Vô Thượng Thần Đế

Chương 1907: Quên mất thời gian

Giản lão đầu giờ ngồi owr cửa ra vào, rít một hơi thuốc lá, híp hai mắt, nhìn đám người lui tới.
- Có ý tứ, có ý tứ, nên đến, rốt cục đến...
Anh mắt đục ngầu giờ phút này lại giống như lộ ra khí tức làm người ta sợ hãi.
Mà bây giờ Mục Vân đang đi theo Thần Vũ Trúc đến nội thành.
Trên đường đi, Thần Vũ Trúc rõ ràng vui vẻ hơn vừa rồi rất nhiều.
- Nhìn ngươi, thật cao hứng?
Mục Vân không khỏi hỏi.
- Không phải!
Thần Vũ Trúc mặt ngoài nói như vậy, thế nhưng lại nhịn không được bật cười.
- Tốt tốt, trên thực tế, ta đã sớm không quen nhìn Tiêu Hóa Lâm kia, bát phẩm Thiên Tiên, nếu không phải cảnh giới cao hơn ta, ta đã sớm đánh cho hắn một trận.
- Ồ?
- Ngươi vừa tới, không biết, Tam Cực Thiên Minh chúng ta vốn là Thanh Dồng cấp thế lực đỉnh tiêm của Trầm Luân Chi Địa, Tử Hoàng đại địa, Càn Khôn sơn mạch ba địa vực, về sau ba đại gia tộc liên hợp, mới có Tam Cực Thiên Minh, dần dần từng bước xâm chiếm ba Bạch Ngân cấp thế lực khác, mới có Chủ Tể Chi Uyên.
Thần Vũ Trúc nhìn Mục Vân, nhẫn nại nói.
Ngay sau đó, Thần Vũ Trúc cười hắc hắc nói:
- Đây đều là bản lĩnh của thế hệ trước, không có quan hệ gì với ta, chỉ là nhiều năm phát triển, Tam Cực Thiên Minh chúng ta thủy chung tam đại gia tộc thống trị, Tiêu gia, Hứa gia và Thần gia chúng ta.
- Nhưng bên trong thế hệ này của Thần gia chúng ta, dưới gối phụ thân ta chỉ có ta và tỷ tỷ của ta, đương nhiên, ta còn có một đệ đệ, chỉ là đệ đệ của ta... Không nói cũng được.
- Cho nên, Tiêu gia và Hứa gia ở thế hệ này lợi hại hơn Thần gia chúng ta rất nhiều, đệ tử cũng rất phách lối, ta lại muốn đánh cùng bọn hắn một trận.
- Nguyên lai Tam Cực Thiên Minh các ngươi đã sớm có khác nhau?
- Đó cũng không phải.
Thần Vũ Trúc lắc đầu nói:
- Đây đều là tiểu bối cạnh tranh, phụ thân và Hứa Thiên Trầm thúc thúc cùng với Tiêu Diễm thúc thúc, ba người bọn họ có quan hệ rất tốt, chỉ cần ba vị minh chủ quan hệ tốt, Tam Cực Thiên Minh căn bản sẽ không loạn.
Nghe đến lời này, Mục Vân lại có chút kinh ngạc.
Xem ra, Tam Cực Thiên Minh không đơn giản.
Hoàng Cực thế gia, Tử Hoàng tháp cùng Càn Khôn sơn trang, tam đại thế lực liên hợp, đều không phải đối thủ của Tam Cực Thiên Minh.
Mục Vân đoán chừng, chỉ sợ Tam Cực Thiên Minh dã tâm không nhỏ.
Bất quá bây giờ, sợ rằng dã tâm của Tam Cực Thiên Minh sẽ bởi vì Bích Lạc hoàng tuyền tông quật khởi mà không thể không cải biến một ít quyết sách.
Những chuyện này cũng không phải Mục Vân đủ khả năng quyết định.
Mà giờ khắc này, hai người kết bạn tiến vào nội thành.
Thần Vũ Trúc mở miệng giải thích:
- Hiện tại, chúng ta đang ở lối vào nội thành.
- Con đường này trực tiếp thông đến Tam Cực điện bên trong chỗ sâu nhất, bên tay trái chính là Mạnh Võ các cùng Thiên Trận các của Tam Cực Thiên Minh, bên tay phải chính là tụ Khí các cùng Đan cực các, từ hai bên nhìn lại, chính là địa phương nội minh đệ tử nghỉ ngơi cùng tập võ bình thường.
Mục Vân xem xét, lập tức giật mình.
Toàn bộ Tam Cực thành có thể dung nạp hơn ngàn vạn người sinh sống.
Mà vẻn vẹn ngoại thành đã dung nạp tuyệt đại đa số người, nội thành, đương nhiên càng nhiều.
Mục Vân đưa mắt nhìn lại, phát hiện hai bên nội thành đình đài lầu các, úy vi tráng quan, thế nhưng làm cho hắn kinh ngạc nhất lại là nội thành giống như xây ở phía trên dãy núi.
Hai người đi bộ tới, đại đạo này thông đến chỗ sâu trong Tam Cực Thiên Minh - Tam Cực điện.
Tam Cực điện, không chỉ là một tòa đại điện.
Ba vị minh chủ Tam Cực Thiên Minh cùng với tộc nhân hạch tâm đều sinh hoạt bên trong Tam Cực điện, nếu như nói nội thành là bên trong Tam Cực thành, Tam Cực điện chính là thành trong thành ở nội thành.
Ven đường đi tới, Mục Vân phát hiện, lúc trước hắn nghĩ thực sự quá đơn giản.
Lần trước đến, vội vàng, thế nhưng lần này nhìn kỹ hai bên, Mục Vân sáng tỏ.
Hắn đã từng nghĩ đến chuyện để Thiên Kiếm lâu và ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực liên hợp, lại thêm hắn lấy được đan dược và tiên khí, có thể để Thiên Kiếm lâu tăng lên tới Bạch Ngân cấp thế lực.
Nhưng là bây giờ, nhìn thấy Tam Cực Thiên Minh, hắn mới biết được, mình nghĩ quá ngây thơ.
Bạch Ngân cấp thế lực, không chỉ vấn đề thực lực môn hạ đệ tử, càng là tích lũy hơn ngàn năm thậm chí vạn năm.
Mặc dù lịch sử Tam Cực Thiên Minh không phải lâu đời, nhưng tốc độ tăng lên quá nhanh.
Dù cho nhanh chóng, cũng đi qua hơn ngàn năm phát triển mới đi đến một bước này.
Thiên Kiếm lâu muốn trưởng thành, ít nhất cũng cần trăm năm thời gian.
Hắn gấp gáp.
Mục Vân thở ra một hơi.
Tốc độ hai người không chậm không nhanh đi trong nội thành.
Thần Vũ Trúc dốc lòng kể ho Mục Vân đủ loại chuyện ở nội thành, hoàn toàn quên đi, ba vị minh chủ còn đang chờ đợi Mục Vân.
Hai người đã đi gần nửa ngày, Thần Vũ Trúc vỗ đầu một cái, lập tức quát:
- Xong đời rồi, vừa rồi Ngọc Lâm đại ca nói ba vị minh chủ đang chờ ngươi.
- Đi mau đi mau!
Thần Vũ Trúc lập tức áo não nói.
Nhìn tiểu nha đầu hiện ra vẻ kinh hãi, Mục Vân cũng chỉ cười một tiếng.
Thần Vũ Trúc có đôi khi thực sự đáng yêu.
Mà cùng lúc đó, Tam Cực điện, hậu điện, bên trong một tòa đình các, ba thân ảnh, đang ngồi.
Ba người chính là ba vị minh chủ Tam Cực Thiên Minh.
Thần Lạc, Hứa Thiên Trầm, Tiêu Diễm.
- Tiểu tử này, thế nào còn chưa tới?
Tiêu Diễm nhịn không được mở miệng nói.
- Chờ một chút đi, đoán chừng Vũ Trúc nha đầu kia lại dẫn Mục Vân đi dạo loạn!
Hứa Thiên Trầm ôn hòa nói.
- Trong hai nha đầu, cũng chỉ có Vũ Phỉ có thể để cho ta bớt lo, Vũ Trúc quả thực chỉ sợ thiên hạ không loạn.
Thần Lạc cười một tiếng nói.
- Thần huynh, lúc nào tổ chức hôn sự cho Vũ Phỉ? Hài tử Hứa Thần kia mỗi ngày đều thúc ta, ta đều bị hắn làm phiền chết.
- Việc này... Ta thật sự không làm chủ được, chuyện của Vũ Phỉ, mẹ nàng không đồng ý, ta cũng không có biện pháp.
Thần Lạc giờ phút này ngược lại xấu hổ cười nói:
- Quanh năm suốt tháng không gặp được mặt mẹ nàng mấy lần, ta mỗi lần hỏi, nàng đều ngắt lời, ta cũng rất phiền muộn, không biết mẹ bọn nhỏ đến cùng nghĩ thế nào.
- Phải lặc!
Hứa Thiên Trầm cười ha ha một tiếng nói:
- Ta xem như thấy rõ, bệnh sợ thê tử của ngươi là sửa không được.
Tiêu Diễm giờ phút này cũng cười ha ha một tiếng.
- Khụ khụ... Trước nói chính sự đi.
Thần Lạc lúng túng ho khan một cái, nói:
- Mục Vân người này, chúng ta chiêu tới, thế nhưng tiếp theo làm sao bây giờ? Dùng tính cách tiểu tử này, đoán chừng sẽ nháo Tam Cực Thiên Minh chúng ta úp sấp.
- Cũng không có cách nào.
Hứa Thiên Trầm tiếp lời:
- Chuyện chúng ta hứa hẹn, cũng phải làm được, ta ngược lại rất hiếu kì, Mục Vân này đến cùng có lai lịch thế nào, thế mà để cho...
- Cha!
Hứa Thiên Trầm còn chưa nói xong, một giọng nói dịu dàng vang lên.
Chính là Thần Vũ Trúc mang theo Mục Vân tới chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận