại hạ đường đột.
Thanh niên cười nhạt một tiếng, chắp tay nói:
- Tại hạ Cố Thiên Nguyên, chính là con trai của Phó tông chủ Ám Ảnh tông của Cố Thành, may mắn kết bạn với cô nương, thật sự vui vẻ không biết nói cái gì, không biết cô nương tên gì?
Cố Thiên Nguyên đi tới, chắp tay cười nói.
- Ta hoài nghi tiểu nhị trộm đan dược của các ngươi, cho nên đến đây hỏi thăm.
Cố Thiên Nguyên tự mình nói:
- Hiện tại xem ra, hẳn là là thật.
Dứt lời, Cố Thiên Nguyên vung tay lên.
Phanh...
Cố Thiên Nguyên không nói hai lời, tát vào mặt tiểu nhị một cái, căn bản không hỏi thị phi.
Một tiếng phanh vang lên, sắc mặt tiểu nhị hiện tại trắng bệch, trên trán chảy đầy mồ hôi.
- Không phải hắn trộm.
Trong lúc Cố Thiên Nguyên còn muốn đánh tiếp, một chân vươn ra ngăn cản công kích của hắn.
- Ồ?
Nhìn thấy có người ngăn cản mình, ánh mắt Cố Thiên Nguyên lúc này mới rơi xuống trên người Mục Vân.
- Không phải hắn trộm?
Cố Thiên Nguyên cười nhạo nói:
- Ta nói hắn trộm, chính là hắn trộm.
Dứt lời, Cố Thiên Nguyên không để ý tới Mục Vân, lần thứ hai đánh ra một chưởng.
Phanh...
Nhưng lần này, vẫn bị Mục Vân ngăn cản.
- Vị bằng hữu này, ta giúp các ngươi tìm lại đan dược bị mất, ngươi không cảm tạ ta thì thôi đi, còn ngăn cản ta làm thịt tiểu tặc này, không khỏi quá không phúc hậu đi?
- Ngươi có mặt không?
- Ừ?
Mục Vân hiện tại đứng dậy, nâng tiểu nhị lên, nhìn Cố Thiên Nguyên nói:
- Ta hỏi ngươi có mặt mũi không? Ta nói, đan dược là ta cho hắn, ngươi muốn giết hắn, cũng phải hỏi ta... Đồng ý hay không.
Nghe được lời này, khóe miệng Cố Thiên Nguyên lộ ra nụ cười lạnh.
- Ngươi đi trước đi, không có chuyện gì của ngươi!
Mục Vân nhìn tiểu nhị, thản nhiên nói.
- Cảm ơn khách quan, cám ơn khách quan.
Tiểu nhị dập đầu mấy cái, nhanh chóng rời đi.
- Đứng lại, ta bảo ngươi đi chưa?
Cố Thiên Nguyên quát một tiếng, giết ra.
Nhưng Mục Vân sao có thể để hắn giết người trước mặt mình, huống hồ muốn giết người hắn muốn thả.
- Ngươi dám ngăn cản ta?
Thấy Mục Vân ra tay, Cố Thiên Nguyên quát một tiếng, đánh về phía Mục Vân.
Vừa ra tay đã nhìn ra thực lực cảnh giới của Cố Thiên Nguyên, nhất phẩm Tiên Vương.
Nhưng Mục Vân bây giờ là ngũ phẩm Tiên Vương.
Cố Thiên Nguyên ở trước mặt hắn, chính là một đứa bé.
Mục Vân bước ra, bàn tay vung lên, lực lượng pháp tắc cường đại nhất thời khiến Cố Thiên Nguyên căn bản không có lực phản kháng.
- Ngươi...... Ngươi là Tiên Vương....
Cố Thiên Nguyên khiếp sợ không thôi.
Trong Luân Hồi thành nho nhỏ này, rất ít võ giả Tiên Vương cảnh, nhưng hắn không nghĩ tới, mình lại đụng phải một người.
- Ngươi vừa rồi nói, ngươi là nhi tử của Phó tông chủ Cố Thành của Ám Ảnh tông?
Mục Vân hỏi:
- Nơi này là Luân Hồi thành, nếu ta nhớ không lầm, nơi này là địa phương của Luân Hồi Điện.
- Ngươi, nhi tử của phó tông chủ Ám Ảnh tông chạy tới nơi này làm cái gì?
- Ta đến bán dược liệu, không được à.
Cố Thiên Nguyên hừ hừ nói.
- Xem ra ngươi không chịu nói thật.
Mục Vân lắc đầu, vung tay lên.
Canh một tiến, đột nhiên vang lên, một cánh tay cố Thiên Nguyên đứt gãy.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, sắc mặt Cố Thiên Nguyên giờ khắc này trắng bệch, một câu cũng nói không nên lời.
- Được rồi, có thể nghiêm túc trả lời câu hỏi của ta không?
Mục Vân lạnh nhạt nói.
- Ngươi...... Ngươi là ai?
- Ta?
Mục Vân cười nói:
- Ta chính là điện chủ của Luân Hồi điện, điện chủ chân chính.
- Ngươi không phải.
Cố Thiên Nguyên quát:
- Ba đại điện chủ của Luân Hồi điện chính là người của Ma tộc, ba người Man Uyên, Chúc Ly, Tuyết Vân Kỳ, ngươi không phải.
- Ngươi quen biết ba người bọn họ?
Mục Vân cười nói:
- Đó là thuộc hạ của ta.
- Cái gì?
Nghe được lời này, Cố Thiên Nguyên chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.
Man Uyên, Chúc Ly, Tuyết Vân Kỳ ba người từ khi nào trở thành thuộc hạ của người này?
Điều này không thể.
Hắn biết, ba người có thực lực mạnh mẽ, bằng không cũng không có khả năng trong năm trăm năm sừng sững không ngã ở trong khu vực Tây Bắc cực loạn đại địa.
Hơn nữa ba người lại xuất thân Ma tộc, ai nấy trong Ma tộc đều cao ngạo không thôi, làm sao có thể khuất phục nhân loại trước mặt?
- Ngươi ít ở đây lừa gạt ta.
Cố Thiên Nguyên hừ nói:
- Ta khuyên ngươi tốt nhất nên thả ta ra, không chỉ ta ở chỗ này, phụ thân ta cũng ở Luân Hồi thành, nếu ngươi thả ta, ta còn có thể cân nhắc, lúc diệt Luân Hồi thành, tha cho ngươi một con đường sống.
- Ừm?
Mục Vân nhíu mày nói:
- Các ngươi muốn diệt Luân Hồi thành? Nơi này chính là đại bản doanh của Luân Hồi điện, các ngươi định tiêu diệt Luân Hồi điện?
- Đúng vậy.
- Mục đại sư.
Đang lúc này, ngoài cửa, Thiên Cực Không xuất hiện.
Thiên Cực Không đi tới bên cạnh Mục Vân, khom người nói:
- Nhận được tin tức, tựa hồ là Ám Ảnh tông cùng Linh Long tông có ý xấu với Luân Hồi Điện, có thể sẽ có chút động tác.
- Ồ?
Mục Vân không nghĩ tới Thiên Cực Không vừa đi ra ngoài đã nghe được những tin tức này, càng không nghĩ tới, Ám Ảnh tông cùng Linh Long tông lại ra tay với Luân Hồi Điện.
Mục Vân cúi người, nhìn Cố Thiên Nguyên nói:
- Ta hỏi ngươi, tại sao các ngươi phải đối phó Luân Hồi điện?
- Hừ.
Nghe Mục Vân hỏi, Cố Thiên Nguyên hừ một tiếng, không trả lời.
- Phải không? Không nói, phải không?
Bàn tay Mục Vân vung lên, nắm lấy một cánh tay khác của Cố Thiên Nguyên.
- Ta nói, ta nói.
Cố Thiên Nguyên chung quy vẫn nhịn không được Mục Vân uy hiếp.
- Là bởi vì... Sau khi Phần Thiên cốc trải qua một trận chiến năm trăm năm trước, Cốc chủ Phần Xích Trần bị Mạnh Tử Mặc đả thương, nghe nói đến bây giờ còn chưa tốt lên, cho nên Ám Ảnh tông chúng ta cùng Linh Long tông chuẩn bị liên thủ, đối phó Phần Thiên cốc, lật đổ Phần Thiên cốc, liên hợp với Luân Hồi điện, há biết Luân Hồi điện không biết tốt xấu gì, thế mà cự tuyệt.
- Dưới loại tình huống này, cũng chỉ có thể tiêu diệt Luân Hồi điện trước, sau đó tìm kiếm thời cơ lại đi diệt Phần Thiên cốc.
- Các ngươi tính toán rất tốt.
Mục Vân nghe được lời này, ngồi xuống.
Hắn biết đại khái vì sao Luân Hồi Điện không muốn.
Man Uyên, Chúc Ly, Tuyết Vân Kỳ ba người xem ra vẫn rất nghe lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận