Vô Thượng Thần Đế

Chương 1599: Địa Dương Đan (1)

Những người này, trừ tam đại thái hộ bên người Thái Tử là cảnh giới cửu phẩm Nhân Tiên.
Cái thiếp thân tâm phúc của mấy đại đảng phái khác đều là đệ tử bát phẩm Nhân Tiên đỉnh tiêm.
Thí dụ như Chiến Linh đảng 'Chiến Linh song sử' Chiến Phong, Chiến Minh, Ngũ Diệp đảng 'Ngũ Diệp song đao' Diệp Tát, Diệp Bính mấy người.
Những người này có thể nói là tồn tại gần với bảy vị tọa hạ đệ tử.
Mà Mục Vân, ngắn ngủi thời gian một năm, đã có thực lực từ khiêu chiến đệ tử lục phẩm, đến khiêu chiến đỉnh tiêm bát phẩm, thực sự không thể khinh thường.
Vị tọa hạ đệ tử thứ tám này hiện tại có uy danh ở trong lòng đông đảo đệ tử.
Quan trọng nhất là Luân Hồi đảng gần đây một năm, thành viên Luân Hồi đảng đề thăng thực lực, có thể dùng mấy từ một bước lên trời để hình dung đều không quá đáng, thậm chí xuất hiện mười mấy hạch tâm đệ tử.
Sơn phong Mục Vân, Tụ Linh Trận còn muốn xa hoa hơn Thái Tử, Tiên khí nồng đậm, quả thực có thể so sánh với sơn phong của Phái chủ.
Đây chính là tiện sát người bên ngoài.
Chỉ là Luân Hồi đảng hiện tại tuyển nhận một ngàn tên thành viên, đã ngừng lại tốc độ.
Mà trong một năm nay phát sinh không ít tranh chấp giữa đệ tử các môn phái.
Thành viên Luân Hồi đảng bị xa lánh, thế nhưng ban đầu ai cũng không thèm để ý.
Nhưng Mục Vân là tọa hạ đệ tử, cứng rắn xuất hiện mấy lần, giáo huấn ngoan ngoãn những đệ tử đảng phái khác gây chuyện, lin rốt cuộc không ai dám trêu đùa đệ tử Luân Hồi đảng.
Hiện tại, không ít đệ tử đã âm thầm xưng Luân Hồi đảng là đại đảng phái thứ sáu.
Hôm nay so đấu, Mục Vân đối chiến Nguyệt Mãn Thiên.
Một trận chiến này, như thường lệ có đệ tử mở rađánh cược.
Trong một năm nay đánh cược, cơ hồ không có người cược Mục Vân thắng.
Thế nhưng mỗi một trận, Mục Vân đều thắng.
Nhưng trận tiếp theo, vẫn có rất nhiều người cược Mục Vân thua.
Không có cách nào, Mục Vân mỗi một lần khiêu chiến đối thủ, thực sự khiến người ta cảm thấy gia hỏa này căn bản không có khả năng thắng.
Nhưng kết quả đều là, hắn thắng.
Mà lại hiện tại càng làm cho người ta tức giận là, bọn hắn căn bản nhìn không thấu cảnh giới tu vi của Mục Vân.
Không chỉ bọn hắn, một ít trưởng lãotrong tông môn cũng nhìn không thấu.
Mục Vân tựa hồ đã tu luyện một pháp môn ẩn nấp tu vi bản thân, để người rất khó coi ra tu vi của hắn.
Chỉ là bằng vào thực lực tạm thời biểu hiện ra ngoài, đám người khẳng định, Mục Vân đã đột phá đến cảnh giới thất phẩm Nhân Tiên.
Một trận chiến này, khác biệt dĩ vãng.
Khiêu chiến là Minh Thần đảng Nguyệt Mãn Thiên.
Gia hỏa này, thế nhưng rất tàn nhẫn.
Ngay khi đám người có chút hăng hái chờ mong so đấu bắt đầu, mấy thân ảnh nối đuôi nhau mà ra.
Ba người cầm đầu có khí tức hoàn toàn khác biệt.
Một người trong đó, tóc dài phất phới, khí tức u sâm kéo dài, trong lúc phất tay, cho người ta một loại phong phạm tiên gia mờ mịt xuất trần, không ở bên trong ngũ hành.
Mà bên phải lại là một nữ tử nhìn rất phổ thông, đương nhiên, là tướng mạo phổ thông, nhưng khí chất lại là ung dung hoa quý.
Bên tay trái là một thanh niên, dáng người tráng kiện, tóc dài bện thành từng sợi đầy một đầu giống như kim tệ.
- Thiên Dương sư huynh, không nghĩ tới, bên trong Nhất Diệp kiếm phái cũng có cảnh trí náo nhiệt như thế.
Nữ tử kia hơi mở miệng cười nói:
- Khiêu chiến thi đấu? Bát phẩm đúng... A? Người thanh niên này, ta thế mà nhìn không thấu tu vi của hắn.
- Liễu sư tỷ, ngươi đều nhìn không thấu?
Nam tử có tóc đâm thành một túm túm cười nói:
- Ta còn tưởng rằng chỉ có chính ta nhìn không thấu.
- Ta cũng nhìn không thấu.
Thanh niên ở giữa nhíu mày, cũng rất sợ hãi than:
- Xem ra không thể khinh thường Nhất Diệp kiếm phái bên trong.
- Hướng đại ca, có cái gì không thể coi thường? Bên trong Thiên Kiếm lâu chúng ta, đệ tử ngoại kiếm các đều là cảnh giới ngũ phẩm đến cửu phẩm Nhân Tiên, bên trong Kiếm Các đều là ngươi dạng này, được Địa Tiên cường giả ban cho bối chữ Thiên, ta thấy võ giả cảnh giới Địa Tiên bên trong Nhất Diệp kiếm phái còn không nhiều bằng đệ tử cảnh giới Địa Tiên của Thiên Kiếm lâu ta nữa là.
Thanh niên tóc túm túm khinh thường nói.
- Được rồi, Liễu Tố Tố, Thân Mạc, lần này ta mang các ngươi đến đây là theo ý của ngũ trưởng lão, các ngươi đừng quá trương dương, nơi này dù sao cũng là Nhất Diệp kiếm phái.
Hướng Thiên Dương hơi mở lời:
- Để các ngươi nhìn thêm tình huống bên trong Phàm Thiết cấp thế lực, Thiên Kiếm lâu chúng ta quản hạt ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực, đương nhiên cần quan tâm bọn hắn nhiều hơn, vạn nhất xuất hiện loại tông môn như Bích Lạc hoàng tuyền tông năm đó, lặng yên không một tiếng động quật khởi, thay thế địa vị Thiên Kiếm lâu ta, kia là rất không ổn.
- Chỉ bằng mấy Phàm Thiết cấp thế lực này muốn phát triển đến một bước kia, làm sao có thể.
Thân Mạc nhếch miệng nói:
- Hướng đại ca, ta nhìn những đệ tử này, chính là những tọa hạ đệ tử cũng không phải đối thủ của ta.
- Thân Mạc sư đệ.
Liễu Tố Tố cười khổ nói:
- Ngươi thế nhưng là đệ tử do ngoại kiếm các Thiên Kiếm lâu chúng ta cường điệu bồi dưỡng, so với bọn hắn, còn không quá có tiền đồ.
- Đặt cược, đặt cược, ít nhất mười khỏa Nhân Dương Đan, nhiều nhất một ngàn khỏa, Mục Vân hay là Nguyệt Mãn Thiên, mau lại đây.
Ngay lúc này, tiếng la phía trước để Thân Mạc hứng thú.
- Thế nào đặt cược?
Thân Mạc nhìn hai danh tự trên bàn, dò hỏi.
- Vị sư huynh này, Mục Vân cùng Nguyệt Mãn Thiên so tài, định thắng thua, hai phe lựa chọn một cái, chơi đùa một chút, thế nào?
- Tốt!
Thân Mạc cảm giác khá có ý tứ, bàn tay vừa rơi xuống, bắt đầu đặt cược.
- Ừm, Nguyệt Mãn Thiên có cảnh giới bát phẩm Nhân Tiên, không tệ, tên kia gọi Mục Vân đúng không? Nhìn không vừa mắt, ta không đặt hắn, liền đặt Nguyệt Mãn Thiên, mười vạn khỏa Nhân Dương Đan.
- A?
Nghe đến lời này, đệ tử kia run một cái, kém chút muốn lộn cái bàn.
Mười vạn khỏa!
Mẹ ruột của ta ơi, ta nào bồi thường nổi.
Đệ tử kia nói:
- Vị sư huynh này, hạn mức cao nhất chính là một ngàn khỏa, mười vạn khỏa, ta không thường nổi.
- Không thường nổi? Không thường nổi ngươi mở đánh cược cái gì?
Thân Mạc quát:
- Ngươi không phải cho rằng ta nhất định thắng, không muốn cho ta đặt cược đó chứ?
- Thân Mạc, không cho phép nháo sự.
Sau lưng, Hướng Thiên Dương mỉm cười, đi lên phía trước.
- Tốt thôi tốt thôi, vậy thì đặt một ngàn khỏa, đúng là địa phương nghèo, mười vạn khỏa Nhân Dương Đan đều đặt không dậy nổi.
Thân Mạc khinh thường chép miệng.
Đệ tử kia cảm giác bị khinh bỉ, trong lòng không thoải mái, mặt ngoài lại cười theo nói:
- Vị sư huynh này, ta chỗ này đặt không dậy nổi, phía bên kia thế nhưng là đặt được.
Đệ tử kia chỉ vào một bên khác, cười nói.
Đám người Thân Mạc nhìn sang, một bên khác, chính là chỗ đám người Lâm Chi Tu.
Theo Mục Vân một năm này khiêu chiến, đánh cược mỗi một trận đều có đệ tử thiết trí.
Mục Vân về sau dứt khoát cũng để bốn người Lâm Chi Tu thiết một bàn đánh cược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận