Vô Thượng Thần Đế

Chương 228: Thế Nào Không Dám

Đinh...
Kiếm của Mặc Dương bị ngăn cản trong nháy mắt, thân ảnh của hắn cũng dừng lại.
Chỉ là Mục Vân cũng không có dừng lại.
Lần này, Mục Vân phản kích, một kiếm đâm ra, cũng không có kỹ xảo xinh đẹp.
Két...
Hai kiếm chạm nhau, âm vang không ngừng truyền đến bên tai mọi người.
Mặc Dương lui lại một bước.
Một kiếm nữa, Mặc Dương bị rơi vào nguy hiểm.
Thế nhưng, đám người rõ ràng nhìn thấy, điểm mạnh kiếm ý đỉnh phong của Mặc Dương, nhưng trong tay Mục Vân, chính là không chiếm được lợi thế.
- Nhìn thấy sao? Mặc dù Mặc Dương lĩnh ngộ kiếm ý, còn là kiếm ý đỉnh phong, nhưng kiếm thuật của hắn, vẫn y như cũ rất đơn giản, mà năm người các ngươi không thể đánh thắng hắn, cũng không phải vì kiếm ý của hắn, mà vì năm người các ngươi quá yếu.
- Vương Bá Kim Thân, xem như cường giả lĩnh ngộ kiếm thế, cũng căn bản không cách nào phá mở. Vô Thượng Minh Thân, đương nhiên không cần phải nói, lửa của Thanh Ngọc Hỏa Kỳ Lân Kỳ Lân chính là lửa của thánh thú, uy lực mạnh mẽ, nếu như Thanh Ngọc Hỏa Kỳ Lân tiến hóa thành thần thú, đó chính là lửa của thần thú, lửa của thần thú rất cường đại, thậm chí có thể so với thiên hỏa.
- Nhưng các ngươi nhìn một chút, lại tu luyện những thần kỹ vô thượng này thành dạng gì rồi?
- Lớp chín đánh bại lớp mười sơ cấp, đánh bại lớp bốn cao cấp, vì mấy người Mặc Dương, Mục Phong Hành, thực lực của cá nhân bọn hắn mạnh mẽ, thế nhưng là các ngươi so với toàn bộ lớp bốn cao cấp, sẽ thua, sẽ thua rất thảm!
- Mục đạo sư, chúng ta sai rồi!
Cho tới giờ khắc này, mọi người mới hiểu thâm ý của Mục Vân.
Không sai, gần đây lớp chín trung cấp rất nổi tiếng, nhưng đều là do mấy người Mục Phong Hành bọn hắn kéo lấy, kỳ thật phần lớn trong lớp chín trung cấp, thực lực của các học viên đều là cảnh giới Linh Huyệt cảnh nhất trọng mà thôi.
- Ta hi vọng không phải người khác hướng lớp chín chúng ta đưa ra khiêu chiến, ta nhất định phải tuyển chọn tỉ mỉ ra mấy người, để tiến hành quyết chiến, ta hi vọng, vô luận là lớp cao cấp hay lớp đặc cấp, cho dù là cao thủ Long Bảng hướng lớp chúng ta khiêu chiến, ta có thể tùy tiện chọn ra một người, bất kỳ người nào ra sân, đều có thể đánh thắng.
Mục Vân trịnh trọng nói:
- Ta là đạo sư, tự sẽ làm tốt trách nhiệm của đạo sư, mà các ngươi, không thể luôn luôn trông cậy vào ta, tu luyện chân chính, là bản tâm võ giả, không phải đan dược, không phải võ kỹ tăng thêm sức mạnh.
- Vâng!
- Vâng!
- Vâng!
Trong lúc nhất thời, nghe được lời dạy của Mục Vân, đám người phát ra lời từ trong lòng.
Không sai, gần đây sở dĩ bọn hắn có thể không ngừng đi đến hướng cường đại, hoàn toàn vì Mục Vân dùng đan dược, võ kỹ, cũng không phải bản thân bọn hắn cố gắng và chăm chỉ.
Võ giả tu hành, tu chính là bản tâm.
- Giải tán đi!
Mục Vân khoát tay, trực tiếp rời đi.
Các học viên lớp chín trung cấp nhìn thấy Mục Vân rời đi, lúc này, đám người mới bắt đầu nghị luận.
- Mặc Dương, ngươi thật đúng là lợi hại, kiếm ý đỉnh phong, năm người chúng ta cũng không thể thắng ngươi!
- Đúng vậy, đúng vậy, kiếm pháp sắc bén, kiếm ý cường đại, tương lai, ngươi tất nhiên sẽ trở thành giống một trong mười đại trưởng lão cường đại như Trương Tử Hào của Thất Hiền học viện chúng ta.
- Trương Tử Hào trưởng lão, mặc dù là trưởng lão, nhưng hắn cực kì tuổi trẻ, cũng vì lĩnh ngộ kiếm ý, về sau đột phá kiếm thế, ngươi cũng không còn bao xa.
Đối mặt với lời chúc mừng của mấy người này, Mặc Dương cười khổ không nói.
- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Mục đạo sư tương đương cảnh giới với ngươi, lại có thể ngăn lại kiếm ý của ngươi, thật sự là lợi hại!
Hoàng Vô Cực kinh ngạc nói.
- Mặc Dương, ngươi có thể ganh đua cao thấp với Mục đạo sư, coi như không tệ.
Ganh đua cao thấp?
Mặc Dương cười.
- Không, kỳ thật Mục đạo sư cũng không có dùng toàn lực, Mục đạo sư hắn... Cũng lĩnh ngộ kiếm ý!
Mặc Dương khổ sở nói:
- Mà lại, thời điểm còn ở Bắc Vân thành, Mục đạo sư đã lĩnh ngộ kiếm ý, ít nhất là kiếm ý đỉnh phong, hiện tại... Ta cũng không biết!
Tĩnh!
Yên tĩnh như chết!
Lời Mặc Dương vừa rơi xuống, nhìn bốn phía, lại phát hiện đám người lớp chín, từng người giống như hóa đá.
- Các ngươi...
- Trời ơi, luyện đan, luyện khí, võ kỹ, kiếm ý, ta thật còn không biết, dưới gầm trời này, còn có cái gì mà Mục đạo sư làm không được.
Kiếm ý!
Mục đạo sư cũng lĩnh ngộ kiếm ý, là Đại Kiếm Khách mạnh mẽ.
Nhưng đám người chưa bao giờ thấy hắn sử dụng trường kiếm, căn bản không biết hắn sẽ còn có lĩnh ngộ kiếm ý.
Mà lại là tồn tại mạnh hơn Mặc Dương, chẳng lẽ là... Chẳng lẽ là kiếm thế?
- Sư tôn hắn, thật sự rất lợi hại, cho nên, ta càng phải cố gắng, cùng bước chân song song với sư tôn, một ngày nào đó, ta sẽ đứng ở bên cạnh sư tôn, đón sư nương về!
Mặc Dương tự mình lẩm bẩm, trong giọng nói tràn ngập kiên định.
Cuộc chiến ở Bắc Vân thành, bọn hắn đều dần dần biết được.
Mục đạo sư đã từng, đối mặt với cường giả Thông Thần cảnh giới, cũng dám chiến một trận, khi đó, Mục đạo sư còn chưa tới Linh Huyệt cảnh.
- Hắc hắc, chuyện tốt như vậy, tự nhiên không thể để cho một mình ngươi tới làm, mặc dù Mục đạo sư không có thu chúng ta làm đồ đệ, nhưng chúng ta cũng không thể thua ở phía sau!
Thiết Phong ha ha cười nói:
- Mà lại, ta cũng muốn nhìn, nữ tử Mục đạo sư chúng ta nhìn trúng, đến cùng kinh tài tuyệt diễm như thế nào!
- Ồ? Đã như vậy, vậy các ngươi có dám đấu một trận nữa hay không?
Mặc Dương thử dò xét nói.
- Làm sao không dám, ngươi thì sao?
- Ba tháng sau là thời điểm lớp cao cấp Lôi Phong viện chúng ta so đấu, mười lăm lớp cao cấp sẽ tiến hành lại một lần nữa xếp hạng, trong vòng ba tháng, lớp chín trung cấp chúng ta tấn thăng lên làm lớp chín cao cấp, sau đó tiến lên thành lớp mạnh nhất khối cao cấp, thống khoái đánh một trận với những mắt chó kia phía trên lớp cao cấp, dám coi thường các học viên lớp cao cấp khác, có dám hay không?
- Thế nào không dám!
Mặt Thiết Phong đỏ lên, cười to nói:
- Hiện tại, lớp bốn cao cấp kia cũng là một trong những lớp đứng đầu, cũng bị các ngươi đánh thua thẳm, ta còn chưa có cơ hội ra sân, vậy ba tháng sau, trận chiến khối cao cấp, lại ngược bọn hắn một lần.
- Các học viên còn lại của lớp chín, các ngươi, có dám hay không?
- Dám!
- Dám!
...
Đám người, tùy ý reo hò, trên toàn bộ võ trường, một ít lớp khác đều nhìn về phía lớp chín.
Chỉ là trong mắt, lại tràn đầy ý khinh miệt.
Trong vòng ba tháng muốn thăng lên thành lớp cao cấp? Đây quả thật là còn muốn nói nhảm hơn so với nói nhảm!
Linh Huyệt cảnh nhất trọng đột phá đến Linh Huyệt cảnh tam trọng, thời gian ba tháng, một lớp, một trăm mười vị học viên, toàn bộ hoàn toàn đột phá, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn chỉ có một từ, nói nhảm!
Chỉ là, thời khắc này, lớp chín trung cấp cũng không để ý người khác nhìn bọn hắn như thế nào, Mục đạo sư có thể điên cuồng định ra trong vòng một tháng giúp bọn hắn toàn bộ bước đến Linh Huyệt cảnh nhất trọng, thăng lên thành lớp trung cấp.
Vậy vì sao bọn hắn không thể tự mình định ra mục tiêu, thăng lên thành lớp cao cấp.
Võ giả cần có nhiệt huyết thì còn sợ thứ gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận