Vô Thượng Thần Đế

Chương 918: Hắn Sẽ Không Chết

Ầm!
Thế nhưng ngay tại giờ phút này, Mục Vân không biết nơi nào nhận được khí lực, một tay bắt lấy bàn tay Vân Lang nâng lên.
- Đủ rồi, vậy đến lượt ngươi hoàn lại hết thảy của Huyết Kiêu, bao gồm cả mệnh của hắn.
Thổi phù một tiếng, nháy mắt Mục Vân vừa dứt lời. Sau một khắc, đám người trơ mắt nhìn, trái tim Vân Lang bị Mục Vân đào ra từ trong lồng ngực.
Trái tim thùng thùng khiêu động rời khỏi thân thể Vân Lang vẫn mang theo lực nhảy mạnh mẽ.
Trong nháy mắt trái tim bị đào ra, trong miệng Vân Lang oa oa phun ra đầy máu tươi.
Máu tươi hai người thậm chí nhuộm mặt biển dưới chân triệt để thành màu huyết hồng.
Phịch một tiếng nổ vang, Mục Vân không chút do dự, một tay bóp nát trái tim.
Trong một khoảnh khắc, Vân Lang giống như mất hết toàn bộ lực lượng.
Chỉ là thời khắc này Mục Vân tựa hồ dùng hết lực lượng đệ tam thức, ngăn cản được công kích, mới dùng phản kích, hiện tại cũng thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.
Hai người lúc này có thể nói là dầu hết đèn tắt, tùy tiện một võ giả Vũ Tiên cảnh đã có thể đánh giết bọn hắn.
Thế nhưng ai cũng biết, chưa tới một bước cuối cùng, chuyện, căn bản không có cách định đoạt.
Mà càng chết là, khay ngọc bao phủ ở phía trên, căn bản không có người có thể phá vỡ.
- Trái tim của ngươi, dơ bẩn như thế, vậy dạ dày ngươi thì sao.
Mục Vân cơ hồ leo đến trên người Vân Lang, vừa ra tay, vạch phá thân thể Vân Lang, móc ra dạ dày.
Một màn này làm cho tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm.
Đám người Huyền Không sơn cùng Chu gia, Cửu Hàn thiên cung càng là đáy lòng phát lạnh.
Chẳng lẽ, Vân Lang đều không phải đối thủ của Mục Vân?
Mục Vân phủ phục phía trên thân thể Vân Lang, một tay một trảo, cơ hồ phá giải toàn bộ thân thể Vân Lang.
Thế nhưng cuối cùng, nương theo một tiếng đụng chạm vang lên, Mục Vân rốt cục kiệt lực, ngồi tại chỗ.
Bộ ngực hắn lúc này, vị trí trái tim, máu tươi nhiễm y phục ẩm ướt vạt áo.
Lạc Tuyết Thần Châm, chính là Tiên khí, Thánh khí bình thường, cho dù đâm trúng trái tim của hắn, hắn cũng sẽ không chết.
Thế nhưng lần này, lại là Tiên khí.
Máu tươi tràn ngập ngực Mục Vân.
Hắn chỉ có thể làm đến bước này.
Bên trên mặt biển, thi thể Vân Lang cơ hồ hóa thành toái phiến.
Bàn tay Mục Vân vừa nhấc, một đạo hỏa diễm, dần dần bao phủ thi thể kia.
- A!
Nỗi đau xé rách tim gan khiến cho Vân Lang thét chói tai.
- Mục Vân, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Thi thể Vân Lang bị triệt để đốt thành tro tàn, thế nhưng chân hồn hắn lại hóa thành một đạo thân ảnh u ám, tràn vào đến bên trong khay ngọc.
- Ngươi cho rằng, ngươi còn có thể sống sao?
Thi thể Vân Lang giờ phút này bị thiêu huỷ, chỉ còn lại lực lượng chân hồn.
- Ta vì cái gì không thể sống?
Vân Lang khặc khặc cười lạnh:
- Không đến trăm năm, ta chỉ cần tìm tới một bộ thi thể tốt, lần nữa trọng sinh, không thành vấn đề, thi thể Huyền Thiên rất thích hợp ta.
Nghe đến lời này, mọi người Huyền Không sơn nhất thời sắc mặt khó coi.
Huyền Thiên, quả thật đã chết.
Thiên Chủ bọn hắn một mực cung kính đã sớm là một người khác.
- Thế nhưng là ngươi, Mục Vân, lần này, không ai có thể cứu được ngươi!
Vân Lang lạnh lùng nói.
- Ngươi bây giờ, còn có thể giết ta sao?
Thân thể Mục Vân lúc này bắt đầu già nua.
Vạn năm thọ mệnh tiêu hao, thời gian Đại Tác Mệnh Thuật hao hết, hắn, đã là còn thừa không có mấy hơi.
Lại thêm trên trái tim bị thương, hắn hiện tại không có chết đi đã là kỳ tích.
- Đáng tiếc, vẫn không có thành công, Kiêu đệ, đại ca có lỗi với ngươi!
Mục Vân ảm đạm phai mờ, ánh mắt lộ ra một tia kiên quyết.
- Bất quá, kẻ này, ta tất nhiên sẽ giải quyết!
Mục Vân không biết từ nơi nào tìm ra khí lực, lần nữa đứng dậy.
Chỉ là lần này, nhìn khay ngọc phía trên, thân hình chân hồn Vân Lang hư ảo, Mục Vân cười.
- Cho dù là chết, ta cũng sẽ kéo theo ngươi!
Trong chốc lát, bóng dáng Mục Vân lúc này đột nhiên bay ra.
- Ngươi không có khả năng giết được ta, không phải ngươi trước kia nữa, ngươi giết không được ta.
Vân Lang quát to, hai tay thế mà lại lần nữa xuất hiện một thanh Tiên khí.
Đến thời khắc này, trên tay hắn đã xuất hiện ba thanh Tiên khí.
Mà lúc này, mọi người đã chết lặng.
Hư Tiên khí đối với bọn hắn mà nói, đã là thuộc về chí bảo hiếm thấy, Tiên khí, cũng chỉ có thể suy nghĩ một chút, nhưng giờ khắc này, Vân Lang thế mà là xuất ra kiện Tiên khí thứ ba.
Tiên khí hiện ra thế chân vạc, rõ ràng là một tòa Tiên Đỉnh toàn thân đen nhánh.
- Mục Vân, ngươi vẫn sống không được, ta nghĩ, ngươi cũng không hi vọng thân nhân bằng hữu của ngươi nhìn ngươi chết lão chứ, cho nên, ta đưa ngươi đoạn đường.
Trong chốc lát, Tiên Đỉnh bao vây thân thể Mục Vân, hư không tiêu thất giữa không trung.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người sửng sốt.
Kết thúc rồi?
Cuối cùng vẫn là Vân Lang thắng sao?
- Ta nói, dù cho ta chết, ta sẽ kéo theo ngươi.
Chỉ là, trong nháy mắt Tiên Đỉnh biến mất, bên trong hư không lại vang lên tiếng nói của Mục Vân.
Nương theo tiếng kia vang lên, hỏa diễm dâng lên từ dưới chân Vân Lang.
Tam đạo thiên hỏa thiêu đốt chân hồn Vân Lang.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết tan nát cõi lòng truyền ra từ trong miệng Vân Lang.
Trong chốc lát, hai tay Vân Lang vặn vẹo, tiếng phốc phốc phốc phốc vang lên, hai tay của hắn chặt xuống hai chân của mình.
Vừa chặt xuống, Vân Lang triệt để hiểu rõ, cho dù hắn tìm tới thân thể thích hợp ký thác, hai chân của hắn cũng coi như phế đi.
- Mục Vân, Mục Vân, ngươi chết chắc, chết chắc!
Tiếng quát âm lãnh truyền vào trong tai mỗi người, chân hồn Vân Lang trong chốc lát biến mất bên trong khay ngọc.
Khay ngọc lúc này ầm vang hóa thành một đạo lưu quang, biến mất không thấy gì nữa.
Khổ Thanh biến sắc, trong khoảnh khắc cũng hóa thành một đạo lưu quang, đuổi theo.
Một trận đại chiến, hai người có thể nói sử xuất tất cả vốn liếng.
Thế nhưng cuối cùng, Mục Vân vẫn chết!
Vân Lang, chỉ sợ không có trăm năm, cũng căn bản không có khả năng khôi phục lại.
Còn lại các đại thế lực, mắt thấy không ổn, vội vàng rút lui.
Vân Lang bị trọng thương, trên cơ bản hiện tại không sai biệt lắm với chết, nhiều lắm bằng vào Tiên khí đào vong.
Vậy bây giờ, Huyết Minh tăng thêm Khổ Thiên điện, ưu thế trước đó của Huyền Không sơn không còn sót lại chút gì.
Lúc này không chạy, chỉ sợ cũng chạy không thoát.
- Giết!
Nhưng mà các đại thế lực vừa định rút đi, một tiếng quát thanh lãnh lại đột nhiên vang lên.
Tần Mộng Dao vừa dứt lời, đại đội nhân mã lần nữa bắt đầu chém giết.
Chỉ là lần này, Mục Vân chết, để bọn hắn triệt để điên cuồng.
Tiếng chém giết cùng tiếng rống giận dữ không ngừng vang lên.
Đại chiến chân chính, vừa mới bắt đầu!
Tần Mộng Dao đứng tại chỗ, ngạc nhiên xuất thần.
Nàng nghĩ đến lời Mục Vân nói trước kia.
- Ta cho nàng biết, hảo thê tử, phu quân nàng năm đó thế nhưng là Tiên Vương của ngàn vạn đại thế giới, sáng tạo Vân Minh, vạn người kính ngưỡng, lợi hại không?
Nàng lúc ấy cứ nghĩ Mục Vân đang nói đùa.
Nhưng bây giờ nghĩ tới, trò đùa này lại chân thực như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận