Vô Thượng Thần Đế

Chương 2238: Miểu sát

Nghe đến lời này, trong lòng Mục Vân lộp bộp một tiếng.
Thôi Viêm... Kỳ Thiên Nhất...
Hai người này chính là hai gia hỏa trước đó đi tìm hắn.
Hai nhất phẩm Đại La Kim Tiên, Vưu Thiên Tâm kia, ít nhất là nhị phẩm Đại La Kim Tiên.
Nghĩ tới đây, Mục Vân biết mình cần cẩn thận hơn nữa khi ở bên trong thành trì.
Quân Vô Ưu đến, đánh vỡ đối thoại giữa Cố Thanh Thanh và Mục Vân, líu lo không ngừng.
Mà Mục Vân lười nhác nghe, ngồi tại chỗ, bắt đầu khôi phục thương thế trong cơ thể.
Mười ngày tiếp theo, Cố Thanh Thanh mang theo Đỗ Nguyên cùng Xạ Vân, có thêm Quân Vô Ưu đi dạo hồi lâu bên trong toàn bộ thành trì, thế nhưng cũng không có phát hiện gì.
Mục Vân ngược lại một mực ở trong phòng.
Biết La Uyên ở đây, lại thêm Huyết Sát thần giáo Vưu Thiên Tâm, Mục Vân cảm giác, mình hiện tại thành thật một chút mới tốt.
Mà trong mười ngày qua, năng lực huyết nhục tái sinh trong cơ thể mình thực sự cấp tốc, trọng thương đã khôi phục hơn phân nửa.
Nhưng chỉ có huyết mạch tay trái thủy chung không cách nào lần nữa sinh trưởng.
Quan trọng nhất là, khi hắn và Lục Sơn liều mạng một kích cuối cùng, uy lực một chiêu kia của Lục Sơn thực sự quá mạnh.
Lục Sơn chết rồi, cũng làm cho tay trái của hắn gặp đả kích tính hủy diệt.
Mục Vân hiểu rõ, trừ phi gặp được một ít thiên tài địa bảo, nếu không, tay trái của hắn rất khó dựa vào huyết nhục bản thân một lần nữa sinh trưởng.
Cái này rất phiền phức.
Liên tiếp mười ngày, Cố Thanh Thanh đều nửa đêm mang theo hắn trực ban.
Trong đêm mỗi ngày, mưa to bàng bạc rơi xuống, ban ngày, hết thảy như trước, mặt trời chói chang.
Một ngày này, Mục Vân đang ở bên trong phòng tu luyện, ý đồ ngưng tụ tay trái, mà trong miếu thờ, đột nhiên truyền đến một hồi tiếng cãi vã.
- Nơi này là địa phương của Cố Thanh Thanh sư tỷ, Ninh Thông Thiên, ngươi đừng quá phận.
Một tiếng quát vang lên, là Xạ Vân quát.
- Hắc hắc, Xạ Vân, tất cả mọi người đều là đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ta và Lục Phong hôm qua mới vừa đến bên trong thành này, đội mưa một đêm, ta thấy miếu thờ này bị các ngươi sửa chữa rất tốt, dành ra mười gian phòng cho chúng ta ở, thế nào không được rồi?
Một tiếng nói khàn khàn vang lên.
- Ninh Thông Thiên, ngươi không được quá phận!
Xạ Vân lần nữa quát:
- Đưa ra mười gian phòng cho các ngươi ở, chúng ta ở chỗ nào?
- Chen một chút chẳng phải được?
Một tiếng nói khác vang lên.
- Lục Phong, ngươi nói nhẹ nhõm, chúng ta bằng cái gì chen một chút? Nơi này là chúng ta tới trước, Cố Thanh Thanh sư tỷ mang bọn ta lại tới đây, ngươi nói chen một chút, liền chen một chút sao?
Nghe đến lời này, Ninh Thông Thiên cùng Lục Phong hai người lộ ra rất không kiên nhẫn.
- Xạ Vân, cho ngươi mặt mũi, ngươi không muốn mặt? Đừng mở miệng một tiếng Cố Thanh Thanh, bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, có ai có thể so với Ninh gia, Lục gia chúng ta?
Ninh Thông Thiên lần nữa mở lời:
- Ngươi không đi? Không đi liền chết.
Vừa dứt lời, Ninh Thông Thiên tiến lên, khí tức toàn thân ngưng tụ, vỗ ra một chưởng thẳng đến mặt Xạ Vân.
- Ninh Thông Thiên, ngươi dám xuất thủ.
Xạ Vân dù sao cũng là bát phẩm Kim Tiên, không phải ăn chay, lúc này đón tiếp.
Mà Ninh Thông Thiên là cửu phẩm Kim Tiên, kém một phẩm, một chưởng tương giao, cao thấp hiện ra.
Ninh Thông Thiên vỗ ra một chưởng, thân thể tiến về phía trước, Xạ Vân thì là sắc mặt trắng nhợt, không ngừng rút lui.
Đăng đăng đăng tiếng bước chân lui lại không ngừng vang lên, mắt thấy Xạ Vân sắp đụng vào vài chục căn phòng phía sau, đột nhiên, một thân ảnh xuất hiện sau lưng Xạ Vân, một chưởng tiếp được Xạ Vân.
- Vân huynh đệ!
Nhìn thấy Mục Vân, Xạ Vân cảm kích nhẹ gật đầu.
- Chuyện gì xảy ra?
Đầu Mục Vân đội nón đen, một thân áo choàng màu đen, tiếng cũng trở nên khàn khàn.
- Ninh Thông Thiên và Lục Phong hai người thực sự quá phận, muốn chúng ta nhường ra phòng cho bọn hắn.
Nghe đến lời này, Mục Vân tiến lên mấy bước.
- Ngươi là ai?
Ninh Thông Thiên nhìn Mục Vân, nói:
- Cố Thanh Thanh không ở đây, nơi này của các ngươi không có ai làm chủ? Đừng cho rằng chúng ta sợ Cố Thanh Thanh, dù tiểu nha đầu ở đây cũng phải nhường lại phòng ở cho chúng ta.
- Khẩu khí thật lớn.
Dưới vành nón đen nhánh, một tiếng nói đột nhiên vang lên.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Nơi đây không chào đón các ngươi, các ngươi đi đi, thành trì lớn như vậy, luôn có thể tìm tới noii đặt chân.
Nghe đến lời này, Ninh Thông Thiên cùng Lục Phong ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đột nhiên cười lên ha hả.
- Xú tiểu tử, Xạ Vân đều là cái rắm không dám thả, ngươi xuất đầu? Ngươi xuất đầu, chính là muốn đền mạng.
Ninh Thông Thiên vừa dứt lời, tiến lên, một quyền đánh tới mặt Mục Vân.
- Lén lén lút lút núp dưới hắc y, muốn hù người, hay có cái gì không dám gặp người?
Tốc độ Ninh Thông Thiên bạo tăng, khí tức sát phạt bên trong quyền kình tăng lên, đánh tới trái tim Mục Vân.
Thấy cảnh này, Mục Vân vẫn tiến lên, bàn tay hướng xuống, bắt lấy Ninh cánh tay Thông Thiên.
- Líu ríu, không lăn liền chết!
Mục Vân không cần nói nhảm nhiều, một tay bắt cánh tay Ninh Thông Thiên, đá ra một cước.
Phịch một tiếng, cánh tay Ninh Thông Thiên bị Mục Vân bắt lấy, một cước này, đá vào tim.
Ầm một tiếng, hắn ngã xuống đất, phun ra từng ngụm từng ngụm máu tươi.
- Ngươi tên hỗn đản... Ngươi dám đụng đến ta... Ngươi...
- Nói nhảm nhiều quá!
Mục Vân không nói hai lời, cầm cánh tay Ninh Thông Thiên không buông, ngược lại đá thêm một cước.
Phịch một tiếng, đầu Ninh Thông Thiên giống như dưa hấu nổ tung, máu tươi lóe ra.
Một màn này để tất cả mọi người nhìn ngốc tại chỗ.
Một tên cửu phẩm Kim Tiên, bị Mục Vân khống, không đến năm giây bị miểu sát...
- Đi, đi mau, đi!
Lục Phong giờ khắc này sớm đã tim mật đều xanh.
Thực lực hắc y nhân đột nhiên xuất hiện khủng bố đến bạo tạc.
Thử hỏi, ai có thể một hơi ngược sát một tên cửu phẩm Kim Tiên?
Lục Phong nhanh chóng chạy trốn.
Mà giờ khắc này, mấy người đi theo Cố Thanh Thanh sớm đã trợn mắt hốc mồm.
Bọn hắn vẫn cho rằng Mục Vân bị thương nặng, thực lực giảm lớn.
Bất quá khi Mục Vân khôi phục thực lực, muốn giao thủ cùng cửu phẩm Kim Tiên, chí ít cũng cần đánh long trời lở đất.
Dù sao, ngày đó gặp được Mục Vân, Mục Vân chém giết Lục Nguyên, thế nhưng mình cơ hồ một cái mạng đều không còn một nữa.
Nhưng bây giờ, thực lực của Mục Vân trong mười ngày đã khôi phục.
Nhưng cho dù khôi phục, thủ đoạn miểu sát Ninh Thông Thiên... Quá rung động.
- Cố tiểu thư và Đỗ Nguyên đâu?
Mục Vân thản nhiên hỏi.
- Hắn... Bọn hắn... Bọn hắn ra ngoài... Ra ngoài xem xét...
- Nha!
Mục Vân gật đầu nói:
- Thu thập thi thể, nếu có cường giả Ninh gia và Lục gia đến gây sự, cứ nói là ta làm.
- Tốt, tốt, tốt!
Xạ Vân hiện tại trái tim như muốn nhảy ra.
Nói thật, từ khi Mục Vân đi theo bọn hắn, nhìn thấy Mục Vân cùng Cố Thanh Thanh thân cận, trong lòng của hắn cảm thấy khó chịu, ngày thường chỉ chào hỏi Mục Vân, thái độ lãnh đạm.
Thế nhưng không nghĩ tới, gia hỏa hắn lãnh đạm, chỉ là một người sắp chết trong mắt hắn, bây giờ lại nắm giữ thực lực có thể làm thịt hắn bất cứ lúc nào.
Quả thực quá khủng bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận