Vô Thượng Thần Đế

Chương 1765: Thành trì bằng gỗ (2)

- Tất cả mọi người nghỉ ngơi tại chỗ một phen đi.
Dịch Dữ Chi hiện tại cũng rất mỏi mệt.
Loại mỏi mệt này cũng không phải tới từ tiêu hao Tiên khí, mà là hao tổn lực lượng tinh thần.
Đoạn đường này đi tới, bất cứ lúc nào căng thẳng như một dây cung đang kéo căng, hiện tại trầm tĩnh lại, tất cả mọi người nhịn không được thở ra một hơi.
Mà phía sau, Mục Vân thấy cảnh này, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
Nghỉ ngơi?
Làm sao có thể để các ngươi nghỉ ngơi an nhàn như thế.
Bàn tay Mục Vân nhẹ nhàng vung lên.
Lập tức, từng Không Nhận vô hình đi với tốc độ chậm chạp, giết ra phía trước.
Nhưng theo không nhận đi xa, tốc độ kia càng lúc càng nhanh.
Phốc phốc phốc phốc!
- A a...
Hai tiếng kêu thảm thiết bỗng nhiên vang lên, hai tên đệ tử Thiên Kiếm lâu ở phía sau kêu thảm một tiếng, mất mạng.
- Xảy ra chuyện gì?
Nghe được tiếng hét, Dịch Dữ Chi đi đến phía sau.
Chỉ thấy toàn thân trên dưới hai tên đệ tử Thiên Kiếm lâu giống như bị lưỡi dao cắt thành từng khối từng khối, bộ dáng dữ tợn đáng sợ.
- Đáng ghét!
Thấy cảnh này, Phong Nhược Tình càng tức giận không thôi.
Bên trong Thiên Kiếm lâu bất quá hơn mười người Kiếm Trủng đệ tử, phía trên cảnh giới ngũ phẩm Địa Tiên cũng chỉ có hơn mười người, quy thuận hắn, cũng chỉ có mười người thôi.
Nhưng bây giờ trong mười mấy người này lại chết mất hai người.
Hắn có thể nào không tức giận.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Dịch Dữ Chi quát.
- Ta không biết!
Giọng nói của Phong Nhược Tình cũng không còn tỉnh táo như trước kia.
- Đột nhiên hai tên sư đệ liền chết!
Đột nhiên liền chết?
Nghe đến lời này, trên mặt Dịch Dữ Chi lộ ra vẻ không thể tin.
Nơi này thực sự cực kì cổ quái.
Dịch Dữ Chi điều tra bốn phía, thế nhưng căn bản không có vật gì.
Trừ bọn hắn, ngay cả cái vật sống cũng không có.
Giờ phút này, đám người còn dư cũng không có tâm tình ngồi xuống khôi phục, tinh thần lại lần nữa căng cứng.
- Dịch sư huynh!
Ngay lúc này, Dịch Tiểu Vũ cùng Vương Nghiên hai người trước đó bị Dịch Dữ Chi phái ra trinh sát trở về.
- Thế nào?
Dịch Tiểu Vũ thấp giọng nói:
- Phía trước, tựa hồ có một tòa thành trì, chỉ là... Rất kỳ quái.
- Rất kỳ quái?
Dịch Dữ Chi kinh ngạc nói:
- Kỳ quái chỗ nào?
- Ta cũng không nói được, Dịch sư huynh đi xem một chút liền biết.
- Có cái gì nguy hiểm không?
- Hiện tại không nhìn ra, đoán chừng chỉ có thể tiến vào bên trong mới có thể nhìn thấy có nguy hiểm gì.
Dịch Dữ Chi nghe đến lời này, nhẹ gật đầu.
Nhìn hai cỗ thi thể trên mặt đất, hắn luôn cảm giác lần hành động này quá mức vội vàng, luôn cảm giác có khả năng sẽ phát sinh chuyện gì đó sơ sót.
Ngược lại nghĩ đến, mình là cảnh giới tam phẩm Thiên Tiên, ở bên trong Kim Tiên di chỉ, trừ những tên xếp hạng trên mình kia, ai còn có thể uy hiếp được hắn?
- Đi!
Hạ quyết tâm, Dịch Dữ Chi vung tay lên, rời khỏi nơi đây.
...
Thẳng đến thành trì Dịch Tiểu Vũ nói tới, Dịch Dữ Chi mới hiểu được vì hai người này sẽ nói kỳ quái.
Đúng là rất kỳ quái.
Thành trì trước mắt hoàn toàn do gỗ tạo thành, thậm chí tường thành đều do gỗ chèo chống.
Tường thành cao tới trăm mét, toàn bộ đều là chất gỗ, mà lại giữa lẫn nhau giao thoa tung hoành, căn bản không nhìn ra bất kỳ thiếu hụt gì.
Đám người tới gần thành trì, đi đến dưới tường thành, bàn tay chạm đến bên trên đầu gỗ mới cảm giác được, những đầu gỗ dựng tường thành này, từng đoạn từng đoạn nhìn qua rất cứng rắn, mà chạm lên thì càng lạnh giá, giống như sắt thép.
Dịch Dữ Chi ra một kiếm chém lên, tiếng âm vang bộc phát.
Phía trên tường gỗ chỉ lưu lại một vết kiếm nhàn nhạt.
- Vách tường thật kiên cố!
Thấy cảnh này, Dịch Dữ Chi cũng kinh ngạc không thôi.
Hắn đánh ra một kích toàn lực, đừng nói tường gỗ, chính là Tiên khí thượng phẩm địa cấp cũng muốn xuất hiện tổn thương.
Thế nhưng tường gỗ này chỉ xuất hiện một dấu vết nhàn nhạt.
Quan trọng nhất là, dấu vết kia còn đang chậm rãi khép lại.
- Mọi người cẩn thận.
Dịch Dữ Chi dặn dò.
Hắn hô hào cẩn thận, đương nhiên là nói cho hơn mười người đi theo mình.
Mà cùng lúc đó, Tịch Yểm Nguyệt và Đấu Lạc Thiên hai người cũng mang theo hơn mười người hướng về phía một bên khác điều tra.
- Các ngươi làm gì?
Nhìn thấy hai người mang theo đám người rời đi, Dịch Dữ Chi quát.
- Ha ha... Dịch sư huynh, ta nói ngươi là cao cao tại thượng quen thật sao?
Tịch Yểm Nguyệt cười lạnh nói:
- Chúng ta chỉ đi theo ngươi đến nơi đây, cũng không phải chịu ngươi phân công, không phải ngươi đã hiểu lầm gì đó chứ.
- Không sai, hiện tại nếu phát hiện chỗ bí mật, chúng ta đương nhiên muốn điều tra một phen.
- Các ngươi...
Thấy cảnh này, Dịch Dữ Chi chỉ ngón tay một chút, phẫn nộ nói không nên lời.
- Trong này nguy cơ trùng trùng, cẩn thận, cũng đừng chết ở bên trong.
- Dịch sư huynh cứ yên tâm đi.
Đấu Lạc Thiên cười nói:
- Chúng ta chết ở bên trong, không đúng lúc làm dò đường cho Dịch sư huynh ngài sao?
Nghe đến lời này, sắc mặt Dịch Dữ Chi triệt để tái đi.
Hắn cũng không phải giết không được hai gia hỏa này.
Nhưng chém giết hai người, bản thân hắn cũng vô cùng có khả năng bị thương nặng, bên trong Kim Tiên di chỉ làm loại chuyện này, hoàn toàn không có lời.
Hiện tại hai người cũng không tính quá mức, hắn cũng không cần thiết đối phó hai người.
- Vậy các ngươi tự giải quyết cho tốt.
Dịch Dữ Chi vừa dứt lời, mang theo hơn mười người rời đi.
Hai phe mỗi người đi một ngả.
- Dịch sư huynh!
Phong Nhược Tình giờ phút này cũng chắp tay nói:
- Trên bản đồ cũng không có chi tiết liên quan thành trì bằng gỗ này, ta nghĩ, chúng ta không bằng tách ra, điều tra đến tột cùng, cũng bớt ở chỗ này lãng phí thời gian.
- Ngươi cũng muốn rời khỏi ta?
- Không dám!
Phong Nhược Tình chắp tay nói:
- Tịch Yểm Nguyệt và Đấu Lạc Thiên hai người liên hợp cùng một chỗ, chúng ta nhiều người như vậy, nếu như cũng liên hợp cùng một chỗ, chỉ sợ vạn nhất bị bọn hắn lấy được trước chỗ tốt, chẳng phải tổn thất lớn?
- Chúng ta cũng chia thành ba đội, khuếch tán ra tìm tìm manh mối nơi này, dù sao cũng hơn so với bọn hắn? Dù sao ba đội ngũ dò tìm phạm vi càng rộng hơn một đội ngũ.
Dịch Dữ Chi biết Phong Nhược Tình nói không sai.
- Ừm, Tần Thiên Vũ, Phong Nhược Tình, hai người các ngươi cứ tự mỗi người đi tìm, tìm tới Kim Tiên Lệnh, ta tất có thưởng.
Dịch Dữ Chi mở lời:
- Nhưng ta nói cho các ngươi biết, tìm tới Kim Tiên Lệnh, tự tiện cất giữ, các ngươi tự biết kết cục của mình rồi đó.
- Vâng!
- Vâng!
Trong long hai người đều thở ra một hơi.
Lại đi theo Dịch Dữ Chi, chỉ sợ mỗi lần đều là bọn hắn trước nếm thử nguy hiểm, nếu cứ tiếp tục như thế, bọn hắn không sai biệt lắm sẽ chết hết sạch, đoán chừng không chiếm được bất cứ thứ gì.
Mà trước mắt đương nhiên là biện pháp cực tốt.
Chỉ có tạm thời tách ra, mới có thể tự mình tầm bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận