Vô Thượng Thần Đế

Chương 208: Ba Quái Thai

Cúi đầu xuống, nhìn hai đóa nụ hoa trước ngực Thanh Sương, thậm chí một vệt màu đen dưới nước kia, Mục Vân mãnh liệt áp chế mình.
Không được, nhìn cũng có thể chứ!
Mục Vân an ủi mình như thế.
Theo hai tỷ muội tùy tiện loay hoay, ngồi ại trong ao, Mục Vân bắt đầu suy tư những chuyện gần đây.
Hắn có thói quen tổng hợp tất cả mọi chuyện lại, như vậy, lúc xảy ra ngoài ý muốn mới sẽ không luống cuống tay chân.
Mấy ngày gần đây nhất, tu vi Tiêu Khánh Dư đột bay tăng mạnh, bước vào Linh Huyệt cảnh, chuyện nhỏ.
Mà mấy ngày nay, hắn còn bắt chuyện với Tiểu Kỳ Lân kia mấy lần.
Sau khi Thanh Ngọc Hỏa Kỳ Lân xác nhận mình căn bản không có cách nào thoát khỏi ma trảo của Mục Vân, cũng triệt để trung thực lại.
Mà linh hỏa trong cơ thể Tô Hân Nhiên cũng dựa theo phương pháp hắn cho, không ngừng chưởng khống, hiện nay Cam lão ngược lại là ba ngày hai đầu kéo Tô Hân Nhiên lên, ngạnh sinh sinh giảng bài cho nàng.
Lăng Vũ Nguyệt bái tại môn hạ của Mạc Vấn đại sư, kỹ thuật luyện đan cũng đột bay tăng mạnh.
Còn về mấy người khác, sau khi uống vào Thất Khiếu Thông Linh Đan thì cảnh giới cũng đang không ngừng tăng trưởng.
Đây là cảnh tượng Mục Vân rất vui lòng nhìn thấy.
Chỉ là, nhìn thấy những học viên trước mắt này tiến bộ, trong đầu Mục Vân lại không nhịn được hiện ra bóng người của những học viên Bắc Vân học viện kia.
Mặc Dương này chính là quỷ gây sự, tiết khóa thứ nhất, chính là chống đối với hắn, hiện tại lĩnh ngộ kiếm ý, không biết đến cùng đến cảnh giới gì!
Tiểu tử ngốc Tề Minh này, hiện tại không biết đã luyện chế thành công phàm khí cực phẩm chưa, có phụ thân Tề Ngự Phong của hắn chỉ đạo, cùng với những khế văn mình lưu cho hắn, hẳn là có thể.
Còn có tiểu nha đầu Diệu Tiên Ngữ kia, cùng gia gia nàng rời khỏi Bắc Vân thành, đi tới Thánh Đan tông, hiện tại không biết có còn nghiêm túc luyện đan hay không.
Ba học sinh này cũng là ba người Mục Vân chú ý nhất cho đến trước mắt.
- Thiếu chủ!
Ngoài cửa truyền đến âm thanh của Lâm Hiền Ngọc.
- Chuyện gì?
- Vừa rồi, bên phía học viện, tổng đạo sư Tống Lập phái người đến truyền lời, nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng.
- Ta biết rồi!
Soạt một tiếng, Mục Vân đứng dậy.
- A...
- A...
Hai âm thanh gọi to duyên dáng đồng thời vang lên, sắc mặt hai người Thanh Trĩ, Thanh Sương đỏ lên, nhìn quái vật khổng lồ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang dưới hông Mục Vân, miệng nhỏ mở ra.
- Khụ khụ...
Cười cười xấu hổ, Mục Vân nói:
- Hai người các ngươi đi ra ngoài trước đi, ta tự mình làm là được.
- Vâng!
Hai người đứng dậy, dáng người yểu điệu đứng lên, eo nhỏ như rắn nước giãy dụa, chậm rãi rời khỏi.
Vỗ tiểu huynh đệ, Mục Vân nhịn không được mắng:
- Thứ không có tiền đồ, xem biểu hiện của ngươi đi.
Nhìn thấy hai người Thanh Trĩ, Thanh Sương màu da phấn hồng, tóc dài ướt sũng đi ra, sau đó Mục Vân cũng thay y phục, trang điểm đi ra ngoài, Lâm Hiền Ngọc lúng túng cúi đầu xuống.
- Móa, ngươi đừng hiểu lầm, ta cũng không phải cái loại người này.
- Ách, sẽ không, sẽ không, nam nhân mà, ta hiểu ngươi, có đôi khi cũng cần phóng thích một chút của mình.
Trên mặt Lâm Hiền Ngọc mang bộ dáng ngươi hiểu ta cũng hiểu, cười hắc hắc nói.
Một thế anh danh đều hủy!
Sớm biết nên xử lý cả hai hoa tỷ muội mới đúng!
Đi vào Thất Hiền học viện, hai người Thanh Trĩ, Thanh Sương một trái một phải đi sát đằng sau, Lâm Hiền Ngọc đi ở phía trước lại trầm ổn.
Để đạo sư và học viện xung quanh nhìn thấy phải kinh ngạc một trận.
Này mà là đến dạy học sao, quả thực là tới làm hoàn khố đời thứ hai!
- Mục huynh đệ, đã lâu không gặp, chuyện lần trước là Tống Lập ta chiếu khán không chu toàn, thật có lỗi thật có lỗi!
Lần trước, Mục Vân kém chút bị giết trong Lôi Phong viện, hắn làm tổng đạo sư đương nhiên thoát không ra quan hệ.
Cho nên, vừa thấy mặt Mục Vân, Tống Lập đã lập tức nói xin lỗi.
Sau khi chuyện kia xảy ra, hai vị đại sư đã cực kỳ tức giận, kém chút đã bãi bỏ chức tổng đạo sư sơ cấp ban này của hắn.
- Làm gì có, chuyện lần trước không quan hệ gì với Tống chủ nhiệm.
- Mục huynh đệ yên tâm!
Tống Lập hạ giọng, nói:
- Lần này, ta đã điều động lực lượng Lôi Phong viện chúng ta, người của lục đại viện khác muốn tới chỗ này quấy rối, tuyệt đối có đi không về.
- Hả?
Nghe được lời này của Tống Lập, Mục Vân lại hơi kinh ngạc.
Trong Thất Hiền học viện phân tranh đã lâu, chuyện này hắn biết.
Mà Kim viện, Mộc viện, Thủy viện, Hỏa viện cùng với Thổ viện đều bị ngũ đại gia tộc khống chết trong tay, trở thành hậu hoa viên của ngũ đại gia tộc.
Phong Hiền viện và Lôi Phong viện thì thế lực rắc rối phức tạp.
Nhưng trong mắt hắn, Phong Hiền viện và Lôi Phong viện nên tính là hai viện yếu nhược nhất trong thất đại viện, nhưng nghe ý tứ của Tống Lập, hình như Lôi Phong viện căn bản không sợ đắc tội bất luận một viện nào khác.
- Mục lão đệ có chỗ không biết!
Tống Lập lần nữa nói:
- Viện trưởng của Lôi Phong viện chúng ta chính là Hồng Trần đại sư, Hồng Trần đại sư chính là huyền khí sư cực phẩm, nếu nói toàn bộ Nam Vân thành, địa vị có thể tương đương với Hồng Trần đại sư, cũng chỉ có hai vị Mạc đại sư!
- Khó trách...
- Được rồi, được rồi, không nói những chuyện này nữa, lần này ta tìm Mục lão đệ đến đây là vì kế hoạch thu nhận học sinh của học viện.
- Chiêu sinh?
- Không sai, Hồng Trần viện trưởng đã là ra lệnh, chiêu sinh lần này, Lôi Phong viện chúng ta trên dưới một trăm sơ cấp ban, mấy chục trung cấp ban, cùng với mười cao cấp ban đều phải tham gia lên, toàn lực chiêu sinh, trọng điểm là một ít luyện khí sư.
- ...
Đối với chuyện này, Mục Vân thật có chút im lặng.
Hồng Trần đại sư này thật đúng là thể hiện rõ lấy việc công làm việc tư, nói là chiêu sinh, thật ra chính là chiêu đến học viên luyện khí sư hài lòng với mình.
- Được rồi, ta hiểu rõ!
- Mục lão đệ, ngươi tuyệt đối không nên không để trong lòng, chiêu sinh như vậy, nếu ngươi có thể kéo đến một hai hạt giống tốt, vậy sơ cấp cửu ban sẽ có thể trực tiếp tấn thăng trung cấp cửu ban, ước định giữa ngươi và Trịnh Thành Vân, cũng sẽ...
- Không sao đâu, không cần dựa vào cái này ta cũng có thể thành, Tống chủ nhiệm, ngài cứ yên tâm, chờ lấy Trịnh Thành Vân cởi truồng chạy mười vòng trên võ tràng của Lôi Phong viện đi!
Mục Vân cười ha ha một tiếng, rời khỏi phòng làm việc.
- Đám cháu trai này muốn chỉnh ta, cũng phải phái một người lợi hại đến, lính tôm tướng cua thì có tác dụng gì?
Đi ra khỏi công thất, Mục Vân nghĩ đến, không biết những tiểu tử ở sơ cấp cửu ban này, hiện tại đã đến cảnh giới gì.
- Mục đạo sư!
- Mục đạo sư!
Đi vào phòng học, bị từng âm thanh tiếng tràn ngập nhiệt tình trấn trụ, Mục Vân cúi đầu xuống, nhìn các học viên trong phòng học, mỗi một người đều là tràn đầy nụ cười.
- Hấp tấp cao hứng, thế nào? Đều tiến vào Linh Huyệt cảnh rồi sao?
- Báo cáo đạo sư, sơ cấp cửu ban ta tổng cộng có một trăm linh tám người, một trăm linh năm người đã là đột phá đến Linh Huyệt cảnh cảnh giới, chỉ có ba người chưa đạt tiêu chuẩn.
Còn có ba người?
Mục Vân nhíu mày.
Không nên, Thất Khiếu Thông Linh Đan chính là thần diệu dược, chí ít tương đương với đan dược tam phẩm, hơn nữa còn là thượng đẳng trong tam phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận