Vô Thượng Thần Đế

Chương 715: Linh Sư đảo (2)

Chu gia lần này tới với khí thế rào rạt, bên ngoài chính là đến bốn năm tàu chiến hạm, quy mô dạng này, lại thêm thực lực Thiên Luân đảo, Bà La đảo cùng Quỷ Khô đảo, bọn hắn rất khó chống cự.
- Chỉ tiếc Linh Sư đảo cầm đầu mười hòn đảo tự thành một mạch, không hợp tác cùng chúng ta, nếu không, tất nhiên có thể chống lại bọn hắn.
Huyết Vô Tình bất đắc dĩ thở dài.
Hiện tại toàn bộ bảy mươi hai hòn đảo, mặc dù nhìn sấp sỉ một nửa hòn đảo là đứng bên Huyết Sát đảo hắn, thế nhưng những hòn đảo này đều xếp hạng ở phía vào sau, thực lực không mạnh, lực lượng trung kiên chân chính vẫn là những hòn đảo xếp hạng cao như Linh Sư đảo, cùng với mấy hòn đảo gần Thiên Luân đảo.
- Hết thảy cũng không phải kết cục đã định, lần này, Chu gia xâm phạm, ta nghĩ Đảo chủ Linh Sư đảo Linh Động Thiên sẽ không ngồi yên không lý đến.
Bảo Ngọc nhìn hai pho tượng, mỉm cười, rất có vài phần tự tin nói.
Theo binh sĩ tiền trạm Chu gia đến, toàn bộ hải vực Nam Hải cũng loáng thoáng cảm giác được hương vị không giống bình thường.
- Đến rồi!
Một ngày này, Tần Mộng Dao từ bên ngoài nhận được tin tức, nhìn thấy Mục Vân, cười nói:
- Chu gia đội ngũ đến, dẫn đầu là Chu Bằng cùng Chu Khiếu hai thiếu chủ, hiện tại mấy chiếc chiến hạm đang tiến về phía Linh Sư đảo.
Linh Sư đảo?
Mục Vân tinh tế suy nghĩ... Lại, dần dần sáng tỏ.
Linh Sư đảo là hòn đảo xếp hạng hai mươi bốn, mà lại liên hợp trước trước sau sau mười hòn đảo, hình thành một cỗ lực lượng, không phục tùng Thiên Luân đảo, cũng không phục tùng Huyết Sát đảo, tự thành một mạch.
Xem ra binh mã Chu gia lần này đến đây là vì trước thu phục Linh Sư đảo, sau đó lại cùng nhau cầm xuống Huyết Sát đảo cầm đầu hơn ba mươi hòn đảo cuối cùng.
- Được rồi, hai người các ngươi cũng đã nhàn hạ hơn mấy tháng, hiện tại là thời điểm nên chúng ta xuất thủ.
Mục Vân vỗ vỗ cái mông, đứng dậy, miệng ngậm một cọng cỏ, nói:
- Lần này, chúng ta cần nhất cử cầm xuống Linh Sư đảo cầm đầu mười hòn đảo, mà còn có thể trợ giúp ngươi thành lập uy tín, trở về Chu gia, thành tựu vị trí thiếu tộc trưởng.
Nhìn Mục Vân lời thề son sắt, Chu Á Huy cũng rất hiếu kì, Mục Vân đến cùng đang làm mánh khóe gì.
Mà cùng lúc đó, phía trên bảy mươi hai hòn đảo Nam Hải, một hòn đảo khổng lồ liên thông tám Hải đảo nhỏ phụ thuộc có có từng chiếc từng chiếc thuyền ngừng lại.
- Phụ thân, người Chu gia đã lên đường, đang chạy về phía chúng ta nơi này.
- Đến rồi?
Bên trong gian phòng, trên giường, một bóng người già nua hơi nhún vai, nói:
- Đại nạn ta sắp tới, những người kia trước đó bởi vì kiêng kị ta tồn tại, không dám không tuân theo mệnh lệnh Linh Sư đảo chúng ta, thế nhưng một khi ta buông tay rời đi, Linh Sư đảo sẽ không còn khả năng trói buộc bọn hắn.
- Động Thiên, ngươi bây giờ là đảo chủ Linh Sư đảo, nhớ lấy, tạo hóa trêu ngươi, không thể cưỡng cầu, nhắm ngay đại thế, hiểu chưa?
- Phụ thân!
Linh Động Thiên nhìn bóng người già nua trên giường, trong lòng âm thầm quyết tâm:
- Phụ thân, là Luân Vô Thường hại ngài, ta tất sẽ không đầu nhập vào Thiên Luân đảo, không được thì sẽ hợp hai làm một với Huyết Sát đảo, tăng thêm Thiên Bảo các, đối kháng Chu gia.
- Không thể vọng đoán!
Linh Minh ho khan một cái, quát:
- Thấy rõ lợi ích, lựa chọn lợi hại, nhất định không thể tùy tiện làm việc, ngươi hiểu chưa?
- Vâng!
- Báo! Đảo chủ, bên ngoài có mấy người ăn mặc quần áo kỳ quái, nói là... Nói là có thể chữa khỏi thân thể của lão đảo chủ.
- Cái gì!
Nghe đến lời này, thân thể Linh Động Thiên cứng đờ.
- Chữa khỏi thân thể lão đảo chủ, người này là ai?
- Hắn tự xưng mình là Mục Vân!
- Mục Vân?
Linh Động Thiên suy nghĩ xuất thần, chẳng lẽ là Mục Vân đại náo Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các?
Hắn là cận vệ Bảo Linh Nhi, thiếu chủ Thiên Bảo các, sẽ không tới khuyên phục mình?
- Cha...
- Động Thiên, người này ngươi có thể gặp gặp một lần, nhưng còn chuyện chữa thương, ngươi không cần hao tâm tổn trí cơ, người này chỉ muốn ngươi đầu nhập Thiên Bảo các mà thôi.
Linh Minh khổ sở nói:
- Độc trên người ta, căn bản không giải được, Thiên Đan tông cũng không có cách nào khác, cho nên đừng bị hắn lừa gạt.
- Nhi tử hiểu rõ!
Linh Động Thiên hơi khom người, rời khỏi phòng.
- Xác định người tới là Mục Vân?
- Hẳn là hắn!
Bộ dáng khúm núm của Linh Động Thiên vừa rồi lập tức tiêu tán, thay vào đó là một loại khí thế bá tuyệt thiên hạ.
- Mục Vân... Lúc trước một tay luyện đan thuật cùng luyện khí thuật, đúng là cao siêu, chỉ là ngươi nếu muốn dựa vào việc chữa khỏi bệnh phụ thân ta đến bức hiếp ta gia nhập vào trận doanh Huyết Sát đảo, đó là tuyệt đối không thể.
Linh Động Thiên, thân là Đảo chủ Linh Sư đảo, một thân tu vi không tầm thường.
Nhưng tổng thể thực lực Linh Sư đảo cũng không tính quá mạnh, thế nhưng cho tới bây giờ không bị xem thường, chính là bởi vì phụ thân hắn - Linh Minh tồn tại.
Thực lực Linh Minh là vượt xa bọn người Luân Hồi Mệnh, La Phách Thiên, chỉ bởi vì nhiều năm trước bị ám toán, cho nên càng ngày càng tệ.
Nhưng dư uy Linh Minh vẫn còn cho nên mới sẽ có vài chục hòn đảo trung tầng quy thuận Linh Sư đảo.
Chỉ là Linh Minh hiện tại ngày càng trầm mê, uy vọng Linh Sư đảo cũng không bằng lúc trước, cho nên áp lực Linh Động Thiên thống ngự mười hòn đảo tăng lên gấp bội.
Không ngừng có người bắt đầu khiêu khích quyền uy của hắn.
Khiêu khích bực này, Linh Động Thiên tuyệt đối không thể chịu được, thế nhưng hắn cũng không có biện pháp.
- Linh đảo chủ!
Nương theo Linh Động Thiên đi tới phòng trước, bốn bóng người đã đứng trong phòng khách chờ.
Người cầm đầu chính là Mục Vân.
- Vị này chính là Mục Vân đệ nhất cận vệ bảo thiếu chủ? Quả nhiên là thiếu niên anh hùng, cốt linh nhỏ, thế nhưng thực lực cao, so với đệ tử Huyền Không sơn trên Thiên Mệnh Bảng, lợi hại hơn không ít.
Linh Động Thiên lời này đương nhiên vô cùng có thâm ý.
Mọi hành động của Mục Vân tại Huyền Không sơn mấy tháng nay sớm đã truyền ra, bảy mươi hai hòn đảo đều nhận được tin tức.
- Bình thường!
Đối mặt Linh Động Thiên tán dương, Mục Vân cười ha ha một tiếng, thản nhiên tiếp nhận, tuyệt không khiêm tốn.
Như thế để Linh Động Thiên hơi sững sờ.
- Được rồi, Linh đảo chủ, ta cũng không nhiều lời nói nhảm, độc của phụ thân ngươi, ta có thể giải, chỉ là không biết, ngươi có nguyện ý để ta giải độc hay không.
Mục Vân nói ngay vào điểm chính.
Đại đội nhân mã chu gia đã tới gần, không có thời gian lại vòng vo nói cái gì đạo lý.
Linh Động Thiên để hắn giải độc, hắn sẽ giải độc, không cho, rời đi.
Linh Sư đảo cầm đầu mười hòn đảo, sinh tử mặc kệ chuyện của hắn, lôi kéo được là một sự giúp đỡ lớn, lôi kéo không được, hắn cũng không sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận