Vô Thượng Thần Đế

Chương 3667: Độc tính được giải trừ (1)

Sắc mặt Yến Nam Phi ảm đạm, đại đồ đệ trấn áp hắn ở chỗ này, tam đồ đệ lại bất cứ lúc nào cũng muốn giết chết hắn, tình cảnh sư phụ như hắn thật sự quá thảm.
- Ngươi làm sao biết hắn muốn giết ngươi?
Mục Vân âm thầm giật mình, Yến Nam Phi bị trấn áp ở chỗ này, chuyện bên ngoài đều không biết, nhưng biết Dương U Thiên muốn giết hắn.
- Tu vi đạt tới loại cảnh giới này như ta, ức vạn dặm bên ngoài có người muốn giết ta, ta đều có thể tập trung sát khí, biết người muốn giết ta là ai.
- Thì ra là như thế.
Loại thủ đoạn dự đoán nguy hiểm, xua cát tránh hung này, Mục Vân cũng nắm giữ một chút, nhưng nhiều nhất chỉ là mơ hồ cảm thấy có sát khí, như Yến Nam Phi, phán đoán ra địch nhân là ai, hắn làm không được.
- Dám hỏi tiền bối, tu vi ngài là...
- Cổ Thánh tiểu vị cảnh.
- !!! Cổ thánh.
Sắc mặt Mục Vân đại biến, cảnh giới thánh vị, ba cảnh đầu là Thánh Nhân, Đại Thánh, Cổ Thánh, Cổ Thánh cường đại, vượt xa Thánh Nhân, loại cao thủ này rất ít lộ diện, vừa ra tay chính là kinh thiên động địa.
Mà Yến Nam Phi này dĩ nhiên là cao thủ Cổ Thánh tiểu vị cảnh.
- Ngươi...... Ngươi lợi hại hay Ngạo Nhân Vương lợi hại hơn?
Mục Vân kinh ngạc nói.
Yến Nam Phi có chút ngạo khí nói:
- Đương nhiên là ta, ta là Cổ Thánh, hắn nhiều nhất là Đại Thánh cực vị cảnh.
Mục Vân nghi hoặc nói:
- Đã như vậy, vậy vì sao người đứng đầu cao thủ bảng không phải là ngươi?
Yến Nam phi trợn trắng mắt nói:
- Nói nhảm, cao thủ bảng này, là bảng xếp hạng của Đại Thánh, Cổ Thánh cảnh giới chúng ta, còn có một Càn Khôn bảng khác, không giống các ngươi.
Mục Vân suy nghĩ trong chốc lát, lại hỏi:
- Nếu ngươi là cao thủ Cổ Thánh, vì sao lại lưu lạc đến tình trạng này, Ngạo Nhân Vương cùng Lý Hạo Thiên đánh không lại ngươi mà?
Nghe vậy, Yến Nam Phi kích động, mắng to:
- Lý Hạo Thiên là súc sinh, thừa dịp ta từ vô gian chi địa trở về, khí tức suy nhược, động thủ đánh lén ta, nếu như không phải như vậy, ta sao có thể lưu lạc đến hiện tại?
Mục Vân cười khổ một chút, đợi đến khi Yến Nam Phi bình tĩnh lại, hắn hỏi:
- Tiền bối, ta muốn cứu ngươi đi ra ngoài thì phải làm như thế nào?
Yến Nam Phi này, là cao thủ Cổ Thánh, hơn nữa còn là lão tổ đời thứ năm Cửu Đỉnh thương hành, nếu như cứu hắn đi ra ngoài, để cho hắn trọng chưởng đại vị, Mục Vân sẽ đạt được chỗ tốt vô cùng vô tận, hắn cũng không lo lắng Yến Nam Phi sẽ nuốt lời, bởi vì hắn đã gieo sinh tử ám ấn.
Yến Nam Phi nói:
- Cái này đơn giản, ngươi chỉ cần gỡ ra lá bùa trên núi, tự nhiên có thể phá vỡ phong ấn, ta cũng có thể đi ra ngoài.
Dừng một chút, Yến Nam Phi nhắc nhở:
- Bất quá ngươi phải cẩn thận, lá bùa kia là trang sách sơn nhạc do Địa Nguyên thư biến thành, dị thường nặng nề.
- Sau khi ngươi gỡ ra, cẩn thận một chút đừng bị đập chết.
- Trên núi này dán Địa Nguyên thư?
Mục Vân mở to hai mắt, thấy vách núi trơ trụi, làm gì có Địa Nguyên thư.
- Ngươi nhìn kỹ một chút, đương nhiên có một trang Địa Nguyên Thư, nếu như Ngạo Nhân Vương không có ở đây, không có khí linh Nhân Nguyên bút, làm sao có thể trấn áp được ta.
- Được, ta lại nhìn thử xem.
Mục Vân ngưng thần lại nhìn, lần này quả nhiên thấy được, trên vách núi, có hai chữ in nông cạn, là hai chữ - Sơn Nhạc.
- Ngươi leo lên đỉnh vách đá, từ trên xuống dưới, có thể bóc lá bùa ra.
Yến Nam Phi chỉ điểm.
- Được!
Mục Vân lúc này trong nháy mắt di động, đi tới đỉnh núi, quả nhiên thấy được lá bùa.
Hắn kéo lá bùa ra, rầm rầm một tiếng, vạch ra. Toàn bộ lá bùa, là trang sách Sơn Nhạc của Địa Nguyên Thư biến thành, bao lấy toàn bộ vách núi, sau khi lá bùa bị lấy ra, vách núi cũng lộ ra bộ mặt vốn có, thì ra là cỏ cây xanh mướt, một mảnh sinh cơ, lúc trước bị trang - Sơn Nhạc che khuất, cho nên thoạt nhìn trần trụi.
Một mảnh trần trụi.
Trong tay Mục Vân, có thêm một tờ bùa thật lớn.
Tấm bùa này là trang sách sơn nhạc, phi thường nặng nề, hắn cầm không được, lá bùa này hô một tiếng, bắt đầu trấn áp xuống hắn, nếu như bị đập trúng, chỉ sợ sẽ bị đập bẹp.
- Cẩn thận một chút!
Yến Nam Phi kinh hô lên, mắt thấy Mục Vân sắp bị trang thư ‘Sơn Nhạc’ đập nát.
Mục Vân di động né tránh, trang sách Sơn Nhạc hung hăng nện xuống mặt đất, rõ ràng chỉ là một tờ giấy, nhưng rơi xuống đất, lại bộc phát ra tiếng ầm ầm kinh thiên động địa, hình như có một ngọn núi lớn, hung hăng trấn áp xuống, cả mặt đất đều run rẩy.
Mục Vân hơi cả kinh, trang sách Sơn Nhạc này phi thường nặng nề, cho dù là Thánh Nhân đại vị cảnh, cũng khó có thể ngăn cản sơn nhạc trấn áp.
Hắn mở địa nguyên thư ra, thu trang Sơn Nhạc này vào.
- Ôi, ngươi sao lại có nhiều trang nguyên thư như vậy?
Yến Nam Phi kinh ngạc.
- Cũng không nhiều, cộng thêm một trang này, chỉ có sáu trang mà thôi.
Mục Vân cười khổ một chút, Địa Nguyên thư có mười tám trang, hiện tại trên tay hắn chỉ có sáu trang mà thôi.
- Sáu trang còn không nhiều, loại bảo vật như Địa Nguyên thư này, có một trang đã rất lợi hại rồi.
Yến Nam phi trợn trắng mắt, lúc này trang sách Sơn Nhạc đã được gỡ ra, áp lực của hắn giảm bớt rất nhiều, thần sắc cũng thoải mái hơn rất nhiều.
- Ta sẽ ra ngoài, ngươi tránh xa một chút.
Yến Nam Phi hít sâu một hơi, chậm rãi đứng lên.
Mục Vân lui ra phía sau vài bước, chỉ nghe một trận tiếng nổ ầm ầm, Yến Nam Phi khiêng cả ngọn núi, từng bước đứng lên.
Cuối cùng, Yến Nam Phi nâng cả vách núi lên, thắt lưng thẳng tắp, giống như cây thương, khí tức ổn trọng bàng bạc, tuy rằng cả người đầu bù tóc rối, nhưng cũng khó có thể che dấu khí tức sắc bén của hắn.
- Đại Thánh tiểu vị cảnh.
Thần sắc Mục Vân khẽ động, từ khí tức phán đoán, hiện tại Yến Nam Phi, hiển nhiên có thực lực Đại Thánh tiểu vị cảnh.
- Đáng tiếc, ta bị trấn áp quá lâu, tu vi mất đi quá nhiều, bây giờ ta, đã không còn là Cổ Thánh, mà là một Đại Thánh bình thường.
Yên Nam Phi thở dài một tiếng, ném cả vách núi xuống, vách núi trong nháy mắt thu nhỏ lại, hóa thành bộ dáng một cây bút.
Cây bút này, dị thường sắc bén, Mục Vân mặc dù đứng ở xa xa, cũng có thể cảm nhận được một cỗ khí tức hung hãn.
- Phong mang của Nhân Nguyên bút này, so với đao kiếm còn lợi hại hơn.
Mục Vân thán phục nói.
- Đương nhiên, trong thiên địa sắc bén nhất không phải đao kiếm, mà là bút phong, Nhân Nguyên bút đại biểu cho đại đạo nhân gian, năm đó người kia luyện chế ra Nhân Nguyên bút, là muốn nâng đỡ thiên hạ.
Yến Nam Phi tay cầm Nhân Nguyên bút, ở trong hư không thiết họa ngân câu, vẽ ra một chữ ‘Ước’.
- Ta cùng ngươi định ra khế ước, chỉ cần ngươi chịu giúp ta giết chết Lý Hạo Thiên, ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi.
Trong mắt Yến Nam Phi tràn đầy cừu hận cùng lửa giận, hắn hiện tại muốn nhất chính là thanh lý môn hộ, giết chết nghịch đồ Lý Hạo Thiên.
- Ngươi có thể cho ta những gì?
Mục Vân hỏi.
- Toàn bộ Cửu Đỉnh thương nghiệp, chỉ cần ngươi giúp ta thanh lý môn hộ, chờ ta trọng chưởng đại vị, ta đưa toàn bộ Cửu Đỉnh thương hành cho ngươi đều có thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận