Vô Thượng Thần Đế

Chương 484: Lần Này Đủ Rồi Chứ? (2)

Cho tới giờ khắc này, đám người mới cảm nhận được, khí chất cả người Mục Vân biến hóa.
Không giống với bọn hắn, bên trong thân thể Mục Vân giống như mang theo một cỗ lực lượng mênh mông thánh khiết, xuất trần như cao nhân Tiên cảnh.
- Phong ấn bên trong Trì Dao thánh địa, ta đã gia cố, nhưng chỉ có thể duy trì thời gian nửa năm, nửa năm này đủ để Trì Dao thánh địa phát triển.
Mục Vân cười nói:
- Thánh nữ là thượng nhiệm thánh nữ khâm định, ta không có quyền can thiệp vấn đề bên trong Trì Dao thánh địa, mà ta cũng không không muốn mặt giống ngươi, nói can thiệp liền can thiệp! Còn nói mình giống như là quân tử thánh nhân.
- Ồ? Không can thiệp? Vậy ngươi nói một chút, ngươi rút hết linh khí ngàn năm của Trì Dao thánh địa, tạo thất tầng hồn đàn của mình, nên giải thích thế nào?
- Vân Thăng Không, hảo ngoại công , thực lực ngươi cao sâu như thế, chẳng lẽ không nhìn ra đó căn bản không phải cái gì cái gọi là linh khí, mà là tinh thần chi lực Thất Tinh môn chuyển hóa, cần gì phải hỏi ta vấn đề này?
Mục Vân cười nói:
- Ta lần này chuyển hóa thu nạp linh khí bên trong Trì Dao thánh địa đến thân thể của mình, là giúp Trì Dao thánh địa một đại ân, không đến bao lâu, bọn hắn sẽ biết, ta đến cùng là ham linh khí bọn hắn, hay là vì giải quyết phiền phức cho bọn hắn.
- Phi!
Nghe thấy Mục Vân nói lời chính nghĩa, Dao Phá Phong phi một hơi:
- Ít giả làm người tốt, Mục Vân, hôm nay Trì Dao thánh địa ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Ngươi dám!
Hai tiếng quát đồng thời vang lên, Trì Tân Vũ cùng Tiêu Doãn Nhi nhịn không được quát.
- Làm sao không dám?
Sắc mặt Dao Phá Phong phát lạnh, bước ra một bước, bát tầng hồn đàn hiện lên ở dưới chân, nhìn Mục Vân, sát cơ dạt dào.
- Lão già, lời ta nói, ngươi không tin sao? Vậy ta để ngươi thử một chút lợi hại của Thất Tinh môn.
Mục Vân đứng tại chỗ, nhìn Dao Phá Phong vọt thẳng đến, trong lúc cười lạnh, bên trong thất tầng hồn đàn, tinh thần chi lực cường đại trực tiếp bộc phát.
- A...
Đột nhiên, Dao Phá Phong hét thảm một tiếng, bát tầng hồn đàn dưới chân trong lúc nhất thời trở nên mờ đi, hai tay ôm đầu nhìn Mục Vân, sắc mặt kinh khủng.
- Ngươi làm gì ta?
- Ngươi là một lão già, ta có thể làm gì ngươi chứ?
Mục Vân giễu cợt:
- Nửa năm sau, người Thất Tinh môn đến, Trì Dao thánh địa các ngươi chính là có cảnh tượng như thế, dám can đảm phản kháng bọn hắn, các ngươi chỉ có một con đường chết.
- Khẩu xuất cuồng ngôn, ngươi nhất định sử dụng tà thuật gì đó!
- Tà thuật? Ta thấy đầu óc ngươi mới bị tà thuật làm ngốc.
Mục Vân hừ một tiếng, bên trong thất tầng hồn đàn, tinh thần chi lực bộc phát, tiếng kêu thảm thiết của Dao Phá Phong càng ngày càng vang.
- Đủ rồi!
Vân Thăng Không đột nhiên bộc phát khí thế, cảm giác áp bách mạnh mẽ càn quét tới Mục Vân.
- Tạo áp lực với ta?
Mục Vân cười.
Thất tầng hồn đàn của hắn, toàn bộ đều là thiên tài địa bảo, thiên hỏa, dị thủy, chân lôi, lại thêm hiện nay tinh thần chi lực, uy áp của Vân Thăng Không hữu dụng không?
Đương nhiên là vô dụng!
Dù cho là thất tầng hồn đàn, Vân Thăng Không muốn bằng vào hồn đàn uy áp để hắn khuất phục, căn bản không có khả năng.
- A?
Nhìn thấy Mục Vân bình yên vô sự, còn ngẩng đầu nhìn mình cười cười, mắt Vân Thăng Không lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hắn lần đầu tiên gặp được quái sự bực này, dùng tu vi của hắn, đừng nói thất tầng hồn đàn, chính là cường giả Niết Bàn cửu trọng, cửu tầng hồn đàn cũng khó có thể chống cự uy áp của hắn.
- Có ý tứ, xem ra Thanh Phong nói không sai, một mực đi tìm hạ lạc phụ thân ngươi, trong lúc vô hình ngược lại để ngươi trưởng thành!
Vân Thăng Không vừa dứt lời, đánh ra một chưởng.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, tiếng oanh minh vang lên, toàn bộ thiên địa như bị áp súc, âm thanh nổ vang cường đại càn quét, không gian quanh người Mục Vân giống như bị đè ép thành toái phiến, vậy mà xuất hiện cảm giác vặn vẹo.
- Lão già, ngươi muốn giết ta? Tốt, nếu không, bây giờ ta phá vỡ phong ấn, để người Thất Tinh môn tuôn ra, muốn chết, mọi người có thể cùng chết!
Mục Vân tự giễu:
- Vừa rồi ta phá hư bố trí ngàn năm của Thất Tinh môn, đoán chừng hiện tại một bên khác, người Thất Tinh môn đều đang sôi trào, hận không thể hiện tại lập tức đi tới đại khai sát giới, chúng ta thử xem, đến cùng là ngươi lợi hại hay là ba Thất Tinh môn tiểu thiên thế giới lợi hại?
Nghe lời này, bàn tay Vân Thăng Không có chút dừng lại.
- Lão phu sẽ bị ngươi đe dọa, thời điểm Thất Tinh môn đến, cũng không có cường giả vũ hóa thành tiên, sao lão phu lại sợ bọn họ!
Vân Thăng Không cười lạnh:
- Vạn năm trước, Vân tôn giả bày phong ấn ở chỗ này, hắn tự biết thời gian duy trì không lâu, không có khả năng từ đầu đến cuối bảo hộ Trung Châu, cho nên, đã sớm bày ra cấm chế, cường giả hơn Tam Chuyển chi cảnh căn bản không có khả năng đến Trung Châu.
“Lão già, lão tử tự mình thiết trí phong ấn, chẳng lẽ ngươi còn rõ ràng hơn ta hay sao?
Nhìn Vân Thăng Không tự tin giống như nắm giữ thiên hạ, mặt Mục Vân không biểu tình.
- Mục Vân, phụ thân ngươi đã không xuất hiện, vậy ta sẽ buộc hắn xuất hiện, ta không tin, bắt ngươi, hắn vẫn chưa xuất hiện.
- Tốt, có bản lĩnh, ngươi đến bắt đi!
Mục Vân mỉm cười, trong tay xuất hiện mười khỏa Tịch Diệt Lôi Châu.
- Những đồ chơi nhỏ này không có tác dụng gì đối với ta.
- Ồ? Thật sao?
Mục Vân cười cười, âm thanh rầm rầm vang lên, trong khoảnh khắc, hàng trăm hàng ngàn khỏa Tịch Diệt Lôi Châu xuất hiện trên mặt đất, rầm rầm tản ra.
- Ta cũng biết chỉ bằng vào mấy khỏa Tịch Diệt Lôi Châu nào có thể làm ngươi bị thương, cho nên chuẩn bị không ít, đủ chưa?
Mục Vân chế giễu nói:
- Không đủ ta còn có.
Âm thanh rầm rầm vang lên lần nữa, bên trên mặt đất, Lôi Viêm Phích Lịch Đạn cùng Hắc Viêm Phích Lịch Đạn hỗn hợp chồng chất thành núi nhỏ, phủ phục dưới chân Mục Vân.
- Lần này đủ rồi chứ?
Nhìn xem đống Phích Lịch Đạn tích như núi, sắc mặt Vân Thăng Không cũng biến đổi.
Tên điên!
Mục Vân hoàn toàn là một người điên!
Giết cũng giết không xong, lưu lại giữ lại không được.
Giữ lại người dạng này, thủy chung là một tai hoạ.
Mà đổi thành một bên, mặt Dao Phá Phong đã sớm như màu đất.
Hắn muốn chiếm Trì Dao thánh địa, cũng không phải nghĩ chiếm một Trì Dao thánh địa tĩnh mịch loang lổ.
Nếu một đống lớn Phích Lịch Đạn của Mục Vân trực tiếp nổ tung, đừng nói là hắn, toàn bộ Trì Dao thánh địa đều triệt để xong đời.
- Vân lão tộc trưởng!
Nhìn Vân Thăng Không, Dao Phá Phong ùng ục một tiếng, nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt buồn khổ nói.
- Hừ, hôm nay, lão phu chỉ đến giúp đỡ Dao hộ pháp chỉnh lý phân loạn trong Trì Dao thánh địa, không muốn khó xử ngươi, cút!
Lăn?
Nghe được Vân Thăng Không quát, Mục Vân cầm chặt hai viên Tịch Diệt Lôi Châu, trên mặt lộ ra ý cười.
- Ngươi để ta lăn, ta liền lăn? Vậy Mục Vân ta thành cái gì rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận