Vô Thượng Thần Đế

Chương 3912: Dương Linh Tử (2)

Kiến tạo nơi này, chia ra một các, không hổ là chỗ của hai đại Thánh Đế ngày xưa.
Mà từ khi hắn tiến vào nơi này tới nay liền cảm giác được, đáy lòng một cỗ khí tức rục rịch sinh ra.
Trong cơ thể hắn dung hợp vài loại nguyên hỏa, ngưng tụ mà thành Tứ Linh thần hỏa.
Chuẩn xác mà nói, Tứ Linh thần hỏa có thể nói là một loại nguyên hỏa mới sinh ra.
Nguyên Hỏa, chính là thiên địa sinh ra, giữa hai bên đều có tiềm thức bài xích lẫn nhau, cho nên tiến vào nơi này, loại cảm giác này, có lẽ thật sự đến từ Bàn Cổ Chân Hỏa.
- Ngọc nhi, các ngươi cẩn thận một chút, ta đi điều tra một ít nghi vấn.
Mục Vân giờ phút này dặn dò:
- Linh Thánh Thiên của Tử Linh công hội và mấy người Lạc Kha của Ải Nhân tộc, tuyệt đối sẽ không chỉ có ý nghĩ và tính toán lúc trước, các ngươi nhất định phải cẩn thận.
- Ừm.
Phong Ngọc Nhi từ trước đến nay đều biết Mục Vân tâm tư trầm ổn, cũng không lo lắng Mục Vân xuất hiện nguy hiểm.
Hơn nữa với thực lực Thánh Vương cực vị cảnh của Mục Vân hiện giờ, người muốn giết hắn, chỉ sợ sẽ hối hận.
Nàng tận mắt nhìn thấy khí phách thánh vương của Mục Vân, kinh khủng cỡ nào.
Gật gật đầu, Mục Vân rời khỏi mọi người, hướng sâu vào trong, sải bước mà đi.
Hắn cũng không có mục đích gì, chỉ đi về phía trước.
Cỗ cảm giác bài xích kia càng mạnh, hắn chính là đi tới nơi đó.
Mà dần dần, hắn đi sâu vào trong, phía trước, điện tầng tầng lớp lớp, nhưng cũng không có thân ảnh đi tới nơi này.
Mục Vân cuối cùng đi tới trước một tòa đại điện cao lớn trăm trượng, dừng bước.
Đại điện kia, kiến tạo cũng không quá nổi bật, trong quần thể điện vũ này, rất bình thường.
Mà ở phía trên đại điện, ba chữ to, rồng bay phượng múa, có chút phô trương.
- Ly Thiên Điện!
Mục Vân nhìn ba chữ kia, nhíu mày, lập tức bước vào.
Tiến vào trong đại điện, một cỗ sóng nhiệt quét tới.
Khí tức nóng rực kia lúc này quay cuồng, giống như muốn trực tiếp thôn phệ Mục Vân.
- Hừ!
Khẽ quát một tiếng, Tứ Linh thần hỏa xuất hiện, vờn quanh người mình. Không chỉ như thế, Bất Tử Thần Hỏa giờ phút này cũng là thiêu đốt, Hắc Viêm trải rộng trước người Mục Vân, ngăn cản sóng nhiệt.
Oanh oanh...
Đột nhiên, âm thanh ầm ầm vang lên, sóng lửa trong đại điện càng lộ ra vẻ bôn ba, khí tức cuồng bạo, nổ tung vang lên.
Mục Vân dưới sự che chở của hai đại thần hỏa, cũng không sợ hãi, từng bước đi vào sâu trong điện.
Nguyên bản hẳn là đại điện sáng như ban, giờ phút này lại lọt vào mắt, một mảnh mờ mịt giống như ánh sáng tiến vào trong đại điện sẽ bị một cỗ lực lượng vô hình cắn nuốt.
- Ừ?
Đột nhiên, tiến vào sâu trong đại điện, trước mắt, một đám hỏa diễm hấp dẫn ánh mắt Mục Vân.
Mà giờ phút này, hắn cũng có thể cảm giác được, lực bài xích kia, đạt tới đỉnh phong.
- Đây là...
- Dương Linh Tử! âm thanh của Quy Nhất, đột nhiên vang lên.
- Dương Linh Tử?
- Ừm.
Quy Nhất Tiếp nói:
- Trong Thương Lan thế giới này, hai mươi mốt loại nguyên hỏa, kỳ thật ban đầu đều do thiên địa bổn nguyên khí mà sinh ra, mà thiên địa bổn nguyên khí, thiên biến vạn hóa, bao gồm cả ta và ba đại bản nguyên khác, hồng hoang thập tam bảo, cùng với những nguyên hỏa này, đều lấy bổn nguyên khí trải qua biến hóa thay đổi từng ngày, hóa thành hình thái.
- Kỳ thật, thế giới chi thụ trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ ngược lại có chút liên quan đến khí bản nguyên thế giới.
Điểm này, ngược lại Mục Vân vẫn không biết.
Hồng Hoang thập tam bảo, đến từ thời đại Hồng Hoang, mà hai mươi mốt đạo nguyên hỏa, hiện giờ xem ra, cũng là sinh ra hình thức ban đầu từ hồng hoang.
Thương Lan vạn giới này, vạn vật chi nguyên, chỉ sợ cho dù đệ nhất thần đế Diệp Tiêu Dao lúc trước cũng không nói rõ ràng lắm.
- Ngươi còn chưa nói Dương Linh Tử này là cái gì?
- Dương Linh Tử chính là một trong những bản nguyên của Bàn Cổ Chân Hỏa.
Quy Nhất nghiêm túc nói:
- Bàn Cổ Chân Hỏa, theo ta được biết, chia làm hai bản nguyên, âm dương xoay quanh, một chủ viêm khí, một chủ trọng (nặng nề) khí.
- Dương linh tử chính là chúa tể viêm khí, mà âm Linh Tử thì là chúa tể trọng khí.
Quy Nhất nghiêm túc nói:
- Trong lúc này, âm dương điều hòa, khiến cho viêm khí có thể ngưng tụ với trọng khí, sinh sôi không thôi.
- Hiện tại bị lột rời đi, chỉ sợ, muốn triệt để thu phục Bàn Cổ Chân Hỏa, phải kết hợp Dương Linh Tử cùng âm Linh Tử.
Mục Vân suy tư một lát, nói:
- Xem ra Tử Linh công hội và Ải Nhân tộc biết việc này, cho nên cũng không lo lắng chúng ta tiến vào nơi này.
- Hắc hắc, bất quá ngươi ngược lại nhặt được tiện nghi.
Quy Nhất nhếch miệng cười nói:
- Viêm khí của Dương Linh Tử, thập phần bạc nhược, dù sao cũng chỉ là ngòi nổ của chân hỏa, ngươi đều có thể thu phục, cũng không vướng bận.
- Một khi tay cầm Dương Linh Tử, bàn cổ chân hỏa kia, chỉ có thể là quy thuận ngươi, cùng một người khác có giữ âm Linh Tử.
- Thu phục Bàn Cổ Chân Hỏa, Tứ Linh Thần Hỏa của ngươi sẽ tăng cường uy lực thật lớn.
Nghe được lời này, Mục Vân cũng gật gật đầu.
- Đã như vậy...
Bàn tay Mục Vân nắm chặt, Tứ Linh thần hỏa cùng Bất Tử thần hỏa hai đạo hỏa diễm vào giờ phút này, trực tiếp thiêu đốt bốc lên.
Hỏa lãng cường đại, từng đạo từng đạo lan tràn ra, bao vây tới Dương Linh Tử sáng ngời tựa như minh châu.
Tiếng ông minh vang lên, Dương Linh Tử giờ phút này nhịn không được phản kháng.
Nhưng Tứ Linh Thần Hỏa trong cơ thể Mục Vân, chính là Tam Vị Chân Hỏa, Thực Cốt Lãnh Hỏa, Đại Dịch Thánh Hỏa cùng với Bạch Hổ Thánh Hỏa mà ngưng tụ, chỉ là một Dương Linh Tử của Bàn Cổ chân hỏa, làm sao có thể ngăn cản bốn đạo Nguyên Hỏa áp bách?
Không bao lâu, bên trong Dương Linh Tử liền tản mát ra từng đạo hương vị cầu xin tha thứ.
Mục Vân nắm chặt bàn tay, Dương Linh Tử nhất thời bị Tứ Linh thần hỏa bao vây, tràn vào trong thân thể mình.
Mục Vân cơ hồ là không chút do dự, triệt để hấp thu Dương Linh Tử, một cỗ khí tức cực nóng tràn ngập toàn thân.
- Hỗn trướng, dừng tay?!
Mà lúc này, một tiếng chửi rủa đột nhiên vang lên.
Một đạo thân ảnh lúc này, ầm ầm xông vào, trực tiếp một quyền, nện về phía sau lưng Mục Vân.
- Ừ?
Cơ hồ là đồng thời, Mục Vân một quyền hướng phía sau đánh tới.
Binh...
Tiếng nổ nặng nề vang lên, sắc mặt Mục Vân hơi trắng bệch, bước chân lẳng lặng lui về phía sau.
- Là lão hồ ly ngươi.
Mục Vân liếc mắt một cái, lại nhìn thấy, thân ảnh xuất hiện kia chính là Diệp lão đi theo bên cạnh Linh Triệt.
- Mục Vân, lại là ngươi!
Mà cùng lúc đó, một đạo âm thanh hung tợn vang lên, Linh Triệt giờ phút này cũng là đi ra.
- Thế nào? Bây giờ không sợ chết sao?
Nhìn thấy Linh Triệt xuất hiện, Mục Vân nhéo nhéo bàn tay, cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ là nghĩ. Ta độc thân một mình, có thể nhân cơ hội giết ta?
- Ngươi quá coi trọng mình!
Linh Triệt tức giận nói:
- Dương Linh Tử này, Tử Linh công hội ta đã định, âm Linh Tử, Ải Nhân tộc cũng sẽ ra tay, về phần ai có thể đạt được Bàn Cổ Chân Hỏa, chỉ có cuối cùng nói sau.
- Tiểu tử ngươi, hiện tại lại tới xen ngang một cước, quả nhiên là muốn chết.
Linh Triệt tràn đầy lửa giận, giờ phút này tất cả đều thiêu đốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận