Vô Thượng Thần Đế

Chương 3053: Mộng Diễn Sơn (1)

- Tiểu tử thúi, nếu ta không giúp ngươi, ngươi đã sớm chết rồi.
Quy Nhất cắt một tiếng nói:
- Nói cho ngươi, muốn đạt tới tình trạng đệ nhất thần đế năm đó, ngươi kém còn rất xa!
Thấy Quy Nhất quanh co lòng vòng nói một đống lớn, Mục Vân một lần nữa nói:
- Cho nên, ta mới cần ngươi trợ giúp!
.....
Quy Nhất ho khụ, rốt cục lại nói:
- Được rồi, hiện tại, ta đạt được tăng lên thật lớn, tru tiên đồ, một ít công năng, ta có thể trợ giúp ngươi thi triển!
- Lúc trước, ngươi vẫn có thể ở trong Thần Không Bảo Động trong Tru Tiên đồ, đối chiến với thủ hộ, khiêu chiến thủ hộ, thắng lợi là có thể lấy được bảo bối bên trong.
- Hiện tại không cần khiêu chiến thủ hộ?
Mục Vân nhất thời mừng rỡ nói.
- Ngươi nghĩ quá đẹp.
Quy Nhất liếc mắt nhìn Mục Vân một cái, nói:
- Hiện tại, ngươi có thể tiếp tục khiêu chiến, đó là trận pháp do đệ nhất thần đế lưu lại thiết lập, ta nói không tính!
- Ồ...
- Nhưng một chỗ khác, ta lại có thể cho ngươi tiến vào trong đó tu hành nhiều hơn!
- Địa phương nào?
- Thời Không Yếu Tắc!
Quy Nhất bình tĩnh nói:
- Bên trong Thời Không Yếu Tắc, ngươi nên biết, đó là hư ảnh của đệ nhất thần đế, ngươi ở trong đó, thi triển bất kỳ thần quyết nào, đệ nhất thần đế hư ảnh sẽ xuất hiện, cùng ngươi giao thủ, nhưng khác với trong Thần Không Bảo động chính là, đạo hư tiến hóa ảnh thần đế này, có thể tu bổ khuyết điểm thần quyết ngươi tu luyện, để khiến cho thần quyết củ ngươi có thể có xu hướng hoàn mỹ!
- Thậm chí, còn có thể tồn tại một ít di chí của Đệ Nhất Thần Đế, nói không chừng ngươi có vận khí tốt, ở trong đó có thể đạt được một ít truyền thừa của Đệ Nhất Thần Đế.
- Đương nhiên, loại tỷ lệ này quá nhỏ, khả năng lớn nhất chính là ngươi giao thủ cùng Đế Ảnh, tôi luyện thực lực ngươi.
Quy Nhất lại nói:
- Ngươi có thể tùy thời tùy chỗ tiến vào Thần Không Bảo Động của Tru Tiên Đồ, lấy thực lực của mình, tìm kiếm khiêu chiến, đạt được bảo vật, cũng có thể gián đoạn tiến vào trong Thời Không Yếu Tắc, tăng lên thực lực của mình.
- Hai loại địa phương này, trước mắt thích hợp nhất cho ngươi!
- Tốt.
Mục Vân giờ phút này gật đầu.
Mà cùng lúc đó, mọi người tu hành, cũng dần dần chấm dứt.
Nhậm Thiếu Long và Trác Viễn Hàng hai người, giờ phút này đứng dậy.
Nhìn Mục Vân, hai người chắp tay.
- Cửu Nguyên Thần Quân cảnh giới, không sai, ta tân tân khổ khổ tu luyện vài năm thời gian, các ngươi trong nháy mắt đã đạt tới.
Mục Vân hài lòng nói.
- Công tử khiêm tốn.
Trác Viễn Hàng chắp tay nói:
- Năm đó cảnh giới của chúng ta, bất quá chỉ là một phần trăm công tử mà thôi!
- Được rồi, đừng khiêm tốn.
Mục Vân phất phất tay.
- Các ngươi thực lực cường đại, an toàn của ta mới có thể có bảo đảm.
- Vâng.
- Vâng.
Mà giờ phút này, Mục Bất Phàm mở mắt ra, nhìn Mục Vân.
- Mục đại ca.
- Tiểu Phàm, không sai tệ.
Mục Vân cười nói.
- Mục đại ca, hoàng khí nơi này, ta cảm thấy rất thích hợp với ta, thật rất thích hợp với ta.
Mục Bất Phàm cười hắc hắc nói:
- Trong lúc nhất thời, quên mất cảm giác, trực tiếp hấp thu đến trình độ viên mãn, không nghĩ tới, cảnh giới của mình cư nhiên đến Ngũ Nguyên Thần Quân, hơn nữa, còn có bộ khải giáp này!
Mục Bất Phàm nói, xung quanh thân thể, một đạo khải giáp, bất ngờ xuất hiện, một cỗ khí tức bá khí trực tiếp hiện lên.
- Hoàng Khí khải giáp.
Mục Vân gật gật đầu nói:
- Thực lực của ngươi sẽ được tăng lên rất lớn!
- Ừm.
Tiêu Doãn Nhi cùng Triệu Nham Minh hai người, giờ phút này lại không còn lời nào để nói.
Bọn họ chỉ đạt được tăng lên cực nhỏ, thậm chí so với Mục Bất Phàm ba người mà nói, căn bản không tính là tăng lên.
- Thế nào? Chán nản?
Mục Vân cười nói:
- Đừng buồn bực, ta không phải giống các ngươi sao?
- Được rồi, hoàng khí nơi này, đại khái đều bị ba người các ngươi triệt để hấp thu!
Mục Vân một lần nữa nói:
- Chúng ta đi sâu hơn một chút đi, ta luôn cảm giác, nơi này rất cổ quái!
- Ừm.
Tiểu đội mười người, lại tiến vào.
Lần này phụ tử Hắc Viễn nhìn đám người Mục Vân, chỉ cảm giác thần kỳ khó lường.
Trác Viễn Hàng và Nhậm Thiếu Long tăng lên, tốc độ quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Bọn họ cũng hấp thu những hoàng khí này, nhưng căn bản không có hiệu quả như vậy.
Mà ba người này lại tăng lên như bay.
Điều này thực sự làm cho mọi người cảm thấy một chút không thể tưởng tượng được.
Trong lòng Hắc Viễn đối với Mục Vân cũng càng thêm bội phục.
Mắt thấy thuộc hạ của mình, thực lực tiến bộ so với mình còn nhanh hơn, không có một tia ghen tị, ngược lại chân thành vì bọn họ mà cảm thấy vui vẻ.
Như vậy, có lẽ đây mới là phong phạm mà một vị cường giả chân chính nên có.
Hắc Viễn càng cảm thấy, quyết định ngày xưa của mình, rất đúng.
Mười đạo thân ảnh giờ phút này đi vào sâu trong quần thể kiến trúc, trên đường đi tới, thân thể Mục Bất Phàm giống như như biến thành một hấp tinh thạch, thôn phệ toàn bộ hoàng khí còn sót lại xung quanh hầu như không còn.
Mà đi vào nửa ngày, mười đạo thân ảnh rốt cục đi ra khỏi một mảnh kiến trúc cát đá này.
Từng đạo thân ảnh lúc này, trực tiếp đi ra.
- Cái này...
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Nơi này nhìn qua, căn bản không giống Thông Thiên lĩnh khiến người ta nghe tin mất mật.
Ngược lại là từng ngọn núi liên miên, giống như ốc đảo trong sa mạc, phong cảnh mê người, chim hót hoa thơm, từng tiếng truyền ra.
- Đẹp quá!
Tiêu Doãn Nhi nhịn không được tán thưởng.
Phía trước, từng ngọn núi liên miên, thoạt nhìn thật sự rất tuyệt vời.
Hơn nữa cỏ mọc tươi tốt, không có chút thần thú cường đại phá hư, tựa hồ chỉ tồn tại một cảnh tượng xinh đẹp như sơn thôn bình thường.
- Mộng Diễn Sơn.
Mục Vân giờ phút này đột nhiên buột miệng nói ra.
- Cái gì?
Tiêu Doãn Nhi đứng bên cạnh, nghi hoặc nói.
- Nơi này tên là... Mộng Diễn sơn!
Mộng Diễn sơn?
Thật là một cái tên kỳ lạ.
Mấy người giờ phút này đều không rõ, nhưng cẩn thận ngẫm lại, lại càng cảm thấy kỳ quái.
Mục Vân, làm sao có thể biết cái tên này?
Ánh mắt tập trung vào Mục Vân, tất cả mọi người đều thập phần kỳ quái.
- Ta cũng không biết vì sao... Nơi này, ta giống như đã tới...
Lời này vừa nói ra, Trác Viễn Hàng và Nhậm Thiếu Long đều ngẩn ra.
Mục Vân nói hắn giống như đã tới.
Kiếp này Mục Vân không có khả năng tới, nhưng Mục Vân thân là Thái tử Mục Tộc, nói không chừng, thật sự đã tới nơi này.
- Được rồi, tạm thời đừng nghĩ những thứ này vô dụng.
Mục Vân một lần nữa nói:
- Chúng ta vào xem một chút đi! Nơi này có chút xinh đẹp, coi như giải sầu cũng tốt!
- Ừm.
Mười người lại tiến lên, tiến vào trong sơn mạch.
Trong sơn mạch, thiên địa linh khí thập phần phong phú, quả thực là một thánh địa.
Hơn nữa, giữa các ngọn núi, thảm thực vật sinh trưởng và động vật tồn tại, đều là một đám súc vật bộ dáng vô hại, trên thực tế, cũng đúng là không có hại gì.
- Chỗ tốt.
Trong lòng mọi người đều tán thưởng không thôi.
- Sao?
Mà lúc này, phía trước đột nhiên xuất hiện mấy đạo thân ảnh.
- Là Mục Vân.
Đột nhiên, một tiếng kinh hô vang lên, mấy đạo thân ảnh kia trong nháy mắt vọt về phía mấy người Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận