Vô Thượng Thần Đế

Chương 3962: Lại đánh bại Sài Tranh (2)

- Ừm!
Cổ Vân Phi cười cười:
- Bất quá không cần lo lắng nàng, nha đầu này, tuy nói thoạt nhìn có chút tùy tiện, nhưng Thánh Hoàng cực vị cảnh, hơn nữa tông chủ dạy dỗ, trừ phi gặp phải ba tên Bặc Dịch, Vũ Hồng Dương, Chu Nhạc kia, nếu không không có ai là đối thủ của nàng.
Mục Vân cũng gật gật đầu.
Hắn nhìn ra được, Cổ Vân Phi rất tin tưởng Y Duyệt.
Tại thời điểm này, tỷ thí tiếp tục.
Bốn mươi lôi đài, mọi người giao thủ, dần dần phân ra thắng bại.
Y Duyệt cuối cùng, chiến thắng Ôn Phong Lăng của phong thứ sáu, bay xuống.
- Thế nào rồi?
Y Duyệt nhìn về phía Cổ Vân Phi và Mục Vân, cười nói:
- Ta rất lợi hại!
Lập tức, ánh mắt Y Duyệt dừng ở trên người Mục Vân, nói:
- Tiểu sư đệ rất được nha, Thánh Hoàng trung vị cảnh, đánh bại Hà Trắc, tên kia tuy nhiều chuyện, nhưng vẫn có chút thực lực.
- Kế tiếp cần phải ra sức nhiều hơn, tông chủ phong chúng ta, tất yếu chiếm hai danh ngạch.
- Ừm.
Vòng thứ nhất chấm dứt, mười người đệ tử tông chủ phong, có bốn người thất bại, nhưng sáu người thăng cấp vòng tiếp theo, cũng không tính là thảm.
Dần dần vòng giao thủ đầu tiên, bắt đầu đến cuối, bốn mươi người còn lại, đều đạt được thời gian nghỉ ngơi.
Mà giờ phút này, trong võ trường sơn cốc, lôi đài thật lớn, trận pháp ba động, bốn mươi lôi đài, hóa thành hai mươi cái, mỗi một lôi đài, diện tích đều tăng lên gấp đôi.
Mục Vân nhìn thấy một màn này, cũng hâm mộ không thôi.
Trận pháp bực này, ít nhất là lục cấp thánh trận.
Mà năng lực hiện tại của hắn, chỉ có thể bố trí ngũ cấp thánh trận.
Bất quá hắn tin tưởng, có Cô lão dạy dỗ, sớm muộn gì cũng có một ngày, lục cấp thánh trận, hắn cũng có thể bố trí ra.
Ở trong Thương Lan vạn giới, trong đại thiên thế giới, trận pháp cường đại, để cho hắn chìm vào trong đó.
- Vòng thứ hai, chuẩn bị bắt đầu.
Nương theo lão giả tóc bạc tuyên bố, bốn mươi người còn lại, lần thứ hai đi lên lôi đài.
Bàn tay lão giả kia lần thứ hai vung ra, từng đạo quang mang hiện lên trước người của bốn mươi người.
Mục Vân bước ra, bàn tay cầm hào quang.
- Chín.
Lôi đài thứ chín.
Mục Vân cất bước, đi về phía lôi đài thứ chín.
Mà đột nhiên, một đạo thân ảnh ngăn ở trước người hắn.
- Ừ?
Một đạo thân ảnh kia, Mục Vân cũng không xa lạ, chính là Sài Tranh.
Sài Tranh nhìn Mục Vân, cười nhạo nói:
- Không nghĩ tới vận khí không tệ, tiến vào vòng thứ hai, bất quá Thánh Hoàng trung vị cảnh như ngươi nên kết thúc ở đây, vòng tiếp theo, cũng không có phần ngươi.
- Dù sao hiện tại còn lại hai mươi đệ tử, cơ bản đều là Thánh Hoàng cực vị cảnh.
- Ngươi dường như rất nhớ thương ta?
Mục Vân khẽ cười nói:
- Nhưng chỉ sợ, không thể như ngươi mong muốn.
- Vậy thì chờ xem đi.
Sài Tranh hừ một tiếng, sải bước rời đi.
Mục Vân lắc đầu, đi về phía lôi đài số 9.
Chỉ là, theo Mục Vân bước ra, lại phát hiện, Sài Tranh kia, tựa hồ cũng là đi tới lôi đài số 9.
Sài Tranh dừng bước, xoay người lại, nhìn thấy Mục Vân.
- Ngươi là lôi đài số 9?
Sài Tranh hơi sửng sốt, lại cười ha ha.
- Tốt, tốt!
Sắc mặt Sài Tranh giờ phút này cao hứng quá thay, cả người hưng phấn cơ hồ muốn khoa chân múa chân.
- Vừa rồi còn nói, ngươi không vào được vòng tiếp theo, nhưng lo lắng kẻ ngu xuẩn nào thua ngươi, hiện tại xem ra, ngược lại không cần lo lắng.
Sài Tranh nhếch miệng cười nói:
- Gặp được ta, ngươi tất bại không thể nghi ngờ.
- Phải không?
Mục Vân giờ phút này nắm chặt hai tay.
Sài Tranh này ban đầu không có việc gì gây khó dễ, tự mình mất mặt, thế mà ngược lại oán hận hắn.
Xem ra, không để cho tên này hiểu được một phần đạo lý, sẽ rất khó quấn lấy.
Sài Tranh giờ phút này hai tay nắm chặt, hung tợn nói:
- Ngày đó làm cho ta xấu mặt, hôm nay ta tất sẽ để cho ngươi cầu sinh không được, muốn chết không xong.
- Hy vọng ngươi có bản lĩnh này.
- Tỷ thí bắt đầu!
Nương theo trưởng lão nói xong, hai đạo thân ảnh giờ phút này, khí tức tăng cao.
Sài Tranh kia, quả nhiên là đạt tới Thánh Hoàng cực vị cảnh giới, Thánh Hoàng thân thể cường tráng, rõ ràng có thể nhìn ra không sót một chút nào.
Khí tức sát phạt trong mắt Mục Vân giờ phút này cũng dần dần tăng lên, trên hai tay, Bất Tử Thần Hỏa lan tràn ra, trực tiếp đánh ra.
- Uy lực hỏa diễm không nhỏ, chẳng qua, ta chỉ cần không đụng phải là được.
Sài Tranh hừ một tiếng, khí tức thánh hoàng chi thể quanh người bành trướng ra, khiến cho Mục Vân không cách nào tới gần thân thể hắn.
- Phải không?
Chỉ trong phút chốc, song quyền Mục Vân trực tiếp đồng loạt xuất hiện.
- Bát Tí thiết quyền, song quyền.
Hai quyền ngưng tụ, trực tiếp giết ra, quyền ảnh lúc này ngưng thật, đánh ra ngoài.
Khóe miệng Sài Tranh nhe răng cười, trực tiếp hai chưởng hội tụ nguyên lực nghênh đón.
Đông...
Tiếng nổ tung nặng nề lúc này truyền ra, song quyền nghênh đón song chưởng, nhất thời bộc phát ra một tiếng nổ vang.
Chẳng qua phần lớn dư ba, đều bị trận pháp bốn phía hấp thu.
- Có chút năng lực!
Sài Tranh nhìn thấy Mục Vân cư nhiên không lui về phía sau, sắc mặt lạnh lùng, lần thứ hai giết ra.
Công kích liên hoàn gào thét, một sóng cao hơn một sóng, áp bách Mục Vân.
Hắn nằm ở tầng thứ Thánh Hoàng cực vị cảnh, mà Mục Vân bất quá là Thánh Hoàng trung vị cảnh.
Trên cảnh giới, là tuyệt đối nghiền ép.
Mục Vân cường hoành, bất quá chỉ là thánh hoàng chi thể bá đạo, khác với người thường mà thôi.
Đối với việc này, Sài Tranh căn bản không sợ hãi.
Không ngừng áp bách Mục Vân, Sài Tranh có thể cảm giác được, Mục Vân không cách nào chống cự được công kích cường hoành của hắn.
- Trảm!
Một tay cầm đao, một đạo đao mang hội tụ ra từ trong tay Sài Tranh.
Uy lực của chưởng đao căn bản không thua gì thánh khí công kích.
- Cút!
Một tiếng quát khẽ vang lên, hai quyền Mục Vân lần nữa giết ra.
- Bốn quyền!
Bát Tí thiết quyền, uy lực tăng gấp bội, bốn đạo quyền ảnh, trực tiếp oanh kích về phía Sài Tranh.
Ầm...
Âm thanh nổ tung nặng nề quanh quẩn ở trong trận pháp.
Lúc này đây, tất cả mọi người đều nhìn thấy thật rõ, Mục Vân tuy rằng thi triển vẫn là công kích lúc trước, nhưng công kích bực này, ước chừng cường hoành gấp mấy lần.
Sài Tranh giờ phút này sắc mặt lạnh lẽo, bàn tay lần nữa vung ra, chưởng đao bổ ra.
Chưởng đao kia đánh ra từng đao từng đao uy lực, ngăn cản quyền ảnh công kích.
Mà cuối cùng, khi quyền ảnh tiêu tán, trên mặt Sài Tranh tràn đầy mồ hôi, hiển nhiên cũng đạt tới cực hạn.
- Cái này không được sao?
Mục Vân giờ phút này lại mỉm cười nói:
- Nói như vậy, ngươi cũng quá yếu.
- Ngươi......
Sài Tranh hừ một tiếng, cười lạnh nói:
- Công kích vừa rồi, là Bát Tí thiết quyền đúng không? Không nghĩ tới ngươi có thể tu luyện thành công, bất quá quyền pháp này không chỉ yêu cầu thân thể cường hoành, lúc thi triển, thân thể sẽ gặp phải tải trọng cực lớn, càng cần nguồn lực mênh mông.
- Song quyền, tứ quyền, ngươi đã thi triển ra một lần, lục quyền, chưa kể ngươi học không học được, cho dù học được, ngươi cũng không có nguyên lực có thể thi triển ra chứ?
Sài Tranh cười nhạo nói:
- Nói ta yếu, ta thấy, ngươi cũng đạt tới cực hạn phải không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận