Vô Thượng Thần Đế

Chương 787: Liên hợp chặn lại (1)

Lần này trúng độc, chính là bởi vì hắn lơ là sơ suất, mới có thể xảy ra chuyện.
Bất quá cũng may, một mảnh long lân chữa khỏi Vương Tâm Nhã, rất đáng giá.
- Chàng vừa rồi thật hư, sư tôn đều bị chàng lừa gạt mất đi phân tấc, về sau không cho phép như thế.
- Nói như ta rất xấu vậy!
Mục Vân nhíu mày, cười nói:
- Chẳng lẽ không phải khi ta trên giường còn tệ hơn à?
- Lưu manh!
- Lưu manh!
Mục Vân nói một câu đổi lấy lại là hai đại mỹ nữ đồng thời giận mắng một tiếng.
- Ta là lưu manh, các nàng còn thích?
Mục Vân bĩu môi:
- Xem ra sau này nên càng thêm lưu manh lên, biến đổi tư thế càng nhiều mới được, nói không chừng các nàng càng thích ta.
- Chàng dám!
Hai nữ đồng thời quát.
- Thế nào không dám? Chẳng lẽ các nàng chưa nghe qua câu, yêu một người, liền muốn cùng hắn sử dụng hết tất cả tư thế à, các nàng không hiểu sao?
- Muốn ăn đòn!
Nhìn thấy bộ dáng Mục Vân đùa nghịch ti tiện, gương mặt xinh đẹp của Tần Mộng Dao cùng Vương Tâm Nhã hai người đỏ bừng.
Dù cho trò đùa như thế đã có rất nhiều, thế nhưng mỗi lần nhìn thấy trên mặt hai người hồng nhuận, trong lòng Mục Vân cũng dâng lên cảm giác vô hạn thỏa mãn.
Có lẽ cả đời này, giờ khắc này mới là hắn thỏa mãn lớn nhất.
- Trở lại chuyện chính, Tâm nhi, ta cần nàng cùng đi ta đi Huyết Minh một lần, ta chuẩn bị thiết trí trận pháp tại Huyết Minh, cần một người trợ giúp.
- Không có vấn đề!
- Còn có, thời gian mấy ngày nay, hảo hảo chỉnh đốn, bên trong khách sạn khôi phục lại đỉnh phong, sau đó lại xuất phát, có lẽ trên đường sẽ có một trận đại chiến.
Đại chiến?
Tần Mộng Dao cùng Vương Tâm Nhã hai người đều cực kì thông minh, đương nhiên hiểu rõ, Mục Vân nói tới đại chiến là chỉ cái gì.
Thật ra còn có một nguyên nhân, dù cho Thiên Bảo các là giao dịch các cường thịnh bên trong ba ngàn tiểu thế giới, thế nhưng trong thời gian ngắn cũng không có khả năng tụ tập hết tất cả thiên tài địa bảo hắn cần để tạo dựng trận pháp.
Đã như vậy, không bằng lưu lại Trung Thiên thành, chuẩn bị cẩn thận một chút.
Chỉ là vừa chuẩn bị, trọn vẹn chuẩn bị một tháng.
Mà bên trong một tháng, Mục Vân cũng nhận lời Bảo chủ mời, luyện chế mấy lô tuyệt phẩm thánh đan, càng đấu giá không ít linh tinh.
Mà số linh tinh này, Mục Vân chưa lấy.
Ở trong khách sạn đã đủ phiền phức Bảo chủ, mà lại mua một ít thiên tài địa bảo, bảo chủ càng cho ưu đãi, những đan dược này, Mục Vân cũng thuận theo trò chuyện bày tỏ tâm ý.
Trò chuyện tỏ tâm ý thế mà là mấy chục khỏa tuyệt phẩm thánh đan, giá trị hơn trăm triệu thượng phẩm linh tinh, người bình thường thật không bỏ ra nổi.
Một tháng trôi qua, Vương Tâm Nhã triệt để khôi phục, mà Mục Vân cũng triệt để ổn định cảnh giới tại Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, vạn thọ chi cảnh.
Quan trọng nhất là, hắn trong mỗi ngày tập luyện Vạn Cổ Huyết Điển, càng tôi luyện mình bên trong Thần Không bảo động.
Nói Mục Vân giờ này ngày này, tu vi mỗi một ngày đều tinh tiến hơn ngày trước không ít.
- Bảo chủ, quấy rầy nhiều ngày, hôm nay từ biệt, ngày sau Huyết Minh ta cùng Thiên Bảo các hợp tác làm ăn, chỉ sợ không thiếu lần gặp nhau.
Bên ngoài Thiên Bảo các, Mục Vân mỉm cười, chắp tay bái biệt.
- Chỗ nào quấy rầy, một tháng ngươi ở đây để Thiên Bảo các ta lợi nhuận hơn trăm triệu, ta ngược lại hi vọng ngươi có thể nhiều quấy rầy thêm đây!
Bảo chủ ha ha cười nói.
- Ngày sau nhất định sẽ càng nhiều.
Bảo chủ nhẹ gật đầu, nói:
- Lần này ngươi trở lại Nam Hải, đi trước đường bộ, lại đi hải đạo, một ít vật liệu, ta để Lãnh Kiếm tiên sinh đi theo ngươi, xem như cam đoan an toàn của một ít linh bảo, nếu trên đường xuất hiện biến cố, Lãnh Kiếm tiên sinh cũng có thể chiếu cố một hai.
- Đa tạ.
Sao Mục Vân không rõ mục đích Bảo chủ cử động lần này, bên ngoài là bảo vệ chuyển vận vật liệu, thế nhưng trên thực tế lại là bảo hộ hắn.
Phần tâm tư này, Mục Vân ghi tạc trong lòng.
- Tâm nhi, ta để tam gia gia ngươi đi theo ngươi, lúc nào trở về, thông báo sư tôn một tiếng.
Vạn Đạo Phu nhìn Vương Tâm Nhã, cười nói.
- Sư tôn ngài yên tâm đi, Vân lang sẽ bảo vệ tốt ta.
- Hắn?
Vạn Đạo Phu nhìn Mục Vân, nói:
- Hắn ngay cả mình cũng đều cần người khác bảo hộ, chỗ nào có thể bảo hộ được ngươi.
- Ta thế nào không được rồi?
- Ngươi chính là không được!
- Hảo hảo, các ngươi chớ ồn ào!
Vương Tâm Nhã bất đắc dĩ nhìn hai người động mồm mép.
Hai người này, hiện tại đụng phải cùng một chỗ liền sẽ tranh luận, nàng cũng không có cách nào.
- Mông nhi, chuyến này vừa đi, theo Mục đại sư chuyên tâm học tập luyện khí, tôn sư trọng đạo, không quan tâm niên kỷ, hiểu không?
- Gia gia yên tâm, hài nhi hiểu rõ!
Từ Triệu Mông chắp tay, sắc mặt trịnh trọng.
- Vô Viêm, nhất định phải nghe lời Mục Vân, hiểu chưa?
Mà đổi thành một bên, Thiên Nhất trưởng lão cũng dặn dò Thiên Vô Viêm.
- Ta biết!
Thiên Vô Viêm nhìn về Mục Vân phía trước, ngoài miệng nói như thế, thế nhưng đáy lòng lại thầm nghĩ:
- Nếu như hắn có tư cách để ta nghe lời hắn nói.
Chuyến này, vì bảo hộ Từ Triệu Mông, tam trưởng lão Khí Cụ môn Lãnh Nhược Phong tự mình đi cùng.
Tam trưởng lão Vạn Trận tông Vạn Lịch, cũng cùng theo Vương Tâm Nhã cam đoan hắn an toàn.
Mà Thiên Hỉ trưởng lão Thiên Đan tông cam đoan an nguy Thiên Vô Viêm tùy hành.
Bên trong tam đại tông môn, ba vị trưởng lão tiếng tăm lừng lẫy tự mình đi theo.
Lại thêm Lãnh Kiếm tiên sinh Thiên Bảo các, bốn vị siêu cấp cường giả Vũ Tiên cảnh, một đường đi theo.
Chỉ là cho dù như thế, trong lòng Mục Vân vẫn mơ hồ cảm giác bất an.
Trên con đường này, chỉ sợ gặp phải đối thủ không có khả năng vẻn vẹn chỉ là một người.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, bên trong Lãm Kim lâu.
- Đáng ghét, đáng ghét!
Huyền Vô Tâm nắm chặt song quyền, hung ác nói:
- Mục Vân thực sự đáng ghét, ta muốn giết hắn, giết hắn!
Thời khắc này trên mặt Huyền Vô Tâm còn có chút sưng, nhưng nhìn lại cả người lại càng thêm có khí thế hơn trước đó.
- Vô Tâm, tỉnh táo một chút!
Huyền Ngọc Đức nhịn không được quát.
- Tỉnh táo? Ta như thế nào tỉnh táo?
Huyền Vô Tâm nói:
- Lần này Mục Vân rời khỏi Trung Thiên thành, hẳn phải chết không nghi ngờ, tứ thúc, ngài không nên quên, chúng ta đã bỏ ra hai ngàn ức thượng phẩm linh tinh, nếu bị Mục Vân mang về đến Huyết Minh, cộng thêm những người trước kia của Huyền Không sơn chúng ta, Huyết Minh sẽ trở nên rất khó xử lý.
- Ngươi cho rằng ta không biết?
Huyền Ngọc Đức hừ hừ, nhìn thấy gương mặt Huyền Vô Tâm có phần sưng lên, lại bất đắc dĩ nói:
- Ngươi không cần quan tâm, lần này, Cực Vũ Thắng tự mình đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận