Vô Thượng Thần Đế

Chương 1690: Bất quá lục phẩm mà thôi (1)

Mắt thấy sơn môn Nhất Diệp kiếm phái xuất hiện ở trước mắt, trong đầu Mục Vân đột nhiên vang lên một tiếng nói dồn dập.
- Mục đại ca, không tốt, tam đại tọa hạ đệ tử trở về.
Giọng nói của Lâm Chi Tu vang lên trong đầu Mục Vân.
Tam đại tọa hạ đệ tử?
Mục Vân giật mình.
Còn chưa đợi Mục Vân trả lời, Lâm Chi Tu lần nữa nói.
- Bọn hắn nói sẽ phế bỏ quy củ ngươi lập bên trong Nhất Diệp kiếm phái, hiện tại đã bắt ba người Chiến Thiên Linh, Phượng Như Ý, Triêu Thiên Ca.
Làm càn!
Mục Vân tức giận.
Ba người này thật to gan.
Mới vừa trở lại Nhất Diệp kiếm phái, thế mà dám làm ra loại chuyện này, quả thực là... Tự tìm đường chết.
- Ta sắp đến!
Trả lời ba chữ ngắn gọn, Mục Vân tăng tốc.
- Thế nào rồi?
Nhìn thấy Mục Vân tựa hồ có chút gấp gáp, Cốc Phong khó hiểu hỏi.
- Không sao đâu!
Trên mặt Mục Vân lộ ra ý cười âm trầm, nói:
- Chẳng qua là... Có mấy tên hề đang nhảy nhót thôi.
Tam đại tọa hạ đệ tử, Dương Phong Thương, Nguyễn Kinh Ngọc, Lăng Ngạn.
Lần này, ta ngược lại muốn xem xem, các ngươi muốn chơi như thế nào.
Bên trong ngữ khí Mục Vân mang theo âm lãnh.
Nhất Diệp kiếm phái, dãy núi xinh đẹp, Tiên khí dồi dào.
Mà giờ phút này bên trong Nhất Diệp kiếm phái, trong sơn phong, cửa vào từng sơn động có từng thân ảnh đứng thẳng.
Mấy vạn người đệ tử Diệp hệ giờ phút này đứng ở ngoài động phủ của mỗi người, nhìn võ tràng to ở trung ương.
Mà hạch tâm đệ tử cũng xuất hiện phía trên sơn phong, nhìn tình cảnh giữa sân.
Giờ khắc này, trung ương võ tràng, một đội nhân mã đang đứng.
Trên bệ đá chính giữa, ba thân ảnh bị trói, quỳ trên mặt đất.
Chính là Chiến Thiên Linh, Phượng Như Ý, Triêu Thiên Ca ba người.
Phía trên bệ đá, ba cáu ghế bành ở đó, tam thân ảnh ngồi ngay ngắn phía trên ghế bành, tư thái phóng khoáng tự do, tràn ngập bá khí.
- Chiến Thiên Linh, tốt xấu gì ngươi cũng là một đảng đảng tụ, quy thuận Mục Vân, mặt đều mất hết, hiện tại thế mà còn tận tâm tận lực như thế?
Trên bệ đá, bên cạnh Chiến Thiên Linh, một thân ảnh ngạo nghễ đứng thẳng.
Người này chính là người đứng thứ hai Minh Thần đảng - Nguyệt Mãn Thiên.
Minh Uyên bỏ mình, Minh Thần đảng bị ép giải tán, Nguyệt Mãn Thiên coi là đời này bị Mục Vân cưỡi trên đầu của hắn.
Nhưng bây giờ rất tốt.
Tam đại tọa hạ đệ tử trở về, thời gian Mục Vân phách lối đã hết.
- Phi!
Chiến Thiên Linh nhìn Nguyệt Mãn Thiên, xì một tiếng khinh miệt nói:
- Nguyệt Mãn Thiên, ngươi bây giờ bất quá là cảnh giới cửu phẩm Nhân Tiên thôi, buông ta ra, một ngón tay đã có thể bóp chết ngươi.
- Ngươi bây giờ đắc ý, tương lai sẽ chết rất thảm.
- Ta chết rất thảm?
Nguyệt Mãn Thiên đã một cước đá vào phía sau lưng Chiến Thiên Linh, cười nhạo nói:
- Hiện tại cho dù Mục Vân trở về, cũng không thể thay đổi gì.
- Ta biết, tiểu tử kia hiện tại là cảnh giới tam phẩm Địa Tiên, bất quá, ngươi đừng quên, ba vị đại gia đều là cảnh giới phía trên tứ phẩm Địa Tiên.
- Minh Uyên chết rồi, ba người bọn hắn cũng không phải Minh Uyên có thể so sánh.
- Ngươi...
- Ta cái gì mà ta?
Nguyệt Mãn Thiên giễu cợt.:
- Hiện tại nói cho ta, ngươi giấu những bảo bối Mục Vân để lại cho ngươi ở nơi nào?
- Muốn ta nói, ngươi đi chết đi.
Chiến Thiên Linh quát.
Mà cùng lúc đó, ba người đang ngồi phía trên ghế bành đang thản nhiên uống trà, nhìn hết thảy.
- Dương sư huynh, Chiến Thiên Linh đối với Mục Vân thế mà khăng khăng một mực, không cạy miệng ra được.
Bên người Dương Phong Thương, Tưởng Kình khom người, lấy lòng nói:
- Thái Tử không rõ tung tích, Mục Vân nói Thái Tử đã bỏ mình, để chúng ta giải tán đảng phái, mình lại xoay người thành lão đại của toàn bộ Nhất Diệp kiếm phái.
- Hiện tại Dương sư huynh ngài trở về, cần phải xả giận cho Thái Tử.
- Tưởng Kình, ngươi và Bành Hoài, Tần Thời Nguyệt ba người tốt xấu gì cũng là thái hộ mà Thái Tử nhìn trúng, lại bị Mục Vân một chiêu đánh bại, quá mất mặt?
Dương Phong Thương không có mở miệng, Nguyễn Kinh Ngọc một bên lại khinh thường nói.
Nguyễn Kinh Ngọc một thân y phục màu bạc, tay cầm một cây quạt lông, cười nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn một chút, Mục Vân bị các ngươi đồn là thần nhân đến cùng ra sao, rời khỏi Nhất Diệp kiếm phái không đến trăm năm, thế mà bị người mới xuất hiện cưỡi ở trên đầu, Nguyễn Kinh Ngọc ta không phục.
- Nguyễn Kinh Ngọc, ai còn nhớ kỹ chúng ta.
Nguyễn Kinh Ngọc vừa dứt lời, một tiếng nói vang lên.
- Chúng bây giờ ta đã qua thời điểm nổi tiếng, người ta đương nhiên sẽ tung hô người mới được Phái chủ nhìn trúng.
Lăng Ngạn cũng cười nhạt nói:
- Ta nhìn lần này, chúng ta nói không chừng sẽ bị người ta hảo hảo giáo huấn một lần đây.
- Chỉ là một Mục Vân, mới đợi mấy năm trong Nhất Diệp kiếm phái, thật xem nơi đây như địa bàn của mình rồi?
Hai người vừa dứt lời, Dương Phong Thương rốt cục mở miệng.
- Cho dù Phái chủ để ý hắn, thế nhưng ta muốn giết hắn, ai có thể cản ta.
- Còn mưu toan làm cái gì chế độ cải cách, chỉnh lý Nhất Diệp kiếm phái, ta thấy cần chỉnh lý nhất chính là hắn.
Dương Phong Thương nhìn phía dưới, trầm giọng quát:
- Chiến Thiên Linh, Phượng Như Ý, Triêu Thiên Ca, ta hỏi lại ba người các ngươi một lần cuối cùng, Mục Vân trước khi đi để các ngươi bảo vật dùng đến ban thưởng đệ tử, ở đâu?
- Nói, hay không nói?
Một tiếng quát khẽ để đệ tử tại chỗ cảm giác được thể xác tinh thần lạnh luống.
- Nói? Có bản lĩnh ngươi giết ta đi.
Chiến Thiên Linh cười lạnh nói:
- Dương Phong Thương, sớm muộn gì ngươi sẽ biết, hành vi hôm nay sai lầm cỡ nào, sớm muộn gì cũng có một ngày, ngươi sẽ trả giá đắt.
- Ngươi chết chắc!
Trong mắt Chiến Thiên Linh đầy phẫn nộ.
- Ta chết, trước khi chết ngươi cũng phải chết.
Chiến Thiên Linh quát to một tiếng, trong mắt đầy vẻ điên cuồng.
- Nhất Diệp kiếm phái, Chiến Thiên Linh ta từ nhỏ lớn lên tại nơi này, kiếm phái đoạn thời gian gần đây, Mục Vân bỏ được cái giá, dùng đồ vật chính hắn thu thập để chế định quy tắc, tất cả mọi người có hài lòng về quy tắc này hay không?
Chiến Thiên Linh nhìn đám người quát:
- Các ngươi muốn được tông môn bảo hộ, hay là muốn tông môn không cách nào bảo hộ ngươi, thế nhưng thời khắc mấu chốt lại đưa ngươi ra làm bia đỡ đạn.
- Đúng thế, quy tắc gần đây của Mục Vân tốt bao nhiêu đối với đệ tử Diệp hệ chúng ta.
- Không sai, đệ tử Diệp hệ chúng ta ở bên trong Nhất Diệp kiếm phái lúc nào cũng bị người ép buộc, hiện tại thật vất vả có quy củ, chúng ta mới có thể an tâm tu luyện.
- Đừng nói đệ tử Diệp hệ, chính là hạch tâm đệ tử hiện tại cũng vì ban thưởng, xây dựng giảng đường, truyền thụ lĩnh ngộ tu luyện của mình cho chúng ta.
Một đám đệ tử nghị luận ầm ĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận