Vô Thượng Thần Đế

Chương 3556: Đi đến Ngọc Thiềm Trai (2)

Mà Thiên Độc Cổ Tháp, chính là pháp bảo sinh ra từ trong hỗn loạn cùng tai nạn, có được khí tức kịch độc cực kỳ khủng bố, nghe nói khí tức của Thiên Độc Cổ Tháp bộc phát ra ngoài, đủ để phá hủy một phương thế giới.
Quy Nhất từ từ nói:
- Thiên Độc cổ tháp, chí bảo tà đạo, trong pháp bảo này còn cất giấu thiên tài địa bảo mà người kia cả đời cất giữ, loại vật như Huyền Băng Thủy, tuy nói hiếm thấy, nhưng trong Thiên Độc Cổ Tháp, khẳng định sẽ có tồn tại.
Mục Vân nói:
- Ngươi muốn ta đi cướp đoạt Thiên Độc Cổ Tháp?
Quy Nhất nói:
- Đúng vậy, nếu ngươi có thể cướp được Thiên Độc cổ tháp, lấy được Huyền Băng Thủy là chuyện nhỏ, chủ yếu là pháp bảo này, thật sự quá lợi hại. Ngươi nếu lấy được trong tay, thực lực khẳng định tăng lên trên phạm vi lớn, lại đụng phải cao thủ cấp bậc như Thi Vô Mệnh, ngươi cũng không cần tốn sức như vậy, một tháp đập xuống.
Bảo đảm địch nhân tan thành tro bụi.
Nghe vậy, Mục Vân cũng không khỏi liếm liếm môi, lộ ra một tia thần sắc nóng rực, pháp bảo lợi hại như vậy, hắn đương nhiên cũng có hứng thú, huống chi, bên trong Thiên Độc cổ tháp, còn có các loại thiên tài địa bảo do Tai Nạn Thiên Tôn lưu lại, nếu như có thể cướp được, vậy thì phát tài.
- Thiên Độc cổ tháp ở đâu?
Mục Vân trầm giọng hỏi.
Quy Nhất nói:
- Truyền thuyết kể, Thiên Độc cổ tháp nằm trong Thiên Độc cấm địa, các thế lực đại môn phái đều có thông đạo đặc thù đi tới Thiên Độc cấm địa. Ngươi đi Ngọc Thiềm Trai hỏi một chút, nhìn Lý Ngạo Tuyết kia, có chịu mang ngươi đi hay không.
Mục Vân cười khổ nói:
- Nếu nàng không chịu thì sao?
Giữa hắn và Lý Ngạo Tuyết, cũng không có giao tình thâm hậu gì, hai người chỉ là quan hệ giao dịch, hợp tác ngắn ngủi.
Quy Nhất nói:
- Nếu nàng không chịu, đến lúc đó lại nói, không phải ngươi là có Thiên Độc lệnh sao? Luôn luôn có một cách.
- Thiên Độc Lệnh...
Trong lòng Mục Vân vừa động, lúc trước hắn vừa mới tiến vào Thi Hoàng thành, bị mấy thương nhân mưu hại, sau đó hắn phản sát, cuối cùng thu được một khối lệnh bài tên Thiên Độc Lệnh, hắn cũng không biết có ích lợi gì.
Nhưng nghe Quy Nhất nói như vậy, Thiên Độc lệnh này, tựa hồ có liên hệ gì cùng Thiên Độc cấm địa.
Mục Vân còn muốn hỏi lại, nhưng Quy Nhất thúc giục nói:
- Mau đi Ngọc Thiềm Trai, bằng không người của Thi Hoàng Thành sẽ đuổi theo.
Mục Vân nói:
- Thi Vô Mệnh chết, Thi Vô Thương cũng bị ta giết, cả Thi Hoàng Thành, cũng không có cao thủ gì, chúng ta không cần sợ hãi.
Thi Thiên Liệt muốn trấn giữ Thi Hoàng Thành, tự nhiên không có khả năng tự mình đi ra đuổi giết hắn, mà ngoại trừ Thi Thiên Liệt ra, Mục Vân cũng không sợ những người khác.
Quy Nhất hừ một tiếng, nói:
- Ta chỉ sợ Thi Thiên Liệt thả người kia ra, ta lúc trước ở trong thành, cũng cảm giác được khí tức của người kia, cũng tràn ngập nguyền rủa cùng ách nan, một khi Thi Thiên Liệt thả hắn ra, thiên hạ này sẽ thay đổi.
- Người kia? Người kia là ai?
Mục Vân nhíu nhíu mày, sao lại xuất hiện một người?
- Tên của người kia, ta không muốn nói.
Quy Nhất có chút chán ghét nói.
- Không muốn nói?
Mục Vân có chút mơ hồ.
- Đúng vậy, tên của người kia, tựa như chó dại, ta nói, chỉ sợ sẽ trêu chọc một thân dơ bẩn, cho nên, ta không muốn nói.
Quy Nhất lắc đầu.
Nếu hắn là trạng thái đỉnh phong, tự nhiên không sao cả, nhưng hắn không phải.
Mục Vân kinh ngạc, người kia rốt cuộc là ai, sao nghe giống như Tai Nạn Thiên Tôn, bất quá so với Tai Nạn Thiên Tôn, phong cách vẫn còn kém xa, trong nháy mắt, chính là tồn tại như chó.
Đối mặt với chó dại, đương nhiên là muốn tránh xa một chút, cho nên Quy Nhất tiếp tục thúc giục nói:
- Nhanh đi thôi, bằng không chờ người kia đi ra, ghê tởm đều ghê tởm chết ngươi.
- Được rồi.
Mục Vân dở khóc dở cười, Tam Nguyên giới này thật sự thần kỳ, có nhiều người kỳ quái như vậy.
Chẳng qua, Thương Lan Vạn Giới, quả nhiên là một địa phương thú vị.
Hắn hiện tại nhất định phải dung nhập vào trong Thương Lan Vạn Giới, trước tiên phải bắt đầu từ Tam Nguyên Giới, đi về phía thế giới to lớn kia.
Lắc lắc đầu, cũng mặc kệ những thứ khác, Mục Vân đi về phía Ngọc Thiềm Trai.
Ngọc Thiềm Trai, thế lực nhân tộc cường đại nhất Tam Nguyên giới, dùng thuật luyện dược, đứng trên thiên hạ.
Tam Nguyên giới có ba loại chức nghiệp đặc thù, một là cổ trận sư, hai là cổ khí sư, ba là Cổ Đan Sư.
Cổ trận sư là bày trận, cổ khí sư là luyện khí, Cổ đan sư là luyện dược.
Cổ đan sư luyện dược chi đạo, so với Mục Vân trước kia tiếp xúc qua, đều lợi hại hơn, bởi vì, Cổ đan sư luyện chế đan dược, là Nguyên đan, so với tiên đan, thần đan, còn lợi hại hơn, ẩn chứa thiên địa nguyên lực.
Thánh Nhân tu luyện, thôn nạp chính là thiên địa nguyên lực, là năng lượng bổn nguyên của thiên địa, người thường hấp thu Nguyên Châu, dựa vào linh khí trong Nguyên Châu, tăng cường tu vi, nhưng cường giả chân chính, là hấp thu Nguyên Đan, dựa vào linh tính đan dược, tăng lên tu vi.
Mà Ngọc Thiềm Trai, chính là Cổ Đan chính tông, luận pháp môn luyện chế Cổ Đan, Ngọc Thiềm Trai lợi hại nhất, dựa vào thuật luyện đan, Ngọc Thiềm Trai tích lũy tài phú khổng lồ, môn hạ cũng bồi dưỡng ra số lượng lớn cao thủ, tam đại thế lực trong nhân tộc, hoàn toàn xứng đáng là cự phách kiệt xuất.
Mục Vân tùy tiện hỏi người qua đường một chút, đã dò được tông môn Ngọc Thiềm Trai.
Một ngày sau, Mục Vân xuất hiện ở ngọc thanh giang nam Tam Nguyên giới, thấy được tông môn Ngọc Thiềm Trai đóng quân.
Tam Nguyên giới này thật sự quá lớn, lấy tốc độ cấp bậc Hóa Thánh như Mục Vân, cư nhiên cũng phải phi hành một ngày, mới đi tới lãnh địa Ngọc Thiềm Trai.
Ngọc Thi Trai nằm ở Giang Nam, linh khí dồi dào, lúc này trên bầu trời mưa phùn, nước sông chảy sâu, ngàn cánh buồm đua nhau, cây liễu ven bờ xanh biếc như tranh vẽ, người đi đường trên bờ tướng mạo đều tuấn tú xinh đẹp, xa xa là tông môn Ngọc Thiềm Trai, còn nổi lên sương mù luyện đan, hương thơm đánh người, thấm vào ruột gan.
Vùng đất Giang Nam, thật không hổ là Chung Linh Dục Tú, so với Thi Hoàng thành cái loại địa phương thô kệch hoang dã kia, linh khí không biết dư thừa bao nhiêu.
Ngọc Thiềm Trai chiếm cứ một khối bảo địa như vậy, muốn kém phát triển cũng không được.
Mục Vân đi tới dưới chân tông môn Ngọc Thiềm Trai, trên quảng trường cửa, điêu khắc một con cóc, miệng ngậm kim đan, tư thái ngang ngất, có không ít đệ tử tuần tra trên quảng trường.
- Các hạ là ai, đến Ngọc Thiềm Trai ta muốn làm gì?
Một đệ tử nhìn thấy Mục Vân, đi lên hỏi, nói chuyện có chút khách khí, lễ nghĩa chu đáo.
- Tại Hạ Mục Vân, là bằng hữu của đệ tử chân truyền Lý Ngạo Tuyết của quý phái.
Mục Vân chắp tay.
- Ngươi tới tìm Lý sư tỷ?
Đệ tử kia hỏi.
- Đúng vậy.
Mục Vân thành thật trả lời.
- Lý sư tỷ nàng. Cái này...
Đệ tử kia ấp úng ấp úng, tựa hồ có cái gì khó nói.
- Lý Ngạo Tuyết bị ta nhốt lại, phạt nàng ở vách núi sau núi suy nghĩ.
Một tiếng nói trong trẻo lạnh lẽo vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận