Vô Thượng Thần Đế

Chương 846: Thần Long?

- Ngươi không sao? Quá tốt!
Vân thánh sứ lôi kéo Tiêu Doãn Nhi, vẻ mặt mang theo một chút thư giãn.
Nhìn thấy cổ Tiêu Doãn Nhi có từng vết đỏ cùng với ngực lộ ra vết trảo, trên mặt Vân thánh sứ lộ ra một cỗ biểu lộ không hiểu thấu.
Ánh mắt dần dần rơi trên người Mục Vân, Vân thánh sứ mang theo một tia ý cười không hiểu.
- Xú tiểu tử, ngày sau nếu phụ Vân nhi nhà ta, nhất định không buông tha ngươi!
- Vãn bối không dám!
Mặt mo Mục Vân đỏ ửng, chắp tay.
Mà cùng lúc đó, mộ bia trước phần mộ sau lưng của hắn lại bị hắn không dấu vết thu nhập đến bên trong Tru Tiên Đồ.
Bí mật bên trong Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, có thể nói còn muốn đáng tiền hơn một cái trứng rồng.
Hắn đương nhiên sẽ không nói giờ này.
- Đây là có chuyện gì?
Nhìn đệ tử Huyền Nguyệt thánh địa đang giao chiến với võ giả Lâm gia, Mục Vân kinh nghi bất định hỏi.
- Hừ, lúc trước Lâm Chính Anh nói ngươi giết bọn người Hàn Ngọc cùng Lục Tuyết, ta trong lúc vô tình nghe được hai tên đệ tử Lâm gia trò chuyện, Lục Tuyết căn bản bị Lâm Chính Anh giết đến.
Vân thánh sứ hừ nói:
- Lâm Chính Anh quá cáo già, có phải là tiểu tử ngươi giết Lâm Doãn Chi hắn mới làm như thế cho hả giận?
- Ta cũng không muốn giết người, nhưng nhân gia muốn giết ta, ta không thể duỗi ra cổ bị người giết đi.
- Ừm, kẻ giết người, người vĩnh viễn phải giết.
Vân thánh sứ gật đầu:
- Không tệ, không hổ là... Không hổ là Minh chủ Huyết Minh.
Vân thánh sứ vừa định mở miệng, lại giống như nghĩ đến cái gì, đổi đề tài.
- Đáng hận những đệ tử này bị ta truy sát nửa ngày, kia Lâm Chính Anh căn bản không xuất hiện, lão hồ ly.
- Hắn xuất hiện không được!
Tiêu Doãn Nhi thấp giọng nói:
- Lâm Chính Anh vừa rồi theo ta và Vân lang tiến vào trong vùng đất bí ẩn, đã bị giết!
Bị giết rồi?
Nghe đến lời này, Vân thánh sứ không khỏi nhìn Mục Vân nhiều mấy lần.
- Doãn Nhi, ngươi... Tiến vào thất trọng rồi?
Đến thời khắc này, Vân thánh sứ mới bắt đầu đánh giá Tiêu Doãn Nhi, kinh ngạc phát hiện, Tiêu Doãn Nhi thế mà vượt qua lục trọng.
Lục trọng thân thể bất tử, đến thất trọng cảnh giới biến Nguyên Anh, cần không phải tích lũy chân nguyên cường đại, mà là Kim Đan tụ biến, tụ biến bực này, cũng không phải có thể dựa vào chiến đấu, công pháp có thể cải biến, mà là cần một lần kỳ ngộ, một lần đốn ngộ.
Tiêu Doãn Nhi bị vây ở cảnh giới này ba năm, không nghĩ tới lần này thế mà thành công.
- Ừm! May mắn tấn thăng!
Nghe được lời Vân thánh sứ, nghĩ đến mình bởi vì cùng Mục Vân làm cái kia mới đề thăng, gương mặt Tiêu Doãn Nhi xinh đẹp đỏ bừng, tiếng yếu ớt nói.
- Tiền bối, những người này đui mù như thế, vậy ta giúp tiền bối xử lý.
- Ừm!
Ánh mắt Vân thánh sứ nhìn Mục Vân mang theo một tia dò xét, lần nữa nói:
- Ngày sau ngươi theo Doãn Nhi gọi ta Vân di là được!
- Vâng, Vân di!
Mục Vân chắp tay, gia nhập chiến cuộc.
Hơn mười người đều là của võ giả còn lại Lâm gia, Thạch gia, Kim gia tam đại gia tộc.
Kim Minh cùng Thạch Châm lần lượt bỏ mình, Lâm Chính Anh thống nhất dẫn đầu.
Giờ phút này hiển nhiên là thời cơ tốt giết người diệt khẩu.
Mục Vân đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội.
Như sói đói nhào vào đàn sói, Mục Vân nương tựa theo đủ loại thủ đoạn bắt đầu đại khai sát giới.
Bọn gia hỏa này căn bản sẽ không bỏ qua hắn, hắn cũng đương nhiên sẽ không khách khí với bọn họ.
Kia Vân thánh sứ nhìn Mục Vân, liên tiếp gật đầu.
- Vân di, Vân lang rất lợi hại!
- Ừm!
Vân thánh sứ nhẹ gật đầu, giống như lẩm bẩm, nói:
- Hắn, đương nhiên rất lợi hại!
Cùng lúc đó, bên ngoài bụi cỏ, mấy người đứng thẳng.
Hàn Doãn đứng phía trước, nhìn Mục Vân xung tả hữu đột bên trong võ giả tam đại gia tộc như vào chỗ không người, thực lực hiện ra hoàn toàn không giống như là cảnh giới Vũ Tiên cảnh lục trọng, nhăn mày.
- Phó cung chủ, đã tìm, không có phát hiện bóng dáng Lâm Chính Anh.
Một thanh niên cung kính báo cáo:
- Chỉ sợ lão hồ ly kia cũng sợ chúng ta tìm hắn để gây sự, không thèm để ý những người này, bỏ chạy.
- Hừ!
Hàn Doãn hừ lạnh:
- Xem như lão hồ ly này thức thời, giết một nữ đệ tử Huyền Nguyệt thánh địa thì thôi, thế mà ngay cả đệ tử Cửu Hàn thiên cung ta đều giết, Lâm gia tự cho rằng cùng Thạch gia, Kim gia tạo thành kiên cố đồng minh, cũng dám khiêu chiến với Cửu Hàn thiên cung ta.
- Phó cung chủ, lần này sau khi trở về, muốn đánh chiếm Lâm gia hay không?
- Không nóng nảy!
Hàn Doãn phất phất tay:
- Còn muốn lấy tam đại gia tộc Lâm gia đối phó Vân Minh, bây giờ không phải là thời điểm vạch mặt, bất quá những người này, người Huyền Nguyệt thánh địa giúp chúng ta thanh lý, cũng coi như giảm bớt phiền phức.
- Ta thấy Mục Vân cùng Tiêu Doãn Nhi hai người tựa hồ ở bên trong càn rỡ một trận, cũng không có được bảo bối gì, chuẩn bị rút đi, nơi này không có trứng rồng.
- Vâng!
Vừa dứt lời, đám người Cửu Hàn thiên cung dần dần rời đi.
Mà Vân thánh sứ lần theo phương hướng bọn người Cửu Hàn thiên cung rời đi, ánh mắt lộ ra một vòng hàn quang.
Theo Mục Vân gia nhập vào trong vòng chiến, khi rắn mất đầu, hai ba mươi người còn lại của tam đại gia tộc cấp tốc bị thu gặt sinh mệnh.
Không bao lâu, chiến đấu kết thúc.
Mục Vân thở ra một hơi, cảm thấy cũng an định.
Võ giả tam đại gia tộc ở trong mê cung bị hắn hao tổn hơn phân nửa, giờ phút này đi theo Lâm Chính Anh tới chỗ này, không đủ một phần mười, không có Lâm Chính Anh, bọn hắn đều là đám ô hợp.
- Vân lang, chàng vất vả!
Tiêu Doãn Nhi nhìn Mục Vân, quan tâm nói.
- Không khổ cực!
Mục Vân ha ha cười nói, Tiêu Doãn Nhi đi lên phía trước, khăn cầm lấy tay lau mồ hôi cho Mục Vân.
- Khụ khụ!
Vân thánh sứ thực sự nhìn không được hai người chàng chàng thiếp thiếp, nhịn không được ho khan.
Tiêu Doãn Nhi lại giống như chưa từng nghe thấy, vẫn y lau mồ hôi cho Mục Vân.
Một màn này ngược lại để không ít đệ tử Huyền Nguyệt thánh địa xung quanh kinh ngạc đến ngây người.
Bọn hắn lúc nào thấy Tiêu Doãn Nhi lau mồ hôi cho một người như thế.
Ngao..
Nhưng mà ngay tại giờ phút này, trong lúc đám người thu thập, một tiếng gầm gừ to rõ tại nhiên vang lên bên trong toàn bộ long động.
Tiếng rống kia lao thẳng vân tiêu, xông lên cửu thiên.
Thậm chí vượt qua phạm vi long động, khuếch tán ra bên trong toàn bộ Thập Vạn đại sơn, toàn bộ Đông Vực, bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, khuếch tán ra.
Một tiếng long ngâm to rõ trọn vẹn khiến cho toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới triệt để chấn kinh.
Bên trong tổng đàn Vu tộc, Vu Tổ từ trên chỗ ngồi chấn động, trong mắt mang theo thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
- Thần Long! Thật là Thần Long sao?
Ánh mắt Vu tổ lộ ra vẻ chấn kinh, tự lẩm bẩm:
- Vu Đỉnh Thiên ta đời này còn không có gặp qua Thần Long đến cùng là bộ dáng gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận