Vô Thượng Thần Đế

Chương 1419: Hắc Dận Kiếm (2)

Nói cách khác, chuôi Hắc Dận Kiếm này ít nhất là có thể tăng lên tới... Thiên phẩm Tiên khí.
Mục Vân kiếp trước là Tiên Vương, đương nhiên biết.
Tiên khí, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm ba cấp độ.
Cao cấp hơn, chính là Địa phẩm Tiên khí, thượng trung hạ ba đẳng cấp.
Sau đó chính là Thiên phẩm Tiên khí, cũng là thượng trung hạ ba đẳng cấp.
Mà thiên phẩm Tiên khí, cho dù Thiên Tiên, cũng là tồn tại nhìn thấy không cách nào khống chế.
Chuôi Hắc Dận Kiếm này, nếu bị người biết có thể không ngừng gia tăng phẩm cấp của mình, chỉ sợ Thiên Kiếm lâu những Thanh Đồng cấp thế lực cũng sẽ điên cuồng.
Không nói đến điểm này, chính là vẻn vẹn phẩm cấp hiện nay - hạ phẩm Tiên khí cũng đủ làm cho các đệ tử Nhất Diệp kiếm phái tranh nhau cướp đoạt.
Hạ phẩm Tiên khí, so sánh với bất nhập phẩm Tiên khí, chính là thần binh lợi khí.
Mục Vân nhìn Hắc Dận Kiếm, nội tâm vui vẻ.
Thanh trường kiếm này, vừa lúc thích hợp với hắn hiện tại.
Lúc trước Diệt Tôn Kiếm, hắn đã tặng cho Lâm Chi Tu, trước mắt chính là thiếu khuyết một thanh tiên kiếm tiện tay.
Chỉ là, chuyện này cũng để Mục Vân càng thêm cẩn thận.
Vẻn vẹn là lầu các tầng thứ chín đã xuất hiện Tiên khí như thế, phía dưới, đoán chừng sẽ có vật liệu càng để lòng người máy động
Vạn khỏa cực phẩm Nhân Dương Đan, một thanh tiên kiếm có thể tấn cấp, nơi này, càng xem càng mơ hồ.
Quan trọng nhất là... Đến bây giờ cũng không có gì nguy hiểm.
Hưu...
Nhưng trong lòng Mục Vân vừa hiện ra ý niệm này, lập tức, một tiếng xé gió lúc này đột nhiên vang lên.
Phía sau, một đạo hắc ảnh vọt tới.
Bóng đen kia có tốc độ cực nhanh, như là một tia chớp màu đen, ngưng tụ ra một nắm đấm, một quyền đập đến trên lưng Mục Vân.
Cho dù phát hiện công kích phía sau, thế nhưng Mục Vân giờ khắc này muốn tránh né đã không kịp.
Oanh...
Lập tức, lực lượng cường đại, khiến cho thân thể Mục Vân bay đi nhập vào trên vách tường tháp cao phía trước.
Lực đập cường đại thế mà tháp cao cũng không có chấn động nửa phần.
Lực lượng thật cường đại.
Toàn bộ thân thể Mục Vân từ trên vách tường quẳng xuống, toàn thân đau nhức kịch liệt.
Vừa hay, trên người hắn mặc Quy Bối Kim Giáp, triệt tiêu không nhỏ lực lượng.
Thứ hai, hắn hiện tại là thể chất tiên nhân, sức chống cự tăng cường, thân thể đã triệt triệt để để chuyển hóa thành tiên thể, lực lượng đạt được đề cao.
Hai loại này, thiếu khuyết loại nào, hắn hiện tại chỉ sợ đã trở thành một cỗ thi thể.
Kéo lấy y phục, nhìn Quy Bối Kim Giáp trên người, Mục Vân biến sắc.
Quy Bối Kim Giáp lúc này thế mà vỡ vụn.
Xem như triệt để hỏng.
Thế mà phá.
Mục Vân nhìn trước người, sững sờ.
Quy Bối Kim Giáp vỡ vụn, thật nằm ngoài sự dự liệu của hắn.
Trong nháy mắt xoay người, Mục Vân lại không nhìn thấy bất kỳ cái gì công kích.
Hắn căn bản không thấy được kẻ nào ra tay với mình.
Đây quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Ai!
Tiếng thở dài vang vọng, bên trong toàn bộ lầu các cũng chỉ có một mình hắn.
Quay người nhìn lại, căn bản ngay cả con ruồi cũng không có.
- Xảy ra chuyện gì?
Mục Vân kinh ngạc không thôi.
Hưu...
Nhưng mà ngay tại giờ phút này, phía sau, một tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Giờ khắc này, Mục Vân có chuẩn bị, xoay người một cái, một kiếm ngăn ở phía sau.
Khanh...
Trường kiếm đón đỡ sau lưng, tiếng âm vang vang lên, bóng dáng Mục Vân nhất thời lướt về phía trước một trận.
Nhưng phía sau, một cỗ khí tức âm lãnh lặng yên tràn ngập.
Mục Vân xoay người một cái, lại đột ngột phát giác, công kích kia không phải tới từ người, mà đến từ mặt tường.
Chính xác mà nói, là một thân ảnh màu đen trên mặt tường.
Màu đen thân ảnh, nhìn như bóng với hình, toàn thân khói đen mờ mịt, bám vào trên mặt tường, nhìn rất quỷ dị.
- Ngươi là ai?
Nhìn bóng đen kia, Mục Vân đột nhiên mở lời.
- Ngươi là ai?
Nhìn Mục Vân, bóng đen kia lại đồng thời mở miệng quát.
Giờ khắc này, bóng đen chiếm cứ trên vách tường, cùng không có gì khác biệt với cái bóng, nhìn Mục Vân, trong mắt đầy khinh miệt.
Chỉ là đôi mắt kia, vừa rồi hội tụ tinh thần phía trên vách tường, nhìn Mục Vân, xoay tròn lấy.
Mục Vân không thể không nói, dù kiếp trước hắn là Tiên Vương, đối với bất cứ chuyện gì Tiên giới, cũng không có khả năng rõ ràng như lòng bàn tay, dù sao, Tiên giới thực sự quá mênh mông.
Bóng đen trước mắt, hắn không hiểu rõ lắm.
Không hiểu rõ thì không hiểu rõ, trong lòng Mục Vân suy nghĩ, như thế nào rời đi nơi đây.
Bóng đen này, hắn kết luận, mình tám - chín phần mười không phải đối thủ của đối phương.
Đạt được vạn khỏa Nhân Dương Đan cùng với Hắc Dận Kiếm trong tay, Mục Vân đã thỏa mãn, bởi vì hắn dần dần đoán được, nơi này, hẳn là tầng thứ nhất của tháp cao chín tầng.
Tầng thứ nhất xuất hiện quái vật hắc ảnh như vậy, ai biết tầng thứ hai, tầng thứ ba sẽ xuất hiện cái gì.
Nhưng tổng không thể kém hơn tầng thứ nhất được.
- Ngươi đang suy nghĩ như thế nào chạy trốn?
Bóng đen kia mở miệng hỏi.
- Giết không được ngươi, ta đương nhiên muốn tìm cách như thế nào trốn khỏi nơi đây!
Mục Vân cũng không che giấu.
- Ha ha, rất thú vị, bất quá đáng tiếc... Những thứ kia, không có một kiện là ngươi có thể mang đi, cho nên... Ngươi chỉ có thể chết ở chỗ này.
Vừa dứt lời, hắc ảnh lóe lên, cánh tay đột nhiên lao vùn vụt tới từ trên vách tường, thẳng tới Mục Vân.
Hai đoạn cánh tay màu đen thật dài, lao thẳng tới Mục Vân, lực đạo cường hoành, trực bức Mục Vân.
Khanh...
Đột nhiên, Mục Vân giết ra một kiếm, trường kiếm lượn vòng kiếm xuất phát tiếng.
Hắc Dận Kiếm, toàn thân ánh sáng màu đen, giao hội cùng một chỗ với cánh tay thật dài của quái vật kia, toát ra tia lửa.
Mục Vân lui nhanh, cánh tay dài màu đen, cũng thu hồi.
Đột nhiên, còn chưa cho Mục Vân thở một hơi, cánh tay màu đen đột nhiên lần nữa giết lên.
Lần này lại là giết ra từ phía sau lưng Mục Vân.
Thấy cảnh này, Mục Vân vội vàng tránh né, trường kiếm trong tay chém tới phía sau.
Âm vang một tiếng để hai lỗ tai người đau rát.
Bóng dáng Mục Vân lần nữa lui lại.
Lực lượng công kích này, quả thực có thể xưng bá đạo, mà cho dù Mục Vân cầm Tiên khí, cũng khó mà phá vỡ.
Mạnh!
Mục Vân âm thầm hừ một tiếng.
Ngửa đầu nuốt vào ba viên cực phẩm Nhân Dương Đan, Mục Vân không nói hai lời, dứt khoát giết ra.
Giờ khắc này, một tia kiếm đạo đã lĩnh ngộ bộc phát.
- Kiếm đạo...
Nhìn thấy Mục Vân phát lực, bóng đen sững sờ, tựa hồ không nghĩ tới, một nhân loại nhỏ yếu như vậy thế mà là lĩnh ngộ được kiếm đạo.
Nhưng mặc dù sững sờ, thế nhưng hắc ảnh công kích vẫn không ngừng lại.
- Phá!
Một tiếng quát vang lên, tiếng khanh khanh khanh chấn động toàn bộ lầu các.
Oanh...
Chấn động cường đại, khiến cho toàn bộ thân thể Mục Vân phịch một tiếng, lần nữa nện ở phía trên vách tường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận