Vô Thượng Thần Đế

Chương 2878: Dị không gian đại lục

Đông...
Trong lúc bất chợt, một tiếng nổ vang lên, mặt đất dần dần sụp đổ, dưới chân mọi người, xuất hiện từng đạo ấn ký.
Ngay sau đó, một cỗ lực hút mạnh mẽ, kéo kéo tất cả mọi người, rơi xuống phía dưới...
Nhất thời, trên thí luyện võ trường, khắp nơi đều là tiếng kinh hô.
Chỉ là tiếng kinh hô kia cũng không kéo dài bao lâu, liền tiêu tán. Cuối cùng, thân ảnh mọi người đã biến mất ở trên thí luyện võ trường nội tông.
Cổ Thừa Phong vung tay lên, đứng giữa không trung.
- Lần này, hy vọng bên trong Kiếm Thần tông chúng ta có thể có thêm vài tên đệ tử phong hào.
Cổ Thừa Phong thở ra một hơi, nói:
- Năm năm sau, chính là tứ tông hội võ, lần này, nhất định phải cho Thông Thiên cốc đẹp mắt.
- Đại trưởng lão thậm chí còn nói, mấy năm nay, Thông Thiên cốc càng ngày càng kiêu ngạo, thật không biết tông chủ vì sao đối với bọn họ hết lần này đến lần khác nhường nhịn.
Cửu trưởng lão Địch Hạc nhịn không được hừ nói.
- Hai vị trưởng lão nói sai rồi.
Mà lúc này, nhị trưởng lão Lưu Vân Phong một thân trường bào màu đen hiện tại đứng ra.
Một đầu tóc xám, từng sợi tóc dựng ngược, Lưu Vân Phong làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ bá đạo.
Thân là nhị trưởng lão, Lưu Vân Phong là một người rất có tiếng trong Kiếm Thần tông, thực lực thâm hậu, không ít người ủng hộ.
- Tông chủ cũng không phải e ngại Thông Thiên cốc, mà là muốn để cho bọn họ cuồng vọng tự đại, sau đó chúng ta từ từ mưu đồ.
- Từ từ mưu đồ?
Đại trưởng lão hừ nói:
- Năm đó, lão tông chủ tiên qua đời, tám chín phần mười có quan hệ với Thông Thiên cốc, thù này, chúng ta không thể quên.
- Cổ Thừa Phong, ai nói lão tông chủ qua đời, chính là người của Thông Thiên cốc làm? Ngươi ít nói nhảm ở đây.
- Lưu Vân Phong, ngươi nói lời này có ý gì? Cho dù không phải Thông Thiên cốc làm, vậy Thông Thiên cốc mấy năm nay đối nghịch với chúng ta, luôn là sự thật, thái độ ngươi đối với Thông Thiên cốc thân thiện là như thế nào?
- Ta...
- Được rồi, mấy vị trưởng lão, thành thể thống gì.
Mà trong lúc mấy người cãi nhau, đột nhiên, trong hư không, một đạo lưu quang hạ xuống, một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt chín vị trưởng lão.
Người tới thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi, một thân bạch bào nho nhã, một tay đặt ở phía trước, một tay chắp ra sau, giữa hai hàng lông mày, một tia anh khí bức người.
- Tông chủ.
- Tông chủ.
Nhìn thấy người tới, cửu đại trưởng lão hiện tại đều cung kính hành lễ.
Người trước mắt này, chính là Kiếm Thần tông chủ - Trác Kiếm Nhất.
- Chín vị trưởng lão đều là trụ cột của Kiếm Thần tông ta, ầm ĩ chung quy không tốt, nếu bị người ngoài biết, chỉ sợ không ổn.
- Vâng.
Trác Kiếm Nhất dù sao cũng là tông chủ, chín vị trưởng lão có địa vị cao hơn nữa, cũng phải cung kính đối đãi.
- Đại trưởng lão, lần thí luyện này có ý nghĩ rất lớn, ngươi phải chú ý chặt chẽ sự phát triển của dị không gian đại lục, nếu xuất hiện ngoài ý muốn, trước tiên nói cho ta biết.
- Vâng.
Đại trưởng lão lĩnh mệnh, chắp tay rời đi.
Trong nháy mắt, trên võ trường chỉ còn lại hai người Trác Kiếm Nhất và Lưu Vân Phong.
- Tông chủ, Cổ Thừa Phong này, có thể nói ngu trung đối với Trác Viễn Hàng, giữ hắn lại, tóm lại là một tai họa.
Lưu Vân Phong trầm thấp nói:
- Vạn nhất một ngày nào đó, hắn biết Trác Viễn Hàng chính là ngài cùng Bá Cốc Chủ liên thủ giam cầm, chỉ sợ...
- Vậy ngươi có ý gì?
- Giết.
- Không thể.
Trác Kiếm lắc đầu nói:
- Cổ Thừa Phong người này, đi theo Trác Viễn Hàng thời gian rất dài, địa vị ở trong Kiếm Thần tông cũng rất cao, nếu chúng ta giết hắn, sợ sẽ dẫn đến gợn sóng, nội bộ Kiếm Thần Tông hỗn loạn, bất lợi cho đại kế.
- Vậy thì... Mượn đao giết người...
Lưu Vân Phong lạnh lùng nói:
- Huyền Minh điện cùng Cửu Tinh Các xưa nay giao hảo, Kiếm Thần Tông chúng ta cùng Thông Thiên cốc mấy năm nay, bên ngoài bất hòa, bọn họ cũng nhìn thấy trong mắt.
- Không phải Bá Cốc Chủ bên kia đã nói rồi sao? Huyền Minh điện bên kia, nhiều lần liên hợp bọn họ, muốn tam đại tông môn, cùng nhau đối phó kiếm thần tông ta.
- Đã như vậy, không bằng chúng ta thuận nước đẩy thuyền. Để cho Bá Cốc Chủ đáp ứng, lúc tứ tông hội võ, tam đại tông môn động thủ, diệt Kiếm Thần Tông ta, sau đó để Bá Cốc Chủ phản bội, xuất kỳ bất ý, Huyền Minh điện cùng Cửu Tinh Các, thề tất không hề chuẩn bị, đến lúc đó hai đại tông môn chúng ta...
- Cũng là một ý tưởng tốt.
Trác Kiếm vừa mở lời:
- Đến lúc đó, đại trưởng lão bọn họ lên trước, chết rồi, vì tông môn cống hiến chính mình, cũng tránh cho những người này líu ríu khi chúng ta liên hợp cùng Thông Thiên cốc.
- Tông chủ anh minh.
- Đã như vậy, việc này, hiện tại có thể bắt đầu chuẩn bị, Lưu Vân Phong, ngươi nói cho mẫu thân ta biết, để cho nàng cùng phụ thân thương nghị nhiều hơn.
- Vâng.
Trác Kiếm Nhất dứt lời, thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy.
Từ từ, thân ảnh của hắn xuất hiện dưới Táng Kiếm mộ.
- Trác Viễn Hàng, đã lâu không gặp.
Trác Kiếm Nhất nhìn Trác Viễn Hàng bị xích sắt trói buộc dưới đáy vách đáy, cười nhạt nói:
- Như thế nào? Ở đáy vách đá nhiều năm như vậy, có từng suy nghĩ, làm sao báo thù tuyết hận giết ta?
- A!
Trác Viễn Hàng hừ nói:
- Trác Kiếm Nhất, ngươi nhất định không được chết dễ dàng.
- Trác Viễn Hàng, ngươi không khỏi quá quá không biết lượng sức.
Trác Kiếm cười nhạo:
- Khi còn bé thường nghe ngươi cảnh cáo ta, cái gì sinh ra là người Mục tộc, chết làm quỷ Mục tộc, ngươi là một Huyền Thiên Sĩ nho nhỏ, bất quá là Thần Quân cảnh, Mục tộc người ta, coi trọng ngươi?
- Ta nghe nói thập đại cổ tộc, cường giả đỉnh phong Tổ Thần cảnh, đều bắt tay một cái là nắm lớn, một tiểu Thần Quân như ngươi, nói không chừng Mục tộc người ta, đã sớm quên ngươi.
- Hơn nữa, Mục tộc bị cửu đại cổ tộc đánh cho không còn da thịt, hiện tại chính là một đám người kéo dài hơi tàn mà thôi. Ngươi thật đúng là cho rằng, dựa vào ngươi có thể phục hưng Mục tộc? Không biết tự lượng sức mình.
- Ha ha...
Nghe được lời này, Trác Viễn Hàng cười ha ha nói:
- Trác Kiếm Nhất, ngươi không khỏi quá kiêu ngạo, Mục tộc cường đại, con kiến hôi như ngươi sao có thể tưởng tượng được?
- Đừng nói nhân tộc cửu đại cổ tộc, cho dù là Long tộc, Phượng tộc, Cốt tộc, Mục tộc cũng không để vào mắt.
- Người điên.
Trác Kiếm lười nói nhiều cùng Trác Viễn Hàng, cười nhạo nói:
- Đã như vậy, vậy ngươi ở chỗ này làm xuân thu đại mộng của ngươi, thuận tiện, giúp ta rèn luyện càng nhiều thần binh lợi khí, dưỡng những thần kiếm này thành tuyệt thế thần kiếm đi.
- Ngươi muốn làm gì?
- Ta muốn làm gì?
Trác Kiếm cười nhạo nói:
- Ta không có hùng tâm tráng chí như ngươi, cái gì đại kế phục hưng Mục tộc, si tâm vọng tưởng, nhưng làm bá chủ Nam Trác vực này, ta vẫn có thể làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận