Vô Thượng Thần Đế

Chương 3191: Bí mật đối thoại (1)

- Sau đó?
Chiêm Thiên Vũ cười khổ nói:
- Cửu U Côn Bằng này, Mục Thanh Vũ nói là trong lúc vô tình lấy được, cho nhi tử hắn làm bạn chơi mà thôi.
Bạn chơi?
Chiêm Hân Di càng không nói gì.
Cả Thần giới, có thể nói những lời này, cũng chỉ có Mục Thanh Vũ.
- Sau đó, đại quân cửu tộc tiến công Mục Tộc, ta vốn nhớ mãi không quên một con Cửu U Côn Bằng này. Đến nơi cũng không tìm được...
Chiêm Thiên Vũ rất rõ ràng, Cửu U Côn Bằng nhỏ bé, nuôi dưỡng, cần hơn vạn năm thậm chí còn lâu hơn, lúc ấy Mục tộc bị diệt, Cửu U Côn Bằng vẫn chưa lớn lên, nếu hắn có thể bắt được, quả thực là tọa kỵ phi cầm tẩu thú thích hợp nhất cho mình.
- Nhưng ta cũng không xác định, con này, chính là con bên cạnh Mục Vân ngày xưa.
Chiêm Thiên Vũ thở ra một hơi, nói:
- Chuyện này, thật sự làm cho người ta có chút rung động, một con Cửu U Côn Bằng, có thể nói là một Tổ Thần đứng đầu, thậm chí không chỉ...
- Nhưng tại sao nó lại biểu hiện cảm thấy hứng thú với Mục Vân?
Đây mới là điểm hắn trăm phương không giải thích được.
- Người này, luôn cho ta một loại cảm giác rất kỳ quái. Giống như trước kia quen biết, nhưng lại xa lạ như thế.
Chiêm Hân Di bất đắc dĩ nói:
- Tựa hồ giống như trước kia nhìn thấy ở nơi nào.
- Được rồi, chuyện này, ta cần bẩm báo cho phụ thân, ngươi trở về trước đi!
- Ừm.
Hai người tách ra, Chiêm Hân Di tìm được Diệu Tiên Ngữ, hy vọng từ trong miệng Diệu Tiên Ngữ, hiểu được một số chuyện liên quan đến Mục Vân.
Chỉ là Diệu Tiên Ngữ giờ khắc này, trong lòng không cách nào bình tĩnh lại, đối đãi với Chiêm Hân Di, thái độ cũng có chút lãnh đạm.
Mà bên kia, một đạo thân ảnh bàng bạc, vọt lên trời, biến mất không thấy, tốc độ cực nhanh, trong phút chốc, giống như hành tẩu qua thiên sơn vạn thủy.
Đó là con đại bằng điểu.
Giờ khắc này, trên một mảnh sơn mạch cao tới mười vạn trượng, thân ảnh đại bàng điểu rơi xuống.
Nơi này, không có ánh sáng, chỉ có u ám, nhanh như chớp chớp, cuồng phong xen lẫn mưa rào, mưa đá cùng tuyết lớn xen lẫn, nơi này, giống như địa ngục ác liệt.
Nhưng hiện tại, đại bàng điểu kia đứng ở đỉnh núi, bốn phía gió sấm chớp, vỗ vào người, nó hoàn toàn không có một tia sợ hãi, ngược lại rất thoải mái mở hai cánh.
Há miệng phun ra, thân thể Mục Vân bị phun trực tiếp, rơi xuống đỉnh núi.
Đại Bằng Điểu hiện tại cũng không để ý tới, mà giãn hai cánh, trong lúc tối tăm, tựa hồ đang hấp thu u minh khí tức nơi này, nhanh chóng, thân ảnh đại bàng điểu kia bắt đầu biến hóa.
Hai cánh cực lớn thoái hóa, thân thể lúc này, từ từ biến ảo, không bao lâu, cư nhiên giống như một con thần quy biển sâu, tứ chi ngắn nhỏ, đầu nhìn về phía trước, điểm duy nhất không giống Thần Quy chính là, cũng không có mai rùa cứng rắn, mà là toàn thân cao thấp một thể.
Cửu U Côn Bằng, có thể hóa bằng, có thể là côn.
Lên trời xuống biển, tất cả mọi thứ đều có thể.
Từ từ, thiên địa xung quanh, hiện tại lại biến ảo, Cửu U Côn Bằng kia, miệng phun ra, một trái tim lúc này, lóe ra ánh sáng màu đen, xuất hiện ở phía trước thân thể Mục Vân.
Trái tim lúc này đập thình thịch, Mục Vân hiện tại lại lâm vào hôn mê, thật lâu không tỉnh.
Cửu U Côn Bằng hiện tại, không ngừng biến hóa thân hình, đang lột xác.
Từ từ, thời gian từng chút từng chút trôi qua, không biết qua bao lâu, thân ảnh Cửu U Côn Bằng kia rốt cục đình chỉ biến hóa.
Cuối cùng, hóa thành một hình người, một thân áo dài màu đen trắng, một nửa đen, một nửa trắng, làm cho người ta có một loại cảm giác rất cổ quái.
Đôi mắt hẹp dài, mang theo một tia tinh quang, dung nhan hơi tuấn tú, giờ khắc này, mang theo một tia hương vị thần bí.
Là bộ dáng một thiếu niên lang nghiêm túc thận trọng, nhưng rất mê người.
- Dung.
Thiếu niên lang vung tay lên, chỉ ra, đột nhiên, trái tim Mục Vân bắt đầu cùng thần thể tiến hành dung hợp.
Mà hiện tại, trong đầu Mục Vân, từng đạo hình ảnh lần nữa hiện lên, trước kia dung hợp với hồn thứ hai, hiện tại, càng trở nên càng thêm rõ ràng, ký ức năm đó trong bảy thế, có một đoạn ngắn hiện lên.
- Đáp ứng chuyện ngươi, ta chờ vạn năm, bây giờ bắt đầu thực hiện, ngươi đáp ứng chuyện của ta, khi nào giúp ta làm được?
Thiếu niên lang nhìn thân thể Mục Vân dung hợp, lại hướng về hư không, thản nhiên mở lời.
- Vội vã như vậy sao?
Trong hư không, một đạo thân ảnh, lúc này sải bước mà ra.
Một thân trường sam màu trắng, mặc áo choàng trắng, mang theo viền màu vàng nhàn nhạt, một kiện nhuyễn giáp vừa vặn, bên trong dung mạo kiên nghị mang theo một tia cảm giác thanh tú, làm cho người ta có một loại cảm giác hòa ái dễ gần.
Mục Thanh Vũ.
Nhìn thấy người tới, thiếu niên lang thản nhiên nói.
- Ta không thích nuốt lời, vì hắn, ta đã chờ đợi vạn năm, mỗi ngày đều bị những người kia nuôi dưỡng, tuy rằng thoải mái, nhưng cũng tịch mịch nhàm chán, ngươi nên hứa hẹn với ta!
- Sốt ruột như vậy sao?
Mục Thanh Vũ xuất hiện thân ảnh lại cười nói:
- Ngươi cũng phải cho ta xem con ta bây giờ như thế nào chứ?
- Nhìn cái gì?
Thiếu niên lang không kiên nhẫn nói:
- Ngươi hiện tại chẳng qua chỉ là phân thân ở đây, cần gì phải giả tinh tinh?
- Nếu thật sự lo lắng cho sự an nguy của nhi tử ngươi, đưa hắn rời khỏi nhân giới, tiến vào trong Tiêu Diêu Thánh Khư. Không phải là được rồi sao? Ta nghĩ lấy thực lực của Diệp gia ở Tiêu Dao Thánh Khư, bảo hộ nhi tử ngươi, vẫn không có vấn đề gì chứ? Dù sao đó cũng là địa bàn của đệ nhất thần đế kiến tạo.
- Điều này không nhọc ngươi quan tâm!
Mục Thanh Vũ lại nói:
- Mỗi người đều có con đường riêng của mình, ta sẽ không ngăn cản hắn, giống như năm đó, hắn muốn dùng phân thân trải qua cửu sinh cửu thế.
- Kết quả hắn chết...
Thiếu niên lang rất không hợp thời nói:
- Hơn nữa còn hao phí tuổi thọ ba mươi vạn năm của ngươi, thi triển Tam Sinh Chuyển Thế Chú cho hắn.
- Lời nói của ngươi, rất làm cho người ta không vui.
Mục Thanh Vũ ý vị thâm trường nói.
- Được rồi được rồi, kế tiếp, chúng ta tiến hành như đã hẹn, ta nên làm cái gì, ta biết!
Thiếu niên lang lạnh nhạt nói.
- Cho ngươi!
Mục Thanh Vũ hiện tại vung tay lên, một thỏi đồng xuất hiện trong tay thiếu niên lang.
- Cửu U Quyết ngươi muốn, ta không tìm được...
- Ngươi nói mà không tín!
Thiếu niên lang nhất thời tức giận.
- Nhưng ta tìm được Côn Bằng Cửu Biến.
- Thành giao.
Sắc mặt thiếu niên lang đột biến, thu khối đồng kia, dung hợp trong đó.
- Không tệ không tệ, không hổ là Mục Thanh Vũ được xưng Nhân Đế.
Thiếu niên lang nói:
- Khó trách năm đó đệ nhất thần đế rời đi, cũng không muốn giao Tiêu Dao Thánh khư cho các nhi tử của hắn xử lý, muốn lưu lại cho ngươi xử lý.
- Nói thật, Mục Thanh Vũ, năm đó nếu ở lại trong Tiêu Dao Thánh Khư, có lẽ hiện tại, trong vạn tộc, tên của Nhân đế ngươi càng thêm khủng bố hơn so với tên đệ nhất thần đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận