Vô Thượng Thần Đế

Chương 2202: Nghiêm túc nói chuyện

Tiểu Thất đầu vùi vào trong lòng Mục Vân, nói:
- Ta... Cảm giác khó chịu...
Khó chịu?
Mục Vân hơi kinh ngạc.
Bất quá, có lẽ bởi vì Tạ Thanh và Tiểu Thất đều là Thần Long nhất tộc. Thế nhưng Tạ Thanh lớn tuổi hơn Tiểu Thất, có lẽ long tức của Tạ Thanh mạnh hơn Tiểu Thất, áp chế nàng.
Mục Vân trấn an nói:
- Tiểu Thất nghỉ ngơi trước, không có chuyện gì.
- Ừm!
Điểm này, Mục Vân không để ở trong lòng.
Ba người ngồi xuống, nghiêm túc bắt chuyện.
- Ca, sau khi ngươi năm đó bỏ mình, bên trong Vân Minh không quá tốt, lúc ấy Mạnh Tử Mặc giống như phát điên, thậm chí muốn hợp tác với Linh Vực, chỉ là cuối cùng, không giải quyết được gì.
Linh Vực, cũng là một trong Tiên giới thập đại vực, tiếp giáp Yêu Vực và Triệu Vực.
Bên trong Linh Vực, núi non sông ngòi, địa vực biên giới, khắp nơi đều tràn đầy thiên địa linh khí nồng đậm.
Mà nơi đây cực kì thích hợp tiên hoa cùng tiên thảo sinh trưởng.
Thậm chí ẩn chứa khoáng mạch dư thừa.
Cho nên, tiên đan sư cùng Tiên khí sư bên trong Linh Vực, có thể nói là nhiều nhất toàn bộ Tiên giới, chính là căn cứ của tiên đan sư, Tiên khí sư cùng với tiên trận sư.
Mạnh Tử Mặc đệ nhất Đan Tiên chính là đi ra từ bên trong Linh Vực, trong này còn có rất nhiều tranh chấp, chỉ là bây giờ không phải thảo thời điểm thảo luận.
- Về sau, Triệu Vực cùng Cửu Nguyên Vực lân cận nhìn chằm chằm Vân Vực chúng ta, không ngừng tiến hành một ít ma sát nhỏ tại biên giới.
- Bất quá có Hách Đằng Phi, Hàn Tuệ bọn hắn, biên giới ổn định, thế nhưng ngươi đi, quan trọng nhất là không có chủ tâm cốt, cũng may Mạnh Tử Mặc dù sao cũng là đệ nhất Đan Tiên, nhân duyên tại Tiên giới không tệ, lúc này mới chống đỡ.
- Chỉ là ta bị nhốt mấy ngàn năm, chỉ có thể phân ra một ít phân thân ở phụ cận Hóa Thiên vực, giảm bớt tịch mịch, Vân Minh hiện tại đến cùng bộ dáng gì, ta cũng không rõ lắm.
Tạ Thanh nói, thần sắc cũng ảm đạm.
Mấy người huynh đệ bọn họ một tay sáng tạo ra Vân Minh, hiện tại, lại chỉ còn lại Hách Đằng Phi mấy người bọn hắn ráng chống đỡ, trong lòng hai người tự nhiên không dễ chịu.
- Không có chuyện gì.
Mục Vân vỗ vỗ bả vai Tạ Thanh, nói:
- Hết thảy đều sẽ tốt, chí ít hiện tại, ta trở về.
- Ừm!
Nhìn Mục Vân, nội tâm Tạ Thanh mang theo một tia ấm áp.
Mấy ngàn năm bị giam giữ, hắn mặc dù tâm tính tích cực, thế nhưng nội tâm khó tránh khỏi sẽ sinh ra tuyệt vọng.
Nhưng bây giờ, Mục Vân trở về, đổi thân phận khác, nhưng vẫn là đại ca của hắn.
Hết thảy, đều sẽ tốt.
- Hảo, hiện tại cùng ta nói một chút chuyện Vũ Hóa Thiên Cung đi.
Mục Vân lần nữa nói.
- Vũ Hóa Thiên Cung dã tâm rất lớn, bọn hắn nhìn thấy Vân Vực có thể sẽ tứ phân ngũ liệt, cho nên thiết kế bắt ta, Hách Đằng Phi mấy người bọn hắn khôn khéo, ta đần một chút, nên bị bắt.
- Nga đúng rồi!
Tạ Thanh đột nhiên nói:
- Ca, ngươi bây giờ tại Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, phải cẩn thận một chút.
- Thế nào rồi?
- Vũ Hóa Thiên Cung cùng Huyết Sát thần giáo tựa hồ đang làm âm mưu, chuẩn bị chiếm đoạt Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Vừa nghe lời này, có thể nói là thạch phá kinh thiên.
Vũ Hóa Thiên Cung cùng Huyết Sát thần giáo muốn xâm chiếm Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn?
- Ngươi còn không biết? Vạn năm trước, vì tranh đoạt Tru Tiên Đồ mọi người nói tới, biết bao nhiêu cường giả bên trong thập đại vực xuất động rồi? Vẻn vẹn là Tiên Vương cấp thấp nhất, cũng có hơn vạn, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn bởi vì gấp gáp giết ngươi, phái người càng nhiều, cho nên cuối cùng... Chết cũng nhiều.
- Lại thêm diệt Bất Diệt kiếm tông, bọn hắn phải trả cái giá nặng nề, thực lực giảm lớn, vạn năm qua làm sao có thể khôi phục lại được, cho nên tình cảnh Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn còn muốn kém hơn Vân Vực chúng ta.
Vừa nghe lời này, Mục Vân khẽ gật đầu.
- Ý của ngươi là, Huyết Vực cùng Hóa Thiên vực muốn nhằm vào Kiếm Vực rồi?
- Hẳn là!
Tạ Thanh gật đầu nói:
- Dù sao ta chỉ là nghe nói, không xác định, nhưng gần đây Hóa Thiên vực rất ồn ào.
- Ta ghi nhớ.
Mục Vân gật đầu nói:
- Cho dù muốn động thủ, khẳng định cũng không phải hiện tại, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn hiện tại có ba vị Thiên Kiếm Tử, chỉ sợ bọn hắn có kiêng kỵ.
- Ba vị?
Lập tức, Mục Vân lại nói cho Tạ Thanh chuyện hắn biết.
- Ngã sát lặc, mệnh Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn không có đến tuyệt lộ, bất quá, chỉ sợ đánh chết bọn hắn, có nằm mơ cũng chẳng ngờ, Thiên Kiếm Tử đời thứ ba Mặc Dương là đồ đệ của ngươi.
Tạ Thanh oa oa hét lớn.
- Còn có một chuyện.
Tạ Thanh lần nữa nói:
- Cực Loạn Đại Địa, ngươi cũng phải biết, ca, diện tích toàn bộ Cực Loạn Đại Địa, có thể nói là rộng lớn như một đại vực, tông môn thế lực bên trong rắc rối phức tạp, theo ta được biết, tựa hồ có người muốn nhất thống Cực Loạn Đại Địa.
- Ai?
Đây chính là tin tức muốn nổ.
Cực Loạn Đại Địa, diện tích đâu chỉ một vực, quả thực là hai Vực Giới đều so không kịp.
Bên trong nhiều vô số kể tông môn, lớn nhỏ, đều có tồn tại.
Mà lại, một chữ, loạn.
Toàn bộ Tiên giới mấy chục vạn năm, đều không ai có thể nhất thống Cực Loạn Đại Địa.
Mà theo lời đồn đại, bên trong Cực Loạn Đại Địa thậm chí có Tiên Đế tồn tại.
Sư tôn Diệt Thiên Viêm của hắn năm đó cũng được xưng là kiêu hùng có khả năng nhất nhất thống Cực Loạn Đại Địa, đáng tiếc bị giết.
- Ta cũng không biết!
Tạ Thanh lắc đầu nói:
- Nếu như Cực Loạn Đại Địa thật bị người nhất thống, đó chính là vực thứ mười một Tiên giới, đến lúc đó, đoán chừng toàn bộ Tiên giới mới thật sự không yên ổn.
- Ta hiểu.
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Toàn bộ Tiên giới, vị trí phía nam, chính là Vũ Hóa Thiên Cung cùng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn thống trị Hóa Thiên vực cùng Kiếm Vực.
Bắc phương, thì là Vân Minh Vân Vực, Triệu Vực Triệu Vực.
Đông phương thì là Linh Vực, Yêu Vực cùng Huyết Vực tam đại vực.
Tây phương thì là Phật Vực, Ma Vực cùng với Cửu Nguyên Vực.
Mà trung ương tiên giới chính là Cực Loạn Đại Địa.
Thập đại vực thành lập đều có thời gian trên vạn năm, thâm căn cố đế, không thể nghi ngờ.
Mà bên trong Cực Loạn Đại Địa rất loạn, cũng là loạn thâm căn cố đế.
Muốn thu phục thế lực này, chỉ dựa vào thực lực cường đại, căn bản làm không được.
Có một chút có thể lý giải, võ giả bên trong Cực Loạn Đại Địa đều chạy ra từ bên trong thập đại vực.
Yêu, ma, phật, đều có.
Có thể nói, Cực Loạn Đại Địa chính là một Tiên giới cỡ nhỏ.
Chỉ là, người ở Cực Loạn Đại Địa, đều hoặc nhiều hoặc ít căm hận Tiên giới thập đại vực.
Dù sao nơi đó chính là một chữ - loạn.
- Ta sát!
Tạ Thanh hiện tại đột nhiên sắc mặt trắng nhợt.
- Thế nào rồi?
- Những lão già kia lại rót canh rót thuốc cho ta, ca, phân thân này của ta muốn trở về.
- Ngươi có thể chịu được sao?
- Hắc hắc, mấy ngàn năm, đều quen thuộc.
Tạ Thanh cười hắc hắc, khóe miệng mang theo một độ cong tà mị.
- Ngươi về trước đi, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ cứu ngươi ra ngoài, thời gian sẽ không quá lâu!
Mục Vân chắc chắn nói.
- Ừm!
Hai người lần nữa ôm thật mạnh một cái, Mục Vân lưu luyến không rời nhìn Tạ Thanh, trái tim cảm thấy càng thêm nặng nề.
Loại tình huống này, hắn thật không muốn trải qua.
Một thế này, bất kỳ chuyện gì, hắn đều muốn vững vững vàng vàng làm, không thể sai sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận