Vô Thượng Thần Đế

Chương 3009: Tiếp tục

Mấy người này, đều là tồn tại đỉnh cao trong tứ đại tông môn.
Thực lực của bọn họ, vốn là cấp độ đệ tử đứng đầu tứ đại tông môn, đều có thể sánh ngang trưởng lão trong tông môn.
Lần tỷ thí này, ánh mắt của mọi người tự nhiên cũng tụ tập trên người bọn họ.
Trác Kiếm Nhất liếc mắt một cái, giờ khắc này lại tụ tập trên người Mục Vân.
Biểu hiện của Mục Vân, rất không tầm thường.
Đối mặt với Tần Dục, trực tiếp chém giết.
Thực lực của Tần Dục, đại khái hắn vẫn hiểu rõ.
Cảnh giới Thiên Thần đại viên mãn, kiếm thuật cũng không tệ.
Nhưng bị Mục Vân một chiêu chém giết.
Hắn thân là tông chủ, giờ phút này trong lòng không có một tia thương tiếc.
Bởi vì cái chết của Tần Dục, bày ra thiên phú siêu cường của Mục Vân.
Một tông môn có thể phát triển đỉnh phong, thể hiện, không phải là trong tông môn có bao nhiêu thiên tài bình thường, mà là thiên tài đỉnh cấp, có thể đạt tới loại tình trạng nào.
Có thể nói, mười Tần Dục, cũng kém một Mục Vân.
Tần Dục chết, không có gì đáng để đau lòng.
Thân là tông chủ, mỗi một vị đệ tử, đều giống như một hài tử của hắn.
Đối với những đứa trẻ này, hắn cần phải chăm sóc cẩn thận.
Nhưng trong hài tử, luôn có một chút tráng kiện, xuất chúng, cũng có một chút yếu ớt, không chịu nổi một kích.
Nếu như ăn chỉ đủ một phần, vậy tự nhiên lựa chọn hài tử ưu tú để nuôi nấng.
Ưu thắng bại liệt, pháp tắc tự nhiên, mà nhân loại, cũng bất quá là một trong những thành phần của tự nhiên mà thôi, khó thoát khỏi trong đó.
Giờ khắc này, vòng tỷ thí thứ hai, hoàn toàn chấm dứt.
Ba trăm chín mươi ba người, một người luân không, một vòng này qua đi, còn lại một trăm chín mươi bảy người.
Mà trải qua hai vòng sàng lọc, một vòng đệ tử còn lại, không còn cảnh giới Thiên Thần sơ kỳ, trung kỳ.
Trên cơ bản tu vi thấp nhất, cũng là ở cảnh giới Thiên Thần hậu kỳ.
Có thể nói, gần hai trăm người này, qua ngàn năm thời gian, nhất định là trụ cột của tứ đại tông môn.
Thần Quân cảnh, thọ mệnh từ Thiên Thần ngắn ngủn mấy trăm năm, trực tiếp tăng lên tới thời gian vạn năm.
Những đệ tử này, tương lai Nam Trác Vực, là nơi bọn họ lóe sáng.
- Tỷ thí tiếp tục tiến hành.
Cổ Thừa Phong giờ phút này lại mở miệng:
- Một người luân không, còn lại một trăm chín mươi sáu người, hai hai chiến đấu!
Dứt lời, các vị đệ tử, lần thứ hai đi lên, bắt đầu rút thăm.
- Số một trăm lẻ hai.
Mục Vân nhìn thấy linh cầu không gian đánh dấu số của mình, trực tiếp đi tới.
Lần này, vòng thứ ba, bắt đầu một lần nữa.
Chư vị đệ tử lẫn nhau đều có thần đan diệu dược khôi phục thần lực, mỗi người khôi phục thỏa đáng, nhất nhất tiến vào trong không gian linh cầu.
Mà lần này, bên trong không gian linh cầu, một thân ảnh cất bước mà vào.
Nhìn thấy một đạo thân ảnh kia, trong mắt Mục Vân lộ ra một tia trêu chọc.
- Hôm nay thật đúng là một ngày tốt lành.
Mục Vân cười nói:
- Xem ra, có thể một hơi giải quyết ân oán ngày xưa!
- Hừ, ngươi quá mức tự cho là đúng phải không?
Một đạo thân ảnh kia, nhìn Mục Vân, trong mắt vẻ lạnh lùng.
Người này, chính là Thánh Tâm Tài.
Tần Dục cùng Thánh Tâm Tài hai người, đối với Mục Vân có thể nói là tràn ngập cừu hận cùng oán hận.
Giờ phút này, Thánh Tâm Tài nhìn thấy Mục Vân, tự nhiên lửa giận thiêu đốt. Nhưng Tần Dục chết trong tay Mục Vân, Thánh Tâm Tài giờ khắc này, không dám khinh thường.
- Hừ, Mục Vân, ta thừa nhận, ngươi lợi hại, nhưng thực lực mạnh, cũng không có nghĩa có thể thủ thắng!
Thánh Tâm Tài giờ phút này đột nhiên mở miệng nói.
Thực lực mạnh, cũng không có nghĩa có thể thủ thắng?
Mục Vân cười nói:
- Vậy làm sao có thể thủ thắng đây?
- Thủ đoạn.
Thánh Tâm Tài dứt lời, trong bàn tay, một thanh trường kiếm xuất hiện.
Mà ngay sau đó, mặt ngoài thân thể hắn, một đạo chiến giáp bao trùm toàn thân.
Chiến giáp đem Thánh Tâm Tài cả người nghiêm mật bao vây.
Ánh sáng màu bạc, nở rộ từng đạo quang hoa rực rỡ chói mắt.
- Hộ giáp cấp bậc Cố Nguyên thần khí.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cuối cùng cũng hiểu được, Thánh Tâm Tài lấy đâu ra tự tin lớn như vậy.
Thần khí công kích cấp bậc Cố Nguyên thần khí, ví dụ như kiếm, đao, thập phần trân quý, nhưng so với hộ giáp mà nói, lại là tiện nghi hơn không ít.
Chế tác hộ giáp, cực kỳ phiền toái, thường thường, một kiện Cố Nguyên thần khí phòng ngự, giá trị cao hơn gấp mấy lần so với một kiện Cố Nguyên thần khí công kích.
- Một kiện Ngân Hà Chiến Giáp này của ta, chính là lân giáp của thần thú cấp năm Ngân Trùy Xuyên Sơn Giáp chế thành, hao phí tiền tiết kiệm gần trăm năm của ta, Mục Vân, ngươi không cách nào công phá phòng ngự của ta, nhưng ta lại có thể, chậm rãi tiêu hao ngươi đến chết.
Thánh Tâm Tài giờ phút này tính trước kỹ càng.
Từ đáy lòng hắn cho rằng, Tần Dục sở dĩ chết, một là sơ suất, hai là công kích của Mục Vân, đúng là bá đạo.
Cho nên hắn lấy ra lá bài tẩy của mình.
Ngân Hà chiến giáp, phòng ngự cực kỳ cường hoành, cho dù võ giả Thần Quân cảnh, không có mười mấy lần đánh, cũng không có khả năng phá vỡ.
Giờ phút này, chiến giáp này có thể giúp hắn chống đỡ công kích của Mục Vân, mà hắn có thể cường công Mục Vân, lấy được thắng cơ.
Thánh Tâm Tài giờ phút này tay cầm trường kiếm, cả người bao bọc dưới chiến giáp, thoạt nhìn hoàn toàn là phòng ngự.
Chỉ là nhìn thấy cảnh này, Mục Vân lại không ngừng lắc đầu.
- Ngươi cũng quá coi trọng chính mình.
Mục Vân cười ha hả nói:
- Ngươi nên biết, thế gian này, công kích mạnh nhất cùng phòng ngự mạnh nhất, cái nào lợi hại hơn, ai cũng nói không chính xác, nhưng phòng ngự của ngươi rất hiển nhiên, cũng không phải phòng ngự mạnh nhất, nhưng công kích của ta...
Khanh...
Hư Linh kiếm xuất hiện trong tay, Ngọc Hàn Cửu Cung kiếm quyết, Hàn Băng kiếm thức, trực tiếp giết ra.
Ù ù...
Một đạo Hàn Băng Kiếm, lần thứ hai ngưng tụ, trực tiếp xông về Thánh Tâm Tài.
Mà đối mặt với công kích của Mục Vân, Thánh Tâm Tài từ đáy lòng đã chuẩn bị tốt.
Ầm...
Trong khoảnh khắc, Thánh Tâm Tài giơ kiếm chống lại, kiếm quang trực tiếp lóe ra, không kém kiếm khí của Mục Vân chút nào, gào thét mà ra.
Hào quang mãnh liệt va chạm, lúc này chợt hiện ra.
Thế nhưng hai đạo kiếm quang, thoạt nhìn không phân biệt mạnh yếu, thế nhưng trực tiếp đối đầu, kiếm quang của Thánh Tâm Tài, trong nháy mắt hủy diệt sạch sẽ.
Hơn nữa, không chỉ như thế, kiếm quang của Mục Vân còn đang tiếp tục tiến lên.
Xuyên thấu hộ giáp của Thánh Tâm Tài, khí tức băng hàn, trực tiếp đông lại thân thể Thánh Tâm Tài.
- Mặc xác rùa đen, cũng có sơ hở!
Mục Vân trực tiếp lấy thẻ bài của Thánh Tâm Tài, rời khỏi không gian linh cầu.
Tần Dục, Thánh Tâm Tài hai người, liên tiếp chết.
Những đệ tử Thánh Vương hội cùng các Già Thiên hội vây xem, triệt để lạnh lòng.
Lần này, làm thế nào mới tốt?
Thủ lĩnh của bọn họ đều chết trong tay Mục Vân, Thánh Vương Hội cùng Già Thiên hội xem như hoàn toàn xong rồi.
Đối với Mục Vân giờ phút này mà nói, chém giết Tần Dục cùng Thánh Tâm Tài hai người, không có một tia đáng mừng.
Hai người này, tuy rằng đều đạt tới cảnh giới Thiên Thần đại viên mãn, thế nhưng, không đáng nhắc tới.
Vòng tỷ thí thứ ba vẫn tiếp tục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận