Vô Thượng Thần Đế

Chương 2646: Một lời không hợp (2)

Hách Đằng Phi đứng lên, hờ hững nói:
- Thật đúng là Vân Minh chúng ta dễ khi dễ, năm trăm năm trước, ép buộc chúng ta mở ra Vân Trận, hiện tại, lại tới phải không?
- Tới đây, để cho bọn họ kiến thức sự lợi hại của chúng ta.
Khóe miệng Chung Hào hiện tại nhếch lên một nụ cười.
- Thanh Long hộ pháp, Bạch Hổ hộ pháp.
Mạnh Tử Mặc mở lời:
- Điều động quân đội Vân Minh, xuất chiến nghênh địch, để cho bọn họ đến, các vực giới khác Vân vực, để cho bọn họ tiến vào, chúng ta liền chờ đợi ở Vân Minh.
- Vâng.
Hác Đằng Phi cùng Chung Hào hai người, chắp tay rời khỏi đại điện.
- Hàn Tuệ, Tôn Diễn Châu.
Mạnh Tử Mặc lại nói:
- Hai vợ chồng các ngươi trấn thủ bản bộ Vân Minh.
- Tuân lệnh.
Mạnh Tử Mặc nhìn đám người Lục Thanh Phong, nói:
- Các vị, ta sẽ không tiếp đãi nữa, nói vậy Luân Hồi điện các ngươi, cũng có rất nhiều chuyện cần bận tâm, thứ cho không tiễn.
Nghe được lời này, đám người Gia Cát Văn, Diệp Tĩnh Vân đều nhìn Lục Thanh Phong.
Lục Thanh Phong cười nhạt nói:
- Không cần khách khí.
Dứt lời, hắn mang theo mọi người rời đi.
Diệp Tĩnh Vân đi ra đại điện, chua xót nói:
- Hiện tại như thế nào mới được? Mạnh Tử Mặc đây là oán hận chúng ta.
- Đâu chỉ là nàng.
Lục Thanh Phong bất đắc dĩ nói:
- Toàn bộ Vân Minh, đều không thích chúng ta, không nhìn ra sao?
- Tiểu sư đệ kiếp trước chịu hãm hại, kiếp này gặp nạn ở Kiếm môn, duy chỉ có một mình hắn gặp chuyện không may, chúng ta đều tốt đẹp, Mạnh Tử Mặc làm sao có thể không giận?
- Tiểu tử kia, mỗi lần đều như thế.
Gia Cát Văn hiện tại cũng nhịn không được mắng:
- Tiểu tử thúi, chờ hắn trở về, lão phu đặt hắn ở bên cạnh Mạnh Tử Mặc.
- Chẳng qua, Vân Minh lần này, ngược lại thật khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa, xem ra bế quan năm trăm năm, bọn họ cũng không nhàn rỗi!
Lục Thanh Phong không khỏi kinh ngạc nói.
Ít nhất, hắn cảm giác được bên trong Vân Minh có một cỗ khí tức cường đại.
- Mạnh tiên tử, tựa hồ. Đến Đế cấp tiên đan sư!
Diệu Tiên Ngữ hiện tại nhịn không được mở lời:
- Ta có thể cảm giác được, trên người nàng truyền đến đan hương nhàn nhạt, tựa hồ là đan hương mà tiên đan Đế cấp mới có.
Vừa nghe lời này, tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi.
Mạnh Tử Mặc vẫn là đệ nhất đan tiên tiên giới, khi Mục Vân luyện chế ra tiên đan Đế cấp, danh tiếng dần dần đi xuống.
Nhưng bây giờ xem ra, tựa hồ... Đệ nhất đan tiên, vẫn là đệ nhất đan tiên.
- Việc này cũng không phải chúng ta có thể nói.
Lục Thanh Phong thở dài.
- Phong Tiên!
Lục Thanh Phong nhìn Kiếm Phong Tiên bên cạnh, nói:
- Lần hợp tác này nói không được, nhưng chúng ta cũng không có khả năng khoanh tay đứng nhìn. Ngươi hiện tại trở lại Luân Hồi điện, đem tất cả chủ lực điều động đến phụ cận Phần Thiên sơn mạch, bất cứ lúc nào chờ lệnh.
- Hiểu rồi.
Kiếm Phong Tiên dứt lời, vội vàng rời đi.
Lục Thanh Phong nhìn mọi người, nói:
- Mặc dù Mạnh Tử Mặc không cho chúng ta nhúng tay, nhưng chuyện này, chúng ta cũng phải nhúng tay vào, các vị, chút ủy khuất này, cũng là chúng ta nên có. Dù sao, Vân Minh vì Mục Vân mà trả giá quá nhiều, mà chúng ta, vì Mục Vân, cơ hồ đều thừa nhận ân tình của hắn.
- Ừm.
Tất cả mọi người đều gật đầu.
- Đã như vậy, mọi người lần này chịu chút ủy khuất, nhịn xuống, trước ngăn cản đại quân tam vực lại nói.
- Tốt!
- Ừm.
- Không thành vấn đề.
Nhất thời, mọi người rời khỏi Vân Minh, nhưng vẫn chưa rời khỏi khoảng cách khá xa.
Giờ khắc này, Mạnh Tử Mặc đứng trong đại điện.
- Một vạn năm, năm trăm năm, bảy năm. Ngươi dường như cách ta càng ngày càng gần, nhưng cách ta càng ngày càng xa.
Mạnh Tử Mặc thản nhiên nói:
- Vân nhi, ngươi ở nơi nào...
- Báo.
Đang lúc này, một đạo bẩm báo vang lên.
- Đại quân Triệu tộc, đến Phần Thiên sơn mạch.
- Đại quân Cửu Nguyên tiên môn cũng tới Phần Thiên sơn mạch.
- Báo.
Lại là một tiếng bẩm báo vang lên.
- Đại quân Cửu Nguyên tiên môn cùng đại quân Triệu tộc liên hợp, hướng đến Vân Minh.
Nghe được lời này, Mạnh Tử Mặc lạnh lùng nói:
- Đến thật tốt.
- Tử đệ Vân Minh, theo ta nghênh chiến.
- Vâng.
Mục Thiên Thương hiện tại nhìn Mạnh Tử Mặc, nói:
- Có mệnh lệnh gì, nói đi.
- Ừm, Mục Thiên Thương, Thiên Ca chết, ta nghĩ, không chỉ là ngươi thương tâm muốn chết, chỉ sợ Mục Vân lại càng tự trách!
Mạnh Tử Mặc gật đầu nói:
- Cho nên, chúng ta càng phải vì hắn mà bảo vệ Vân Minh.
- Ta hiểu.
- Đã như vậy, vậy liền chiến.
- Vậy thì chiến.
Mục Thiên Thương gật đầu.
Mà cùng lúc đó, Phần Thiên sơn mạch.
Đại quân Triệu tộc cùng đại quân Cửu Nguyên Tiên môn cộng lại tiếp cận bốn ngàn người.
Số lượng, không nhiều.
Nhưng những người này, toàn bộ đều là cảnh giới Tiên Vương, từ nhất phẩm Tiên Vương đến cửu phẩm Tiên Vương, thậm chí, phía trước, còn có rất nhiều đạo khí tức cường đại.
Những khí tức kia, đều là cảnh giới Tiên Đế.
- Ha ha, Triệu Hàng Nhất, không nghĩ tới, lần này sẽ là ngươi tự mình xuất mã.
Bên trong Cửu Nguyên Tiên Môn, một lão giả hạc phát đồng nhan (tóc trắng mặt non), hiện tại cười ha ha, đi ra khỏi người.
- Chu Hạo, con cháu Triệu gia ta đã chết, ngươi vui vẻ như vậy?
Lão giả được xưng Triệu Hàng Nhất, giữa hai hàng lông mày mang theo vẻ lạnh lùng, dáng người gầy gò, nghiêm túc thận trọng, hừ hừ nói.
- Triệu Hàng Nhất, chuyện này, cũng không thể trách ta, muốn trách, chỉ có thể trách Mục Vân kia!
Chu Hạo lần nữa cười nói:
- Không phải sao, Chu gia chúng ta, tất cả đều xuất động.
Chu Hạo nhìn bốn người phía sau, nói:
- Chu Hoa trưởng lão, Chu Xuyên trưởng lão, Chu Cương trưởng lão, Chu quân trưởng lão, đây chính là bốn vị trưởng lão đang bế tử quan trong Cửu Nguyên tiên môn chúng ta, lần này, ta cái gì cũng không giấu diếm.
Chu Hạo dứt lời, nhìn mấy vị trưởng lão phía sau Triệu Hàng.
- Triệu Vũ, Triệu Vĩnh An, Triệu Tranh, ba vị tộc lão, đã lâu không gặp.
Ba gã trưởng lão kia cũng chắp tay.
- Triệu Hàng Nhất, ngươi yên tâm đi, lần này chúng ta ngay cả tử quan cũng buông tha, không phải vì Vân Minh, nếu bọn họ đã đi ra, lần này, cũng không có thứ gì bảo mệnh.
- Ừm.
Triệu Hàng vừa nhìn mọi người, nói:
- Ngươi ta đều là thượng vị Tiên Đế, hơn nữa Chu Thương Hải, Chu Nguyên Thanh, cửu đại Tiên Đế, mười một vị cảnh giới Tiên Đế, muốn diệt Vân Minh, không khó.
- Khó khăn chính là, những người của Luân Hồi Điện.
- Không nóng nảy, trong Luân Hồi điện, cũng chỉ có Gia Cát Văn, Diệp Tĩnh Vân, Lục Thanh Phong cùng Kiếm Phong Tiên, cùng với đám người Cửu Nhi, Minh Nguyệt Tâm cùng Yêu Tuyết Cơ, hơn nữa người linh các đến, chúng ta vẫn là phần thắng rất lớn.
- Ừm.
- Người của Linh các, sắp tới, đã như vậy, chuyện không nên chậm trễ. Bắt đầu đi.
- Xuất phát.
Mấy ngàn người, lúc này xuất động.
Đây chính là chiến lực đứng đầu trong hai đại vực giới, lần này, xem như xuất ra át chủ bài dưới đáy hòm.
- Hai vị, xuất phát đi đâu?
Mà hiện tại, một tiếng nói lạnh nhạt lạnh lùng, đột nhiên vang lên ở trong sơn cốc.
Tiếng kia hạ xuống, tiếng rầm rầm vang lên, giữa sơn cốc xung quanh, từng đạo thân ảnh, tại giờ khắc này xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận