Vô Thượng Thần Đế

Chương 3959: Nguyên Thể Phá Diệt Đan (2)

Y Duyệt giờ phút này cũng buồn rầu nói:
- Cũng là bởi vì việc này, tông chủ phong của chúng ta nổi bật, dần dần bị đệ nhất phong áp chế, Tào Hạ Phi kia càng là tôn tử của Đại Phong Chủ, Đại Phong chủ hiện tại cái đuôi đều vểnh lên trời.
Nghe được điều này, Mục Vân dần dần sáng sủa.
Xem ra bên trong Tiêu Dao Sơn, tranh đấu giữa các phe phái cũng rất rõ ràng.
- Cho nên, đợi ta lần này đi ra từ Cổ Đồng sơn, đến Thánh Tôn, bát phong hội tiếp theo, ta nhất định bảo Tào Hạ Phi quỳ xuống cầu xin bổn cô nãi nãi.
Y Duyệt giờ phút này vỗ vỗ bả vai Mục Vân, nói:
- Tiểu sư đệ, ngươi cũng phải cố lên, tranh thủ sớm ngày giành vinh quang cho tông chủ phong chúng ta.
- Ừm!
Không thể không nói, lúc đầu tiến vào Tiêu Dao sơn, Mục Vân chỉ xem đây là điểm tạm trú trong thời gian chuyển tiếp của mình mà thôi.
Mà trải qua một đoạn thời gian ở chung, Mục Vân có thể rõ ràng cảm giác được, Cổ Vân Phi cũng tốt, Y Duyệt cũng được, đối đãi với mình như đối đãi tiểu sư đệ.
Cho dù Tiêu Thanh Phong, trong lời nói thiên vị mình, cũng không chỉ bởi vì Huyền Sách Tử.
Một màn này, làm cho Mục Vân hồi tưởng lại năm đó ở Tiên giới, Lục Thanh Phong cùng Diệp Tuyết Kỳ, cũng chiếu cố mình như vậy.
Mà sư tôn Diệt Thiên Viêm khi đó, đối với mình càng giống như hổ mẹ bảo về hổ con.
Không thể không nói, hiện giờ ở trong Tiêu Dao sơn, có thể cảm giác được loại bầu không khí này, làm cho trong lòng Mục Vân đều coi đây là một mảnh gia viên của mình.
Tỷ thí giữa Bát Phong, ta đến đây.
Sau khi ba người hàn huyên một phen, Mục Vân trở lại bên trong Vân Phong.
Trong phòng trên đỉnh núi, một trận đan hương lúc này truyền ra.
Mục Vân đẩy cửa đi vào, Diệu Tiên Ngữ hôm nay một thân váy dài màu hồng phấn, dáng người lồi lõm, làm cho người ta mê say.
Tử mạn sa y, có thể tùy thời thay đổi bộ dáng cùng màu sắc, đúng là chí tôn thần khí, cũng có chút huyền diệu.
- Vân lang...
Diệu Tiên Ngữ trong khoảng thời gian này, một mực ở lại Vân phong, mỗi ngày lật xem đan thư, luyện chế một ít thánh đan, hơn nữa minh tưởng tu luyện, lẳng lặng làm bạn với Mục Vân.
Trong lúc này, Mục Vân cũng lo lắng Diệu Tiên Ngữ quá buồn bực, muốn Diệu Tiên Ngữ làm một số việc ở trong đan các Tiêu Dao Sơn, bất quá đều bị Diệu Tiên Ngữ từ chối.
Sau một thời gian dài chia lìa, hiện tại Diệu Tiên Ngữ chỉ muốn lẳng lặng làm bạn bên cạnh Mục Vân.
Nhìn Mục Vân mỗi ngày tu hành, đề cao, nàng vui vẻ không thôi.
Mục Vân cũng không từ chối chuyện này.
Mỗi lần trở về, ở trong Vân phong này, có Diệu Tiên Ngữ làm bạn, trong lòng hắn chung quy vẫn an bình.
Nơi này, càng giống như nhà của hắn vậy.
- Đang làm gì vậy?
- Luyện đan.
Diệu Tiên Ngữ mỉm cười, bàn tay vung lên, ba viên đan dược màu xanh xuất hiện trong tay.
- Bên trong Vân Phong này, coi như có một phần thảo dược giá trị không tệ, ta hái một phần, luyện chế một loại thánh đan.
Diệu Tiên ngữ ngữ cười nói:
- Ngũ phẩm thánh đan - Nguyên Thể Phá Diệt Đan.
- Nguyên thể phá diệt đan?
Mục Vân hiện giờ một lòng nghiên cứu trận pháp, đối với đan thuật, hiện tại đã không cách nào so sánh với Diệu Tiên Ngữ.
- Ừm.
Diệu Tiên Ngữ gật đầu nói:
- Nguyên thể Phá Diệt Đan, chính là ngũ phẩm thánh đan, ta suy nghĩ trước nghĩ sau, thánh đan này, là vừa vặn nhất cho chàng tu hành.
- Chàng đạt tới cảnh giới Thánh Hoàng, ngưng tụ Thánh Hoàng chi thể quá mức bá đạo, cho nên muốn tiến bộ một tiểu cảnh giới, đều cần nguyên lực cùng thân thể cường hoành thật lớn.
- Mà nguyên thể phá diệt đan này, vừa vặn có thể làm được điểm này.
Nghe được lời này, Mục Vân lại nói:
- Nàng hiện tại luyện đan, sẽ không xuất hiện tác dụng tiêu cực chứ?
- Sẽ không.
Diệu Tiên lắc đầu nói:
- Chỉ cần không dùng nguyên lực giao thủ với người khác, sẽ không xảy ra vấn đề như vậy, chàng không cần lo lắng.
Ôm Diệu Tiên ngữ vào lòng, Mục Vân vẫn chưa mở miệng.
Bây giờ nếu nói cái gì, để cho nàng ở lại chỗ này cùng ta, ủy khuất nàng mấy thứ linh tinh, vậy mới thật sự là một kẻ ngốc.
Đối với Diệu Tiên Ngữ mà nói, làm bạn với hắn mới là quan trọng nhất.
- Nguyên thể phá diệt đan...
Mục Vân đưa tay lấy thánh đan, chậm rãi nói:
- Thời gian ba ngày, đối với ta mà nói chính là ba năm, ba năm, đủ rồi!
Cùng với thời gian Cổ Đồng sơn mở ra càng ngày càng gần, trong Tiêu Dao sơn, đông đảo đệ tử cũng dần dần xao động.
Loại xao động này lan tràn ra, khiến cho cả Tiêu Dao sơn đều khắp nơi nghị luận sôi nổi.
Bát Phong mỗi người lựa chọn mười vị đệ tử Thánh Hoàng cảnh, sớm đã chuẩn bị thỏa đáng.
Mà ba ngày này, Mục Vân vẫn ở bên trong Vân Phong, đại môn không ra, nhị môn không bước.
Thời gian ba ngày, hắn tuy rằng tinh thần thừa nhận áp bách, nhưng vẫn cắn răng kiên trì, ở trong Sinh Tử Bí Các hai năm.
Đỉnh núi! Đại điện.
Chi nha một tiếng vang lên, cửa điện mở ra.
Mục Vân mặc trường sam màu đen, tóc dài buộc lên, toàn thân cao thấp, khí tức hoàn toàn bất đồng, tràn ra.
Nhìn khuôn mặt, quần áo, rõ ràng đã được chuẩn bị cẩn thận.
Mà ở phía sau, Diệu Tiên ngữ cũng yểu điệu đi ra.
Có một người phụ nữ ở bên cạnh, Mục Vân cảm giác, cuộc sống đều trở nên tưới nhuần.
Diệu Tiên ngữ mỗi ngày chuẩn bị cho hắn, cực kỳ dụng tâm.
- Ta đi đây!
- Ừm.
Mục Vân nhìn bộ dáng lẳng lặng đứng chờ của Diệu Tiên, cười nhạt nói:
- Nàng không đi cùng ta sao?
- Không có gì đẹp mắt.
Diệu Tiên ngữ cười nói:
- Chàng hiện tại đạt tới Thánh Hoàng đại vị cảnh, ta nghĩ, dưới Thánh Tôn, không ai sẽ là đối thủ của chàng, loại tuyển chọn này, năm danh ngạch, chàng nhất định sẽ chiếm cứ một cái.
- Tin tưởng ta như vậy? Áp lực thật lớn.
- Không tin nam nhân của ta, chẳng lẽ phải tin tưởng người khác?
- Vậy ta sẽ không phụ kỳ vọng của nàng.
Thời gian ba ngày, dựa vào ba khỏa Nguyên Thể Phá Diệt đan, Mục Vân thành công đi đến Thánh Hoàng đại vị cảnh.
Hơn nữa, Diệu Tiên Ngữ không hổ là Cổ Thần đan sư đi ra từ trong Đan Đế phủ.
Dược hiệu của Nguyên Thể Phá Diệt đan này, ở trong thân thể hắn, vẫn chưa triệt để tiêu hao hết, mà đây cũng không phải là nguyên nhân Mục Vân tu luyện không đủ, mà bởi vì nguyên thể phá diệt đan kỳ lạ.
Những dược hiệu này ẩn nấp trong thân thể, lúc giao chiến, có thể trăm phần trăm bộc phát.
Càng có một điểm, những dược hiệu kia, có thể ẩn nấp khí tức của hắn. Hiện giờ hắn, thoạt nhìn vẫn là Thánh Hoàng trung vị cảnh.
Trên đỉnh tông chủ phong, Tiêu Thanh Phong nhìn mười thân ảnh trước người, gật gật đầu.
- Danh ngạch Cổ Đồng Sơn này, dị thường trân quý, Thánh Hoàng cực vị cảnh tiến vào trong đó, trăm phần trăm có thể đạt tới cảnh giới Thánh Tôn.
Tiêu Thanh Phong thản nhiên nói:
- Lần này, bất kể là vì chính các ngươi, hay là vì tông chủ phong, các ngươi đều phải dốc hết toàn lực.
- Vâng.
- Được rồi, xuất phát.
Tiêu Thanh Phong cầm đầu, mang theo mười đệ tử, lúc này đi tới võ trường tỷ thí dành cho đệ tử Bát Phong.
- A, cho ngươi!
Mục Vân đứng bên cạnh Tiêu Thanh Phong, giờ phút này bàn tay Tiêu Thanh Phong vung lên, Xích Linh cùng Ly Uyên thánh kiếm trở lại trong tay Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận