Vô Thượng Thần Đế

Chương 690: Hư ảnh ấu long

Chỉ là sau một khắc, Mục Vân rõ ràng cảm giác được, khí thế trên Cửu Linh Đoạt Thiên Bi trước người mình bị tấm bia đá hoàn toàn áp chế.
Bia đá kia run không ngừng, xuất hiện từng sợi tơ màu huyết hồng.
Trong chốc lát, Mục Vân cảm giác được huyết dịch bên trong thân thể của mình lưu động tốc độ càng lúc càng nhanh, thế mà hiện ra xu thế bộc phát bạo tạc.
Mà ngay sau đó, xu thế bạo tạc bộc phát, trực tiếp làm cho máu tươi phá ra khỏi thân thể của hắn, ong ong ong âm thanh truyền ra, những huyết dịch kia bao phủ thân thể Mục Vân, hóa thành một đạo tơ máu, trực tiếp ép về bia đá phía trước người.
Trong một khoảnh khắc này, Mục Vân cảm giác được chân hồn của mình rời khỏi thân thể, phiêu phù trong không trung.
Mà cùng lúc đó, trên không khối bia đá thứ hai, một cái bóng mờ chậm rãi ngưng kết thành chân dung, bỗng nhiên xuất hiện.
Một cái bóng mờ dài đến mấy ngàn mét, mặt ngoài toàn bộ thân thể, mỗi một khối lân phiến đều có màu sắc khác biệt, móng vuốt sắc bén, ngạo nghễ nâng lên đỉnh đầu, xuất hiện hai xúc giác.
Thất Thải Thiên Long!
- Muốn quyết đấu một trận mới được sao?
Nhìn hư ảnh Thất Thải Thiên Long, Mục Vân hơi sững sờ.
Chỉ bất quá hắn có thể rõ ràng cảm giác được, hư ảnh Thất Thải Thiên Long trước mắt cũng không phải rất cường đại.
Chỉ sợ hư ảnh Thất Thải Thiên Long chính là ấu long chết từ trong trứng nước trong miệng Quy Nhất.
Nhưng cho dù là ấu long, đối với Mục Vân hiện tại mà nói, cũng là đại địch sinh tử.
Rống...
Hư ảnh hình rồng rít lên một tiếng, toàn bộ thiên địa, thế giới thủy tinh bắt đầu run rẩy, rít lên một tiếng, hai lỗ tai lỗ mũi khóe miệng chân hồn Mục Vân trong lúc nhất thời máu tươi nhỏ xuống.
Mạnh!
Mạnh đến mức không còn gì để nói.
- Giết hắn, ngươi mới có thể đạt được tòa thứ hai bia đá, nếu không chỉ có một con đường chết.
Quy Nhất quát một tiếng, ngay sau đó, âm thanh hoàn toàn không có.
- Mẹ nó, ngươi cũng chỉ có thể ủng hộ ta trên khí thế? Có thể làm ra chút hành động thực tế hay không?
- Bên trong bia đá kia cất giấu ý thức tàn dư của Thất Thải Thiên Long, mà chân hồn ngươi, thật ra nói cho cùng, cũng là ý thức thể thôi, đây là một trận quyết đấu linh hồn, ta giúp không được, chính ngươi tới đi!
Quy Nhất vừa dứt lời, triệt để yên tĩnh.
Mục Vân xem như triệt để hiểu rõ, dựa vào gia hỏa này, không có gì khác biệt với tự sát.
- Giết!
Quát khẽ một tiếng, trong tay Mục Vân xuất hiện hư ảnh Tiềm Long Kiếm, cả người trực tiếp giết ra.
Mặc dù là chân hồn, thế nhưng tất cả lực lượng hắn đều còn, khác biệt duy nhất chính là, đây là linh hồn lực ngưng kết mà thành.
Rống...
Một tiếng gầm vang lên, đuôi rồng Thất Thải Thiên Long bãi xuống, trực tiếp lao thẳng tới Mục Vân.
Phịch một tiếng nổ vang, toàn bộ thân thể Mục Vân nghênh đón đuôi rồng, nháy mắt bị đánh bay.
- Thật mạnh!
Cho tới giờ khắc này, Mục Vân không thể không thừa nhận, Thất Thải Thiên Long, dù chỉ là tàn hồn ấu long, lực lượng cường đại, đều đủ để hắn cảm thấy sợ hãi.
- Long Tường Vạn Lý!
Quát khẽ một tiếng, trường kiếm trong tay Mục Vân trực tiếp giết ra.
Hắn biết rõ vạn vạn loại kiếm pháp, bằng vào tứ thành kiếm tâm, không tin không cách nào đánh bại ấu long trước mặt.
Long Tường Vạn Lý, kiếm ra cửu thiên.
Một kiếm vung xuống, trước mặt Mục Vân, một đạo long ảnh màu đen trực tiếp giết ra.
Kiếm khí trường kiếm hóa thành long ảnh, duỗi dài đạt tới ngàn mét, kiếm khí chen chúc như là châu chấu thao thiên hội tụ, lít nha lít nhít.
Vụt vụt vụt...
Từng tiếng xé gió vang lên, kiếm khí dài ngàn mét đến phía trước hư ảnh, trực tiếp hóa thành từng chuôi kiếm khí trong khoảnh khắc giết ra.
Đinh đinh đinh âm thanh vang lên, kiếm khí đến hàng vạn mà tính lưu loát đâm về phía hư ảnh Thần Long, thế mà nửa ngày đều không thể đâm rách nửa điểm.
- Mẹ nó chứ!
Thấy cảnh này, Mục Vân nhịn không được mắng to.
Một chiêu Long Tường Vạn Lý này ở kiếp trước chính là một thức kiếm pháp hắn tập luyện chuyên môn đối phó Long tộc.
Trăm phát trăm trúng, thế nhưng không nghĩ tới giờ phút này mất đi công hiệu.
- Không phải kiếm pháp của ngươi không được, là thực lực của ngươi quá yếu, lực lượng chân hồn quá nhỏ yếu, căn bản không có cách phá vỡ phòng ngự của ấu long!
Quy Nhất giải thích.
- Vậy làm sao bây giờ?
- Ừm, ngươi có thể lựa chọn bị đánh, tiêu hao lực lượng chân hồn nó, dù sao cũng là hư hồn ấu long, lực lượng không cường đại quá lâu, chịu qua thời điểm nó cường đại nhất, ngươi có thể phản kích.
- Vậy ta có thể bị trực tiếp đánh chết hay không?
- Nhìn bản lĩnh ngươi!
Nhìn thấy long trảo to lớn của ấu long đã đập qua, Mục Vân không nói hai lời, mặt ngoài thân thể, hai đạo lưu ly kim thân trực tiếp xuất hiện, trường kiếm đón đỡ trước người, ngăn cản được một kích kia.
Oanh...
Chỉ là trong nháy mắt long trảo chụp được đến, thân thể Mục Vân như một cục đá nhỏ bé, bị long trảo to lớn đập mạnh, chui vào đến mặt đất thủy tinh phía dưới, ném ra từng vết rách.
Đây chính là thủy tinh do long tiên tích lũy ngàn vạn năm năm mà thành, độ bền bỉ có thể nghĩ.
Thế nhưng mặc dù như thế, vẫn bị Mục Vân trực tiếp phá vỡ sau khi tiếp nhận công kích chí cường.
Chân hồn nhận chấn động cường đại cùng tổn thương, Mục Vân nhìn thấy phía dưới, máu tươi lưu động bên trong thân thể của mình, tốc độ thế mà càng lúc càng nhanh.
- Không được!
Mục Vân hiểu rõ, một khi mình ở thế yếu, Cửu Linh Đoạt Thiên Bi sẽ không cách nào chống lại một khối khác, máu tươi trên người mình cũng sẽ bị hút sạch sẽ.
Không thể tránh, chỉ có thể liều.
Nếu như mình có thể đánh bại hư ảnh này, long huyết chính là của mình, Vạn Cổ Huyết Điển đại thành, khi mình ra ngoài, có rất nhiều chỗ tốt.
Đây mới là điều Mục Vân hiện tại muốn làm nhất.
Ý niệm khẽ động, quanh người Mục Vân, chín khỏa hắc sắc nguyên cầu trong khoảnh khắc tụ tập, hai đạo lưu ly kim thân lần nữa vòng quan bảo hộ thân thể hắn.
Mà quan trọng nhất, Vạn Cổ Huyết Điển bị chân hồn hắn dẫn đạo, bắt đầu vận chuyển.
Đây là lần đầu tiên Mục Vân dẫn động Vạn Cổ Huyết Điển sau khi tu luyện tới tiểu thành thứ tư.
Vạn Cổ Huyết Điển, không chỉ là một môn thể thuật tu luyện lực lượng huyết mạch, cường hãn hơn là công kích của nó.
Lần này, Mục Vân xem như triệt để lấy ra hết vốn ban đầu của mình.
Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, Vạn Cổ Huyết Điển, tứ thành kiếm tâm, đây là các thứ mạnh nhất hắn ỷ vào.
- Giết!
Khẽ quát một tiếng, Mục Vân xông lên.
Bên trong toàn bộ không gian thủy tinh, từng tiếng ầm ầm, liên tục vang vọng.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, dưới bậc thang hình đinh ốc, đám người lúc đầu đang ra sức chống cự những hung thú kia, càng ý đồ tìm đến bốn lối đi vào.
Chỉ tiếc một mực không thu hoạch được gì.
Ong ong hai tiếng vù vù lúc này đột nhiên vang lên, hai bóng người chật vật xuất hiện dưới bậc thang hình đinh ốc.
- Cổ Phi Dương!
- Bạch Tuyệt!
Nhìn thấy hai người, mọi người nhất thời trợn mắt hốc mồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận