Vô Thượng Thần Đế

Chương 3100: Có mắt mà không thấy thái sơn? (1)

Huyễn Vũ hiện tại lại mở miệng, nói:
- Lưu Lượng, hai người này, ai cũng không thể tiến vào Học viện Chân Vũ, xảy ra chuyện gì, ta gánh vác.
Nghe được lời này, thần sắc Lưu Lượng nhất thời sáng ngời.
Xảy ra chuyện, Huyễn Vũ phụ trách.
Huyễn Vũ là ai?
Con gái bảo bối của tông chủ Huyễn Ảnh Tông, một trong ba thế lực cấp Thiên Nguyên đứng đầu phụ thuộc Chiêm tộc.
Một thiên kim như vậy, lời nói của nàng, đó là quá có phân lượng.
- Tiểu tử, nghe thấy không? Cùng tên này quỳ xuống, liếm sạch sẽ giày của Huyễn Vũ tiểu thư, nếu không hôm nay, ta để cho ngươi đi không ra khỏi Chân Vũ học viện.
Lưu Lượng nhất thời quát.
- Đi không ra?
Mục Vân mỉm cười nói:
- Ta vốn cũng không có ý định đi ra, ta tới tham gia khảo hạch, cũng không phải chạy trốn.
- Ngươi còn cứng miệng, muốn chết phải không?
Lưu Lượng chính là tam hồn Thần Vương cảnh, bái nhập Chân Vũ học viện đã trăm năm, hiện tại nhìn thấy một tiểu tử còn chưa bước vào cảnh giới Thần Vương, cư nhiên cùng hắn cãi nhau, muốn động thủ.
- Dừng tay.
Mà lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Cách đó không xa, một đạo thân ảnh nhẹ nhàng mà đến.
Chính là Chiêm Hân Di.
Tuy Huyễn Vũ cũng là mỹ nữ đứng đầu, nhưng so với Chiêm Hân Di, cao thấp đã hiện.
Huyễn Vũ giống như một con ngỗng trong ao trắng, mà Chiêm Hân Di lại giống như thiên nga.
Trong lúc nhất thời, mấy đạo thân ảnh đều nhìn sửng sốt.
- Ngươi là ai?
- Ta là ai?
Chiêm Hân Di không trả lời, nói:
- Nếu ngươi phụ trách khảo hạch, vậy nên biết, đệ tử báo danh, thân phận tương đương, thiết lập thông đạo đặc thù là vì chiếu cố Thiên Nguyên cấp thế lực không sai, nhưng đệ tử đi qua các thông đạo khác, cũng là khảo hạch giả của Chân Vũ học viện, lẽ ra phải được tôn kính.
- Ngươi đang làm cái gì?
- Là ta để cho hắn làm.
Huyễn Vũ hiện tại đứng lên.
Chiêm Hân Di vừa xuất hiện, làm cho vẻ đẹp của nàng nổi bật giống như một vịt con xấu xí, hiện tại càng nhìn Chiêm Hân Di càng không vừa mắt.
- Ngươi là ai?
Chiêm Hân Di bất mãn nói.
- Vị này là Huyễn Vũ tiểu thư, công chúa của Huyễn Ảnh tông!
Lưu Lượng càng thêm tự tin, nói:
- Thân là đệ tử học viện Chân Vũ, không phải không biết Huyễn Ảnh tông chứ?
- Ồ...
Chiêm Hân Di ý vị thâm trường nói:
- Khi nào, Học viện Chân Vũ, cần phải nhìn sắc mặt của một vị công chúa Huyễn Ảnh tông đến làm việc rồi?
- Hừ, ngươi bất quá chỉ là một đệ tử Chân Vũ học viện mà thôi, nói chuyện lại rất đủ sức lực.
Huyễn Vũ cùng Lưu Lượng hai người nhìn thấy tu vi của Chiêm Hân Di, đều theo bản năng cho rằng, Chiêm Hân Di chính là đệ tử Chân Vũ học viện, căn bản không để Chiêm Hân Di vào mắt.
- Hai người các ngươi, hiện tại không chỉ phải quỳ xuống cho bổn tiểu thư, liếm sạch giày, càng phải tự phế một tay. Ta không ngại, tự tay giết các ngươi.
Huyễn Vũ hiện tại càng tức giận.
- Vũ nhi...
Mà lúc này, một tiếng hô đột nhiên vang lên.
- Ca ca.
Huyễn Vũ xoay người nhìn lại, mấy đạo thân ảnh đi tới.
Mấy đạo thân ảnh kia rất rõ ràng chia làm hai đội, trong đó một đội, cầm đầu một nam tử áo đen, thần thái tuấn dật, khí độ bất phàm.
Mà một người khác, thoạt nhìn hơi lộ ra trắng nõn, bộ dáng ngược lại vài phần tương tự với Huyễn Vũ.
- Huyễn Trần công tử.
- Thiên Trung Khu Công Tử.
Nhìn thấy hai người, Lưu Lượng hiện tại nhanh chóng đi lên, đứng ở một bên, tươi cười nghênh đón.
Chỉ là hai người kia, căn bản không có nhìn thẳng vào Lưu Lượng, hoàn toàn coi là không khí.
Huyễn Vũ giờ khắc này lại lôi kéo Huyễn Trần, vẫn nói không ngừng, không có thời gian, Huyễn Trần nhíu mày.
Hắn biết muội muội mình ngày thường kiêu ngạo ương ngạnh đã quen, giữa huynh đệ tỷ muội, cũng là người được người khác sủng ái nhất.
Nhưng nơi này dù sao cũng là Chân Vũ học viện, không phải Huyễn Ảnh tông, chuyện nháo lớn, cũng không tốt.
Huyễn Trần đi ra, vòng qua Huyễn Vũ, nhìn mấy người Chiêm Hân Di phía trước. Chỉ là khi ánh mắt của hắn rơi vào trên người Chiêm Hân Di, nhất thời sửng sốt.
Tựa hồ không tin vào ánh mắt của mình, Huyễn Trần giờ khắc này, đứng tại chỗ, cước bộ không thể nhúc nhích.
- Ca ca, chính là hai người này, còn có nữ nhân này...
Huyễn Vũ hiện tại đi ra, hừ nói:
- Hai tiện nhân này, một xướng một họa, ca ca, ngươi nói ta có thể buông tha bọn họ sao? Cho dù là một đạo sư của Chân Vũ học viện, thấy ta cũng phải khách khí...
- Nhất là nữ nhân này, còn giúp hai người bọn họ, giáo huấn ta, ca ca, ngươi cũng không thể bị bề ngoài nàng mê hoặc, tốt nhất là hủy một khuôn mặt của nàng...
Ba...
Chỉ là đang lúc Huyễn Vũ đang nói chuyện, đột nhiên, một tiếng bạt tay vang lên, hai má Huyễn Vũ nhất thời sưng lên, khó tin nhìn Huyễn Trần.
Huyễn Trần, chính là ca ca cùng cha cùng mẹ của nàng, từ nhỏ đến lớn, một vị huynh trưởng yêu thương nàng nhất.
Nhưng bây giờ, cư nhiên không phân biệt trái phải, tát nàng một cái.
- Ca ca...
- Làm càn.
Huyễn Trần hiện tại nhất thời tức giận quát:
- Huyễn Vũ, ta xem ngươi ngày thường kiêu ngạo quen rồi, không biết trời cao đất dày, nơi này là nơi nào? Nơi này là Chân Vũ học viện, há là địa phương ngươi hồ nháo?
- Ca ca...
Huyễn Vũ hiện tại vẫn không có phục hồi tinh thần lại, nhìn Huyễn Trần, sững sờ xuất thần.
Nhưng đúng lúc này, Thiên Trung Khu của Thiên Cơ Các, đi tới trước người, nhìn thấy Chiêm Hân Di, cũng sửng sốt.
- Thuộc hạ tham kiến Chiêm công chúa.
Thiên Trung Khu hiện tại dập lạy trên mặt đất, không có chút nào bộ dáng thế gia công tử lúc trước, vô cùng khiêm tốn.
Huyễn Trần hiện tại cũng quỳ lạy trên mặt đất, chắp tay nói:
- Chiêm công chúa, tiểu muội xưa nay có chút kiêu ngạo ương ngạnh, mong Chiêm công chúa nể mặt Huyễn Ảnh tông ta tận tâm tận lực, tha cho nàng một mạng.
Chiêm công chúa.
Huyễn Vũ hiện tại sửng sốt.
Trong toàn bộ thần giới, Thiên Trung Khu có thể làm cho ca ca Huyễn Trần cùng một trong thiếu chủ Thiên Cơ Các cẩn thận như thế, còn có Chiêm công chúa nào?
Chiêm công chúa Chiêm tộc.
Chiêm tộc, chúa tể giả của Thiên Cơ các, Huyễn Ảnh Tông, Chân Vũ học viện, ba thế lực cấp Thiên Nguyên đỉnh cấp.
Chiêm công chúa, bên trong Chiêm tộc, chỉ có một vị Chiêm công chúa, Chiêm Hân Di.
Huyễn Vũ hiện tại không biết vì sao.
Chiêm Hân Di hừ một tiếng, nói:
- Mục Vân là khách quý của ta, ở đây xếp hàng, cũng là dựa theo trình tự, các ngươi cố ý ngăn cản, là ý gì?
Thân thể Huyễn Trần nhất thời lạnh lẽo.
Chiêm Hân Di tức giận.
Bởi vì Mục Vân, Chiêm Hân Di tức giận.
Điều này đủ để nhìn ra, quan hệ giữa Chiêm Hân Di và Mục Vân, không tầm thường.
Huyễn Trần trong lòng sáng suốt, chỉ sợ muội muội mình, hôm nay là đắc tội người không nên đắc tội.
- Chiêm công chúa, tiểu muội cũng nhất thời hồ đồ, mong Chiêm công chúa nể mặt Huyễn Ảnh tông ta, tha cho tiểu muội lúc này!
Huyễn Trần lần thứ hai nói.
- Hừ.
Chiêm Hân Di hiện tại hừ nói:
- Tha cho các ngươi? Huyễn Trần, ngươi là cái gì? Bảo ta tha thứ thì ta phải tha thứ rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận