Vô Thượng Thần Đế

Chương 3220: Ngũ Hành Giới (1)

- Lão hủ thân là đường chủ Chân Vũ Đường, phụ trách chính là việc vặt của đệ tử Chân Vũ học viện, nào có cái gì mà chủ tử không chủ tử.
- Đổng Thế Thành, cái tên Trình Thạch Đông này, ngươi không có xa lạ chứ?
Vừa nghe lời này, thân thể Đổng Thế Thành khẽ run, sắc mặt không thay đổi nói:
- Tựa hồ nghe nói qua một người như vậy, hình như là... Huyền Thiên Vạn Sĩ phải không?
- Huyền Thiên vạn sĩ, đội trưởng đệ nhất đội thủ hạ đại đội thứ ba của Bạch Tử Huyền - Trình Thạch Đông.
- Ngươi ngược lại đổi tên, ngược lại đi vào đây, thật đúng là thú vị.
Nữ tử nhìn Đổng Thế Thành nói:
- Đừng chơi trò cho ta nữa, Bạch Tử Huyền ở đâu?
- Bạch Tử Huyền?
Đổng Thế Thành nhất thời kinh hãi nói:
- Chiêm Tuyền Cơ đại nhân, tuy rằng ngài là tỷ tỷ của tộc trưởng Chiêm tộc, nhưng cũng không thể bởi vậy mà vu khống thuộc hạ.
- Bạch Tử Huyền chính là đội trưởng đại đội thứ ba của Huyền Thiên Vạn Sĩ, tâm phúc ngày xưa của Thái Tử Mục Tộc, thuộc hạ sao có thể quen biết người này?
- Giả bộ, tiếp tục giả vờ.
Chiêm Tuyền Cơ hừ lạnh nói:
- Bạch Tử Huyền có thể giả vờ, ngươi so với hắn còn có thể giả bộ?
Nghe được lời này, sắc mặt Đổng Thế Thành hơi lạnh, nói:
- Há dám! Chiêm Tuyền Cơ đại nhân là người biết ngụy trang nhất, mặc cho ai cũng không nghĩ tới, đội trưởng đại đội thứ bảy Huyền Thiên Vạn Sĩ lừng lẫy Vũ Yêu Cơ, lại là tỷ tỷ tộc trưởng Chiêm tộc ngài.
- Ngươi muốn chết!
Chiêm Tuyền Cơ sắc mặt lạnh lẽo, một tay vung ra.
- Nhiều năm không gặp, ngươi vẫn là tính tình nóng nảy như vậy, Vũ Yêu Cơ.
Đang lúc này, một thân ảnh già nua, từ từ mà đến, bước chân tập tễnh, tóc bạc trắng, hai mắt lại rất có thần.
- Huyền Tử Bách, Bạch Tử Huyền, ngươi thật đúng là biết che dấu mình, chạy đến trong Chân Vũ học viện của Chiêm tộc, hóa thân thành phó viện trưởng, ngươi không sợ Chiêm Sùng Hoán biết, làm thịt ngươi?
Chiêm Tuyền Cơ nói.
- Lão bằng hữu gặp mặt, câu đầu tiên chính là lo lắng sinh tử của ta, thật đúng là làm cho người ta cảm động.
Huyền Tử Bách cười ha hả nói:
- Không biết hiện tại xưng hô ngươi là Vũ Yêu Cơ thích hợp một chút, hay là xưng hô ngươi cho Chiêm Tuyền Cơ càng thích hợp hơn?
- Ngươi ít trêu chọc ta.
Vũ Yêu Cơ hừ nói:
- Ta thân là Huyền Thiên vạn sĩ, tự nhiên là sẽ thực hiện chức trách của ta.
- Ta hỏi ngươi, Mục Huyền Cơ xuất hiện, có phải tiểu tử Mục Vân kia cũng chết mà sống lại hay không? Còn có Mục Thanh Vũ... Tên khốn đó đâu?
- Ta không biết.
Huyền Tử Bách thản nhiên nói:
- Chuyện này, ngươi tự mình đi hỏi không phải tốt hơn sao?
- Ta có thể tìm được Mục Thanh Vũ, còn có thể đến hỏi ngươi sao?
Vũ Yêu Cơ lại nói:
- Ngươi' ít ở chỗ này pha trò, Bạch Tử Huyền, ngươi cho rằng ta không biết ngươi sao? Cả chín đội, chỉ có hai người ngươi và Mộ Dương, tâm cơ thâm trầm nhất.
- Phải không?
Huyền Tử Bách tiến lên, khí tức toàn thân nhất thời cao lên, ngữ khí cũng trở nên lạnh lùng.
- Vũ Yêu Cơ, à, không đúng, có lẽ gọi ngươi Chiêm Tuyền Cơ lại càng thích hợp hơn.
Huyền Tử Bách lạnh lùng nói:
- Huyền Thiên vạn sĩ, không ai không phải Thái Tử điện hạ tỉ mỉ bồi dưỡng, vì Thái Tử điện hạ, cam nguyện trả giá hết thảy, nhưng Chiêm Tuyền Cơ ngươi lại là vì cái gì?
- Hóa thân thành Vũ Yêu Cơ, gia nhập Huyền Thiên vạn sĩ, ngươi căn bản không phải vì Thái Tử điện hạ, mà là vì tộc trưởng.
- Huyền Thiên Vạn Sĩ, mặc dù chết không từ chối, lời thề mà ngươi từng lập ra, chỉ sợ mình cũng phải quên chứ?
- Ngươi ít ở chỗ này nói đạo lý lớn cho ta.
Chiêm Tuyền Cơ lại hừ nói:
- Ta gia nhập Huyền Thiên vạn sĩ, đúng là vì mục Thanh Vũ hỗn đản kia, thế nhưng, đối với Mục Vân, ta cho tới bây giờ không có áy náy gì, trận Đồ Ma sơn, đại đội thứ bảy của ta, tử thương ít sao?
- Ngoại trừ không có động thủ với Chiêm tộc, tám đại cổ tộc khác, ta cũng không có keo kiệt!.
- Hai cái này, cũng không xung đột, mặc dù Mục Vân hiện tại trở về, ta vẫn phụng hắn làm chủ, thân là đội trưởng đại đội thứ bảy, ta biết mình nên làm cái gì.
- Vậy thân là thành viên hạch tâm của Chiêm tộc thì sao?
Huyền Tử Bách cười nhạo nói:
- Ngươi có phải nguyện ý vì điện hạ tiên phong, tự mình càn quét Chiêm tộc không?
- Ngươi......
- Được rồi.
Huyền Tử Bách xua tay nói:
- Ngươi đã biết ta ở đây, nếu muốn nói cho vị đệ đệ của ngươi kia, cứ đi nói đi, về phần ngươi muốn biết tin tức, xin lỗi, ta cũng không biết.
Huyền Tử Bách, chuẩn xác mà nói, Bạch Tử Huyền hiện tại vẫn chưa cho Chiêm Tuyền Cơ sắc mặt tốt.
Thấy Bạch Tử Huyền xoay người rời đi, trong mắt Chiêm Tuyền Cơ, một tia tức giận hiện lên, hừ một tiếng, xoay người rời đi.
Từ từ, Bạch Tử Huyền thở dài.
- Tam đội trưởng...
Trình Thạch Đông hiện tại bước qua mà đến, nói:
- Chúng ta làm sao đây?
- Mục tứ gia xuất hiện, điều đó đại biểu cho, Thái Tử điện hạ, rất có khả năng trở về, ta muốn đi tìm Thương Diễm tên kia, hỏi rõ ràng.
- Trình Thạch Đông, ngươi đi triệu tập các huynh đệ ẩn núp trong thần giới, để cho bọn họ gần đây, vận dụng hết thảy thủ đoạn có thể vận dụng, ở trong Thần Châu đại địa, nhấc lên từng mảnh ba động cho ta, càng lớn càng tốt, nhưng điều kiện tiên quyết là, chú ý an toàn.
- Một khi thân phận bại lộ, tụ tập đến địa điểm ước định.
- Ý của Tam đội trưởng là, Huyền Thiên vạn sĩ chúng ta có thể xuất hiện?
- Mấy chục năm này, tu vi mọi người không lùi bước nữa, ngược lại không ngừng tăng trưởng vượt bậc, đủ để chứng minh, điện hạ đã trở lại.
Bạch Tử Huyền bình tĩnh nói:
- Nếu điện hạ đã trở về, Mục tộc xuất hiện, chúng ta, cần gì còn phải trốn tránh? Đã đến lúc phát huy một số tác dụng.
- Vâng.
Thân thể Trình Thạch Đông run rẩy.
Đó là sự run rẩy của phấn khích. Thời gian vạn năm, Huyền Thiên Vạn Sĩ, chờ đợi vạn năm, rốt cục cũng sẽ nghênh đón một lần nữa thức tỉnh.
Cùng lúc đó, cả thần giới, đều nhấc lên một hồi phong ba không nhỏ.
Trận phong ba này, nhất định làm cho mọi người thần giới hoàn toàn khiếp sợ.
Đồng thời, nó cũng là một tín hiệu.
Mục tộc, quay lại.
Mục tộc vạn năm trước, không ai bì nổi, làm cho tất cả mọi người đều kinh hồn sợ hãi.
Mà lần này, không biết Mục tộc cường hoành trở về, đến tột cùng có thể có bao nhiêu thực lực như năm đó?
Càng không biết, cửu đại cổ tộc, rốt cuộc sẽ giữ thái độ gì.
Mà cùng lúc đó, Trảm Vân Hạp Cốc.
Trên đỉnh hạp cốc, một đạo thân ảnh lạnh nhạt đứng vững.
Một thân váy dài màu đen, theo gió nhẹ nhàng, thân hình uyển chuyển hoàn mỹ kia, phóng thích hàn khí nhàn nhạt.
Tuyệt mỹ nhan khiến người ta hít thở không thông, mang theo một tia cao ngạo không nói nên lời.
Nữ nhân này đứng ở trên đỉnh hạp cốc, khiến cho toàn bộ đỉnh hạp cốc vốn nặng nề hiện tại, đều chiếu sáng rạng rỡ lên.
Giống như một vị tiên nữ đứng vững ở trong một bức tranh địa ngục, làm thế nhân ngưỡng mộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận