Vô Thượng Thần Đế

Chương 2860: Sóng ngầm lưu động

- Nói đi.
Nữ tử cười nhạt:
- Tiếp tục đi, ngươi nói, ta là gì?
- Không không không.
Phong Linh Tiêu hiện tại sắc mặt trắng bệch, vội vàng lắc đầu nói:
- Tinh Nhi tiểu thư, ngài sao có thể là một thứ chứ, ngài không phải là một thứ.
- Ta không phải là một thứ gì?
- Không không không, ta không phải ý đó.
- Vậy ngươi có ý gì?
Hề Tinh Nhi nhìn Phong Linh Tiêu trước mắt, thản nhiên nói:
- Lá gan của ngươi thật lớn, Mục Vân chính là nhị tinh đan sư, là đan đồ hiện tại của tỷ tỷ ta Hề Mộng, ngươi muốn giết hắn?
- Được rồi, ngươi giết hắn, ngươi tìm cho tỷ tỷ ta một đan đồ mới đi.
Đan đồ của Hề Mộng đại sư?
Mục Vân?
Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Phong Linh Tiêu hiện tại ngẩn ra.
Hắn chỉ cho rằng, Mục Vân là một đệ tử ngoại tông biểu hiện xuất sắc một chút mà thôi, làm sao có thể nghĩ đến, tên này còn là một gã đan sư.
Thật không thể tin được.
- Có chuyện gì vậy? Lời nói của ta, ngươi không tin?
- Không không không!
Phong Linh Tiêu vội vàng lắc đầu nói:
- Đệ tử không dám, đệ tử không dám.
- Không dám là được, nhớ kỹ, Mục Vân là đan đồ của ta, nếu ai dám đối phó hắn, chính là gây khó dễ Hề Tinh Nhi ta, đừng trách ta xuống tay vô tình.
Hề Tinh Nhi hừ nói.
Vừa nghe lời này, mọi người đều ngốc.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Hề Tinh Nhi vừa rồi không phải nói, Mục Vân là đan đồ của Hề Mộng đại sư sao? Bây giờ làm thế nào trở thành đan đồ của nàng?
Thế nhưng, mọi người hiểu được, mặc kệ đan đồ của ai, Hề Tinh Nhi đường đường là một đệ tử phong hào, nguyện ý ra mặt vì Mục Vân là đệ tử ngoại tông, đủ để nói rõ, phân lượng của Mục Vân ở trong mắt Hề Tinh Nhi.
- Mục Vân, đi theo ta.
Hề Tinh Nhi nhìn Mục Vân nói:
- Ta tìm ngươi nửa ngày, ngươi ở chỗ này cùng người đánh nhau, lần sau có phiền toái, tìm ta là được.
Lời nói dứt, Hề Tinh Nhi lôi kéo Mục Vân, không để ý ánh mắt mọi người, rời đi.
Đới An và Doãn Diệp hiện tại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không biết nên nói cái gì.
Bọn họ vốn muốn dựa vào bối cảnh của Ảnh Minh, trợ giúp Mục Vân vượt qua cửa ải khó khăn, bán cho Mục Vân một nhân tình, để Mục Vân nhớ kỹ Ảnh Minh bọn họ rất tốt, thuận tiện mượn sức Mục Vân tiến vào trong Ảnh Minh.
Thế nhưng không nghĩ tới, Hề Tinh Nhi ra mặt, hai cái tát đánh cho Phong Linh Tiêu không biết đông nam tây bắc, triệt để dẹp loạn.
- Đi thôi.
Doãn Diệp cười khổ nói:
- Xem ra, không có chuyện gì với chúng ta.
- Ai, thiên tài, quả nhiên là thiên tài, nhị tinh đan sư, bị Hề Mộng đại sư cùng Hề Tinh Nhi nhìn trúng, chúng ta muốn mượn sức hắn, khó...
Đới An cũng thở dài một tiếng, không mở miệng nữa, rời đi.
Tràng diện nhất thời sôi trào không thôi.
Rất nhiều đệ tử rời đi, nhưng rung động trong lòng lại khó có thể đè ép.
Chuyện này truyền ra, toàn bộ Kiếm Thần tông, nhất định sẽ triệt để sôi trào.
Một vị đệ tử phong hào, ra mặt vì một vị đệ tử ngoại tông, chuyện như vậy, đã lâu không xuất hiện qua.
Trong lúc tin tức truyền đi, toàn bộ tông môn đều đang thảo luận.
Kiếm Thần Tông, chỗ hạch tâm, giữa các ngọn núi.
Nơi này, ước chừng có mấy trăm ngọn núi, đỉnh mỗi một ngọn núi, nơi sườn núi, đình đài lầu các, chim ngữ hoa hương, yên tĩnh mỹ lệ tựa như thế ngoại đào nguyên.
Nơi này, chính là ngọn núi nơi đệ tử phong hào ở, mỗi một tòa, đều có một tòa linh trận riêng biệt, thiên địa linh khí, cuồn cuộn không ngừng, cho dù là cỏ dại, sinh trưởng ở chỗ này, cũng sẽ sinh ra linh tính.
Ở đây, trên một ngọn núi, một thân ảnh, bình yên mà ngồi.
Từng đạo thân ảnh từ dưới chân núi nhanh chóng đi lên đỉnh núi.
- Chậm một chút!
Mấy thân ảnh kia còn chưa tới giữa sườn núi, nam tử ngồi ở trong lầu các, hơi mở miệng.
- Hoàn cảnh yên tĩnh như thế, bởi vì mấy người các ngươi quấy rầy hết thảy, các ngươi không cảm thấy rất sát phong cảnh?
Nam tử một thân trường sam màu lam, một đôi con ngươi, thoáng tối tăm, sắc mặt hơi tái nhợt, ngũ quan kết hợp làm cho người ta cảm giác rất thoải mái.
- Minh chủ.
Phía dưới, một nam tử cầm đầu, vẻ mặt khẩn trương, một thân tu vi, nhìn kỹ, rõ ràng là cảnh giới Địa Thần đại viên mãn.
Cảnh giới thế này, ở trong nội tông, tuyệt đối là tồn tại đỉnh cao.
Nhưng ở trước mặt người này, võ giả Địa Thần đại viên mãn này lại giống như hài tử.
- Lên đây đi.
- Vâng.
Hắn mang theo một vài người lên đỉnh núi.
- Lôi Bằng, nói bao nhiêu lần rồi, mỗi lần tới, thật cẩn thận!
Lam sam nam tử dặn dò.
- Vâng, minh chủ.
Thân là thủ lĩnh nội tông của Chiến Minh, Lôi Bằng giờ khắc này, tràn đầy cẩn thận.
Vị minh chủ trước mắt này, chính là một trong tứ đại minh chủ của Kiếm Thần Tông, Minh chủ Chiến Minh - Lạc Hà.
Cái tên Lạc Hà, trong toàn bộ Kiếm Thần tông, đều là thanh danh hiển hách.
Minh chủ Thiên Tử minh Thiên Phong Tiếu.
Minh chủ Chiến minh Lạc Hà.
Minh chủ Tuyết Minh Vân Vũ Phi.
Minh chủ Ảnh Minh Mạc Ảnh.
Danh tiếng của bốn người này, ai không biết, ai không hay?
Lạc Hà, trong thời gian mười bảy năm ngắn ngủi, từ ngoại tông đến nội tông, rồi đến đệ tử phong hào, có thể nói là một đời truyền kỳ.
- Chuyện gì, nói đi!
Lạc Hãn phất phất tay, thản nhiên nói.
- Khởi bẩm minh chủ, hôm nay ngoại tông xảy ra một chuyện khiến người ta không ngờ tới.
Lôi Bằng kể ra mọi chuyện.
- Ngươi nói... Tinh Nhi vì Mục Vân này mà xuất đầu?
Lạc Hà nhướng mày, có chút không vui nói:
- Chỉ là một đan đồ, nhị tinh đan sư, Tinh Nhi tự mình vì hắn mà ra mặt?
- Đúng vậy.
Lôi Bằng giờ khắc này cũng rất cẩn thận.
Hắn biết, vị Lạc Hà minh chủ trước mắt này, tự tay sáng tạo Chiến Minh, khiến cho Chiến Minh trở thành một trong tứ đại minh trong Kiếm Thần tông, thủ đoạn tàn nhẫn cỡ nào.
Hơn nữa quan trọng hơn là, vị minh chủ này, , có thể nói là tình hữu độc chung đối với Hề Tinh Nhi tiểu thư, yêu đến không thể tự kiềm chế.
Hắn không cho phép bất kỳ đệ tử nào tới gần Hề Tinh Nhi.
Hiện tại nghe được Hề Tinh Nhi vì một đệ tử ngoại tông ra mặt, không tức giận mới là lạ.
- Mục Vân này, lai lịch ra sao?
- Không có lai lịch gì, chính là một đệ tử ngoại tông bình thường, nếu là nói địa phương kỳ quái, đó chính là cảnh giới Chân Thần đỉnh phong, đánh bại đệ tử cảnh giới Chân Thần đại viên mãn.
- Bất quá như thế, lúc trước ta ở cảnh giới Chân Thần đỉnh phong, ngay cả võ giả cảnh giới Địa Thần sơ kỳ cũng từng chém giết qua.
Lạc Hà khoát tay áo, nói:
- Cẩn thận điều tra Mục Vân này cho ta, xem xét kỹ lưỡng hắn, nếu phát hiện Tinh Nhi đối với hắn có bất kỳ ý tứ nào khác ở trong đó, người này, không thể lưu lại.
- Vâng.
Lôi Bằng nhận lệnh, lui ra.
Mà cùng lúc đó, bên kia, Mục Vân theo Hề Tinh Nhi rời đi.
- Thật ra, chuyện hôm nay, ta có thể xử lý.
Mục Vân khẽ mở lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận