Vô Thượng Thần Đế

Chương 2171: Bị người thu

Mục Vân vừa mới quay người trở lại tam thập tứ phong, một đống lớn đệ tử vây quanh.
- Mục sư huynh, ngài rốt cục trở về!
Thánh Như Ý hiện tại đứng ở chân núi chờ đợi Mục Vân.
- Ừm!
Mục Vân gật đầu nói:
- Tâm nhi tỉnh rồi sao?
- Chàng còn nhớ ta sao?
Mục Vân vừa mới mở miệng, một tiếng hừ lạnh vang lên.
Vương Tâm Nhã một thân váy ngắn màu xanh nhạt, tóc dài tản ra, hai bên gương mặt bị sợi tóc che đậy, cả người thanh thuần đáng yêu.
Cảm giác thanh thuần này cũng là thứ hấp dẫn Mục Vân.
- Khụ khụ...
- Vừa đi ra ngoài sấp sỉ hai năm, ngay cả câu nói cũng không có?
- Không phải nàng đang bế quan à?
Mục Vân ho khan một cái.
- Bế quan? Vậy chàng cũng có thể lưu lại lời nhắn cho ta?
Vương Tâm Nhã bất mãn nói:
- Ta vừa mới xuất quan, đã nghe nói chàng đi Lạc Nhật sơn mạch, nơi đó là địa phương người Huyết Vực thường xuyên đến.
- Ách, tốt tốt tốt, lần sau vì an toàn, đi Thiên Mạc sơn mạch sẽ đến gần Cửu Nguyên tiên môn Cửu Nguyên Vực phía tây hơn chút.
Mục Vân nhìn bốn phía, lần nữa nói:
- Nghe nói Thiên Kiếm Tử đời thứ ba đã trở lại tông môn, các ngươi có thể có từng thấy?
- Tam thập tứ phong chúng ta, vừa mới thành lập, nhân thủ không đủ, ở trong tông môn căn bản không có con đường nghe ngóng tin tức, cuối cùng mới biết được tin tức.
Hạ Sâm hiện tại mở lời:
- Bất quá nghe nói, Thiên Kiếm Tử lần này là tiếp trở về từ Vân Vực bên kia, mà hết sức trẻ tuổi, rất có thiên phú về kiếm.
- Ồ?
Mục Vân không nghĩ tới, một người đi ra từ bên trong Vân Vực sẽ trở thành Thiên Kiếm Tử.
- Hiện tại Thiên Kiếm Tử ở nơi nào?
- Đang ở bên trong Kình Thiên Phong, được mấy người môn chủ xem như bảo vật mà chăm sóc.
Thánh Như Ý hâm mộ nói.
Nàng thật sự rất ao ước.
Ba mươi ba thanh tiên kiếm chọn lựa ra Thiên Kiếm Tử, tựa hồ xem vận khí, tuyển chọn Thiên Kiếm Tử không nhìn tư chất, xem thiên phú, nhìn chính là ba mươi ba thanh tiên kiếm.
- Không có gì để ao ước.
Mục Vân lại đột nhiên mở lời:
- Thiên Kiếm Tử, vốn là Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chọn lựa, nhìn như ngẫu nhiên, thật ra, đệ tử được chọn ra này, không có ai mà không phải nhân trung long phượng.
Nghe đến lời này, đám người Thánh Như Ý nhẹ gật đầu.
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, trong mắt bọn hắn trước kia giống như trời.
Hiện tại, cho dù tiến vào bên trong Kiếm Môn, loại cảm giác này vẫn tồn tại.
Trong này, có cường giả tuyệt thế Tiên Vương vô cùng kì diệu, có cự đầu Đại La Kim Tiên, có cường giả Kim Tiên.
Theo bọn hắn mà nói, có khả năng đời này chưa hẳn có thể bước vào đến cảnh giới kia.
- Con đường tu luyện, giảng cứu không chỉ là thiên phú, càng là nghị lực cùng quyết tâm, từ xưa đến nay, những nhân vật danh chấn cổ kim chưa hẳn đều là thiên chi kiêu tử.
Mục Vân vừa dứt lời, chậm rãi lên núi.
- Trong tông môn phát xuống các phong một ít vật liệu dùng cho tu luyện? Thảo dược, vật liệu đều để ở luyện đan thất cùng phòng luyện khí, các ngươi muốn Tiên khí tiện tay hay tiên đan gì, từng người viết ra danh sách, ta sẽ giúp các ngươi luyện chế.
Mục Vân nhàn nhạt lên tiếng.
Nghe đến lời này, mọi người triệt để ngốc.
Bọn hắn phần lớn đều là cảnh giới Chân Tiên, dưới tình huống thiên phú không đủ, muốn đề thăng, cần chính là tiên đan cùng Tiên khí.
Mục Vân nói giúp bọn hắn luyện chế.
Nhìn thấy bóng lưng Mục Vân, Vương Tâm Nhã chỉ cảm thấy hạnh phúc tràn đầy.
Đây là nam nhân của nàng, lúc này là đẹp trai nhất.
Lộ Đạp Vân trong đám người nghe đến lời này, vẻ mặt hiện ra vẻ cầu xin.
- Mục sư huynh, chỉ sợ... Không được...
Vừa nghe lời này, tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn, không được? Vì cái gì không được?
Lộ Đạp Vân lúng túng nói:
- Mỗi một phong dựa theo tông môn quy định, thật có thể nhận lấy dược liệu cùng vật liệu luyện khí nhất định, cung cấp cho đệ tử tu luyện, chỉ là, lần này... Có người cản trở, một phần của tam thập tứ phong chúng ta bị người thu.
- Ồ? Người nào?
Mục Vân không nghĩ tới còn có loại tình huống này phát sinh.
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, đẳng cấp sâm nghiêm, quy tắc càng là thiết luật, nếu ai không phục tùng, sẽ bị trừng phạt rất nghiêm khắc.
Dưới tình huống bực này, còn có người dám làm xằng làm bậy?
- Mấy người nhị thập phong.
Lộ Đạp Vân chắp tay nói:
- Phong chủ Nhị thập phong, tên Đấu Thiên Cương, phụ thân người này là Đấu Sơn Hải, cũng là hạch tâm trưởng lão, địa vị không sai biệt lắm Lục Chấn Thiên, Ninh Tranh, Đấu Thiên Cương có một đứa con, tên Đấu Phong, mà trưởng lão phụ trách phân phát dược liệu tên Tần Tô, Tần Tô trưởng lão cùng Đấu Sơn Hải có quan hệ không tầm thường, Đấu Sơn Hải rất yêu thương đứa cháu này, cho nên Đấu Phong từ đó cản trở...
Mục Vân đại khái đã hiểu.
- Nhị thập phong... Chúng ta và bọn hắn có quan hệ gì không? Đấu Sơn Hải, chẳng lẽ cũng là phái hệ của Ninh gia và Lục gia?
- Cũng không phải, Đấu Sơn Hải chính là hạch tâm trưởng lão, địa vị tương đương Lục Chấn Thiên, Ninh Tranh hai người, bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Đấu gia cũng là một phái hệ lớn, bao gồm phong chủ thập cửu phong Thiết Thông Thiên ở gần, phong chủ nhị thập nhất phong Cổ Thánh, ba phong này quan hệ không bình thường.
Lộ Đạp Vân do dự nói:
- Trên thực tế là bởi vì vạn năm trước, Lâm Văn Hiên từng hung hăng giáo huấn Đấu Thiên Cương một lần, trước đó có khúc mắc...
Nghe đến lời này, Mục Vân cười một tiếng.
- Sơn phong phân phát dược liệu ở đâu?
- Tới gần Kình Thiên Phong, cách chúng ta nơi này cũng không xa.
Toàn bộ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ba mươi ba phong vờn quanh bốn phía, phạm vi trăm dặm, mà trong phạm vi trăm dặm này, sơn phong lớn nhỏ thì là vị trí để Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn xử lý mọi chuyện trong môn.
Thí dụ như cấp cho đan dược và dược liệu những chuyện này.
Đến mức Kình Thiên Phong, nơi đó là địa phương tụ tập hạch tâm đệ tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
- Mang ta đi nhìn!
Mục Vân lạnh nhạt nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn một chút, ai to gan như vậy.
- Vâng!
...
Mà lúc này, phía trên một ngọn núi quay xung quanh bốn phía Kình Thiên Phong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Ba thân ảnh ngồi vây quanh trước bàn đá, trên bàn trưng bày một ít món ngon mỹ vị, khắp khuôn mặt ba người giờ khắc này đầy ý cười.
- Ha ha... Cổ Ngọc Sinh, biện pháp của ngươi quả nhiên tuyệt diệu.
Đấu Phong một thân trường sam màu vàng kim nhạt, khí độ phi phàm, cười nhạt nói:
- Lần này, ta nhìn Mục Vân kia còn phách lối thế nào…
Cổ Ngọc Sinh phong độ nhẹ nhàng, cười nhạt nói:
- Nói thật, Lâm Văn Hiên bế quan tu luyện, chỉ sợ cũng không biết chuyện này, nếu hắn biết, chỉ sợ phổi đều muốn bị chọc giận đến nổ.
- Biết thì như thế nào?
Đấu Phong khẽ nói:
- Thân là Thiên Kiếm Tử lại như thế nào? Hắn thật coi là, mình còn là hai vạn năm trước? Hiện tại bất quá là một phế nhân thôi, nhớ năm đó, Diệt Thiên Viêm thân là Thiên Kiếm Tử, đừng nói phong chủ ba phong liên thủ, cho dù là phong chủ năm phong liên thủ, cũng không phải đối thủ của hắn, hiện tại thế nào? Thực lực gia hỏa này nhiều lắm tương đương cùng một vị phong chủ, không được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận