Vô Thượng Thần Đế

Chương 1367: Thế giới đại loạn (1)

Nhưng bây giờ... Ai dám làm chuyện to gan kia.
- Đi!
Vô Cực Ngạo Thiên giờ phút này không kịp chờ đợi.
Hỏa Lựu xuất hiện, Vô Cực tiểu thế giới ở gần nhất, đi về muộn, chỉ sợ hết thảy đều xong đời.
Thân là bá chủ Vô Cực tiểu thế giới, căn cơ mới là quan trọng nhất.
Hiện tại đã không có thời gian đi cân nhắc đến cùng như thế nào đạt được bảo tàng, mà suy tính một chút, như thế nào bảo tồn căn cơ mới là quan trọng nhất.
Vô Cực Ngạo Thiên rời đi, các đại Tôn Giả khác nào còn có tâm tư cướp đoạt chí bảo.
Hai cha con, tăng thêm Thôn Thiên Hổ, chính là tam đại Tôn Giả sống sờ sờ, ai còn dám loạn tâm tư?
Thấy cảnh này, Mục Vân chỉ cười khổ.
- Tiểu tử, không nghĩ tới, có ngươi.
Mục Thanh Vũ nhìn Mục Vân, ha ha cười nói.
- Cũng không thể cho lão nhân ngài mất mặt.
Mục Vân lần nữa cười nói:
- Lão cha, lần này trở về, còn chuẩn bị đi nơi nào? Sẽ không lại là thần long thấy đầu không thấy đuôi, biến mất không thấy gì nữa đó chứ?
- Xú tiểu tử, nói chuyện không có chút nghiêm chỉnh.
Mục Thanh Vũ cười mắng một cái, nhìn phương xa, hờ hững nói:
- Lần này chỗ nào cũng không đi, hưởng thụ một đoạn thời gian thanh nhàn, trở về bồi bồi mẫu thân ngươi.
- Ông trời của ta? Ta không nghe lầm chứ?
Mục Vân đột nhiên cả kinh há to mồm.
- Ngài có phải là cha ta hay không?
- Hỗn tiểu tử, muốn ăn đòn.
Mục Vân vội vàng né tránh, nhìn đám người nói:
- Mọi người không cần thất thần, Đế Văn tiền bối, Đấu tông chủ, chúng bây giờ ta xem như buộc chung một chỗ, không chê, các ngươi một người chọn lựa hai thành, ta lấy sáu thành, như thế nào?
- Còn có phần của chúng ta?
Đế Văn sững sờ.
- Đó là đương nhiên.
- Chúng ta cái gì cũng không có làm, vô công bất thụ lộc!
Đấu Vân Phong vội vàng từ chối.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Cái gì cũng không làm, càng tốt hơn so với việc gì đều làm.
Vừa nghe lời này, hai vị Tôn Giả hai mặt nhìn nhau, nhìn Mục Vân, chắp tay.
Có lúc, đứng đội chính là kỳ quái như thế.
Ban đầu, Diệu Thiến rõ ràng quan hệ rất tốt với Mục Vân, thế nhưng hắn lựa chọn nhìn như bảo đảm nhất cho Thiên Bảo tiểu thế giới, nhưng hiện tại, chỉ sợ hối hận phát điên.
Mà Đế Văn và Đấu Vân Phong lựa chọn lại mang đến cho bọn hắn kinh hỉ vượt mức quy định.
Hai đại Tôn Giả nhìn Mục Vân, chắp tay, bắt đầu thu chí bảo.
- Tiểu tử ngươi, thu nạp lòng người ngược lại có một tay.
- Ta cũng không phải thu nạp lòng người, chúng ta là bằng hữu, là bằng hữu!
Mục Vân hiểu ý cười nói.
Đế Văn cùng Đấu Vân Phong hai người hiện tại xem như bị hắn gắt gao nắm chặt.
Thời điểm hiện tại hai người nhảy ra ngoài nói, bọn họ và Mục Vân hắn từ đây về sau không có liên quan, đoán chừng cũng không ai tin.
Loại tình huống này, Mục Vân cũng vui vẻ nhìn thấy.
...
Thời gian từ từ trôi qua, khoảng cách thăm dò Thông Thiên bí tàng đã đi qua thời gian một tháng.
Mà bên trong thời gian một tháng này, võ giả các đại tiểu thế giới rải bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới dần dần rút lui.
Một ít võ giả ở bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới chưa từ bỏ ý định, đi tới bên trong Vu tộc xem xét, quả nhiên, tìm được bí tàng Vô Tâm Kiếm Thánh sớm đã bị Huyền Không sơn thăm dò qua, thứ gì cũng không có mò lấy.
Hiện tại, bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới chỉ để lại truyền tống trận to lớn để cho người của các tiểu thế giới thông đến nơi này.
Huyền Không sơn, sau khi Vân Lang trở lại, toàn viên bắt đầu phong bế bế quan, trùng trùng điệp điệp, như là Huyết Minh lần trước.
Chỉ bất quá lần này, bên trong Huyết Minh cũng là trùng trùng điệp điệp bế quan.
Đạt được quá nhiều trân bảo cùng dị phẩm từ bên trong Thông Thiên bí tàng.
Trước mắt, bên trong toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới, hai đại thế lực cường đại nhất chính là Huyền Không sơn cùng Huyết Minh.
Hai thế lực lớn bế quan toàn bộ, toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới cũng dần dần an tĩnh.
Nhưng phía dưới loại yên tĩnh này, bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới lại bắt đầu lặng lẽ phát sinh biến hóa...
Bên trong toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới, dù ở Bắc Vân thành nơi ở rìa của thế giới này, có thể nói là nằm ở nơi tận cùng của thế giới.
Hết thảy võ giả có thể rõ ràng cảm nhận được, thực lực, tốc độ tu luyện của bọn hắn, đang không ngừng đề thăng.
Nói đúng ra, là lĩnh ngộ cảnh giới cùng bản thân tu luyện đang không ngừng đề cao.
Mà loại đề cao này chính là đến từ linh vũ chín ngày chín đêm trước đây không lâu.
Thậm chí mấy con chó bình thường các nhà nuôi để canh cổng lúc này đều càng nghe hiểu được tiếng người hơn trước kia.
Ai cũng biết điểm này, nguyên nhân căn bản nhất là thiên phú bản thân bọn hắn được một trận linh vũ kia cải biến.
Nhưng lại không người biết được, trận linh vũ này đều bởi vì Mục Vân tạo thành.
Chính Mục Vân cũng không biết sao lại phát sinh loại tình huống này.
Mà giờ khắc này, Mục Vân cũng không có thời gian đi cân nhắc những chuyện này.
Bên trong Huyết Minh, khắp nơi bận bịu lật trời.
Nhất là luyện khí sư, luyện đan sư, trận pháp sư, từng người hận không thể có thêm hai cánh tay.
Đối mặt vô số thiên tài địa bảo, bọn hắn căn bản không biết cái gì là vất vả.
Tựa như kiếm khách nhìn thấy tuyệt thế bảo kiếm, lưu manh nhìn thấy nữ nhân dáng người lồi lõm, tướng mạo mỹ mạo, mặc hở hang.
Giờ khắc này, bên trong Huyết Minh, những luyện đan sư, luyện khí sư, trận pháp sư đại khái đều là cái dạng này.
Nhưng đây hết thảy lại không có quan hệ gì cùng Mục Vân.
Bên trong Huyết Minh khí thế ngất trời bận rộn công việc, thời khắc này Mục Vân cũng đang khí thế ngất trời làm việc.
Nhưng người ta ở trong luyện đan thất, trong phòng luyện khí, mà Mục Vân là ở trong phòng ngủ.
Một trận đại chiến đổ mồ hôi như mưa kết thúc, Mục Vân đứng dậy, ùng ục ùng ục uống nước, một bộ dáng vẫn chưa thỏa mãn.
- Hô...
Hơi thở phào nhẹ nhõm, nhìn Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã hai người trên giường, Mục Vân cười nói:
- Hai vị thê tử mỹ lệ, hôm nay lương thực nộp thuế đều giao đủ, bất quá, tinh nguyên tướng công các ngươi có hạn, không được ép khô.
- Phi!
Tiêu Doãn Nhi chửi mắng một tiếng:
- Người như chàng còn có thể sẽ bị ép khô?
- Đúng thế đúng thế chàng cũng không thể lười biếng, hiện tại Huyết Minh từ trên xuống dưới mấy vạn người đều trông cậy vào chàng đề thăng đây.
- Đúng đó, hai người chúng ta càng trông cậy vào chàng đây.
Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã kẻ xướng người hoạ, ngược lại hợp nhau tăng thêm sức mạnh.
Chỉ khổ Mục Vân, lao tâm lao lực, thế mà còn không cách nào thỏa mãn.
Nhịn không được vỗ vỗ đầu, Mục Vân thật đau đầu.
Lúc trước Mục Vân nghĩ qua, cảnh giới mình đề thăng quá nhanh, hai nữ đuổi không kịp mình, cho dù thành tiên, trở lại địa vị trước kia, hai vị thê tử không có, cũng là không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận