Vô Thượng Thần Đế

Chương 1967: Tiểu Thất Cường Đại (2)

- Chết đi.
Vừa dứt lời, Tiểu Thất trở tay, cánh tay nhỏ nâng lên, bỗng nhiên, lực lượng mạnh mẽ ngưng tụ thành một thủ ấn.
Thủ ấn bắt lấy thân thể Hoàng Cực Bích Thiên.
Không có bất kỳ huyền diệu gì, không có bất kỳ quỷ dị gì.
Vẻn vẹn chỉ là một tay nhỏ, lại giống như bộc phát ra lực lượng cường hoành không thể địch nổi, cách không thu lấy thân ảnh Hoàng Cực Bích Thiên.
- Ngươi... Buông ra... Ta.
Hoàng Cực Bích Thiên hiện tại muốn la to, thế nhưng căn bản không có bản lĩnh la to.
- Ngươi vừa rồi nói, muốn giết cha ta, ngươi là người xấu, cho nên Tiểu Thất muốn giết ngươi!
Tiểu Thất hừ một tiếng, tay nhỏ nhẹ nhàng nắm lên.
Ken két...
Tiếng xương nứt không ngừng vang lên, thân thể Hoàng Cực Bích Thiên hoàn toàn biến mất không thấy.
Phía trên giữa không trung, một vũng máu thịt lưu loát rơi xuống.
Tiểu Thất phủi tay, xoay người lần nữa, nhìn Mục Vân.
Mục Vân hiện tại cũng trợn mắt hốc mồm.
Đâu chỉ là hắn, mấy người tại chỗ đều trợn tròn mắt.
Tiểu nữ hài này là ai?
Một chưởng này rất hời hợt, lại bóp chết một tên đệ tử ngũ phẩm Huyền Tiên.
Đây là thực lực gì?
Lôi Bằng cùng Hư Ngọc Thanh hai người hiện tại cũng bắt đầu cẩn thận.
Bọn mặc dù hắn là thất phẩm Huyền Tiên, thế nhưng muốn một kích đánh giết Hoàng Cực Bích Thiên, hơn nữa còn hời hợt như thế, rất không có khả năng.
tiểu nữ hài này còn lợi hại hơn bọn hắn.
Lập tức, mấy người đều hai mặt nhìn nhau, đây là tình huống như thế nào?
- Tiểu Thất...
Mục Vân nhìn Tiểu Thất, ngạc nhiên, không biết nên nói cái gì.
- Cha yên tâm đi, bọn gia hỏa này, ai muốn ra tay với ngươi, người đó sẽ chết.
Tiểu Thất nắm chặt lại nắm đấm, hừ khẽ nói.
- Cuồng vọng tự đại.
Sở Bất Phàm tiến lên, nhìn Tiểu Thất cùng Mục Vân, quát:
- Mục Vân, ta nhìn ngươi là đến chết cũng không rõ.
- Sáng tỏ?
Mục Vân càng cười lạnh.
- Tiểu Thất, gia hỏa này, cha phiền nhất là hắn, ngươi có thể làm thịt hắn?
- Đương nhiên có thể.
Tiểu Thất cười khanh khách, một tay trảo ra.
Cũng không thấy Tiểu Thất có lực lượng ba động cỡ nào, trong nháy mắt, Sở Bất Phàm chỉ cảm thấy xung quanh thân thể của mình giống như xuất hiện từng lực lượng trói buộc khủng bố, căn bản không có cách đứng vững.
Lực lượng toàn bộ thân thể hắn như bị phong ấn, căn bản không thể thi triển được.
Loại cảm giác này rất biệt khuất.
Hơn nữa còn là trước mặt một tiểu nữ hài nhìn qua bất quá năm sáu tuổi.
- Hư Ngọc Thanh, Lôi Bằng, các ngươi do dự cái gì?
Ngay tại hiện tại, Thái Tử nhìn hai người, nhịn không được quát.
Mà cùng lúc đó, ba người Tiêu Chiến Thiên nhìn thấy chuyển cơ.
Bọn hắn không nghĩ tới, Mục Vân nhịn không được, thế nhưng tiểu nữ hài bên cạnh hắn lại lợi hại như thế.
- Chiến Thiên, chúng ta chỉ nhìn thôi à?
Thần Bắc hiện tại kích động.
Hứa Thần cũng cau mày nói:
- Hiện tại chạy là chạy không thoát, thừa dịp ba người bọn họ bị dây dưa, không bằng giết ra ngoài.
- Đúng!
Thần Bắc cũng đồng ý nói:
- Bằng không, chúng ta rất khó chiếm được tiên cơ, tận dụng thời cơ, thời không đến lần hai.
Tiêu Chiến Thiên nhìn xung quanh, hiện tại, đệ tử tam đại Bạch Ngân cấp thế lực, trừ đám người Tử Hoàng tháp, Tử U Ngữ ở nơi đó trung thực đứng, đệ tử những tông môn khác đều nhìn không chuyển mắt nhìn chỗ giao chiến ở trung ương.
- Tốt!
Tiêu Chiến Thiên quát khẽ.
- Các đệ tử, giết!
Sát na, toàn bộ đệ tử Tam Cực Thiên Minh đột nhiên hạ thủ.
Những đệ tử còn có thể chiến đấu xuất kích, trong chớp nhoáng, đệ tử các đại thế lực trở tay không kịp.
Đại chiến bắt đầu...
Mà cùng lúc đó, Lôi Bằng cùng Hư Ngọc Thanh hai người giết ra, lại cảm giác được, thiên địa tựa hồ đang run rẩy, lực lượng mênh mông phô thiên cái địa xuống.
Hai người bọn họ là thất phẩm Huyền Tiên ở thời điểm này thế mà cũng không cách nào chống cự lại tiểu nữ hài này.
Tiểu nữ hài này đến cùng là thứ quỷ gì?
Ba thân ảnh hiện tại treo ở trong không trung, bị Tiểu Thất triệt để cầm cố.
Giống như ba cái đèn lồng bị treo lên, không mảy may nhúc nhích.
Mục Vân hiện tại chậm rãi đứng dậy.
- Tiểu nha đầu, tốt!
Mục Vân sờ sờ đầu Tiểu Thất, cười nói:
- Một kiện Hồn cấp Tiên khí, không có để ngươi nuốt không.
Mục Vân trong lúc mơ hồ hiểu rõ, Tiểu Thất sở dĩ nắm giữ thực lực bây giờ, có thể là bởi vì thôn phệ bảo bối lớn nhỏ bên trong Kiếm Thần Phủ, tiên đan, Tiên khí, chí bảo đều để người điên cuồng.
Người khác không biết, Mục Vân thế nhưng biết, Tiểu Thất chính là Thất Thải Thiên Long, long thể cường hoành, như là dung lô.
Ăn vào đi vật liệu, toàn bộ bị nàng luyện hóa thành lực lượng bản thân, phụ trợ trưởng thành.
Nhìn Tiểu Thất nhẹ nhàng chế trụ hai người Lôi Bằng cùng Hư Ngọc Thanh, Mục Vân sáng tỏ, thực lực Tiểu Thất bây giờ hẳn là tương đương với bát phẩm Huyền Tiên, cửu phẩm Huyền Tiên.
Cái này thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.
Nhìn ba người bị ngăn lại, không có một tia phản kháng, Mục Vân nheo mắt lại, nhìn Tiểu Thất.
- Tiểu Thất, ba người này đều là người xấu, đều muốn giết cha, giữ lại bọn hắn cũng vô dụng, giết đi.
Mục Vân nhìn Tiểu Thất, cười nói.
- Được rồi.
Tiểu Thất cũng không nghĩ nhiều, gật đầu, bàn tay một nắm.
Lập tức, tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng vang lên.
Toàn thân cao thấp Sở Bất Phàm, Hư Ngọc Thanh, Lôi Bằng ba người giờ khắc này giống như xương cốt da lông đều muốn vỡ ra, bọn hắn chỉ cảm thấy tiểu nữ hài này động động ngón tay, bọn hắn sẽ chết.
Loại cảm giác này thực sự quá cường liệt.
- Thằng nhãi ranh, thật can đảm?
Nhưng ngay tại hiện tại, một tiếng gầm gừ đột nhiên vang lên.
Nháy mắt khi tiếng quát kia vang lên, thân ảnh Tiểu Thất lùi lại một bước.
Một thân ảnh xuất hiện tại trước người ba người Sở Bất Phàm, bàn tay vung lên, lực lượng phát ra ngoài.
Ba thân ảnh, phanh phanh phanh rơi xuống mặt đất.
Mà một thân ảnh kia cũng xuất hiện ở trong mắt Mục Vân.
Một thân trường sam màu lam, thân hình khôi ngô, mang theo mấy phần già nua, thế nhưng lại thẳng như tùng bách.
- Gia gia.
Nhìn người tới, Hư Ngọc Thanh hét lớn.
Gia gia?
Mục Vân cũng dò xét người này.
Khí tức trầm ổn, thâm bất khả trắc.
Lão già này, khủng bố.
- Xú tiểu tử, để ngươi đến giúp đỡ, ngươi bây giờ làm trở ngại chứ không giúp gì?
Lão giả rơi xuống, nhìn Hư Ngọc Thanh, khẽ nói.
- Hư trưởng lão.
Sở Bất Phàm nhìn người trước mắt, chắp tay chào.
Người này tên Hư Thượng Vân, chính là một vị trưởng lão Thái Hư tông, là cảnh giới Chân Tiên hàng thật giá thật.
Võ giả cảnh giới Chân Tiên, bản thân đã rất cường đại.
Huống chi Hư Thượng Vân này chính là một trong trưởng lão thành danh đã lâu của Thái Hư tông.
Tiểu Thất bị đánh gãy, không khỏi phiền não trong lòng, nhìn lão giả, hừ hừ nói:
- Lão già, ngươi là lão bại hoại, ba người bọn hắn là tiểu phôi đản.
Tiểu Thất không cam tâm khiển trách.
Mục Vân hiện tại lại có chút kinh hãi.
Nhìn Hư Ngọc Thanh xưng hô lão giả này, cùng với thái độ cung kính của Sở Bất Phàm, người này ít nhất là cường giả cảnh giới Chân Tiên.
Như thế nào là Chân Tiên?
Linh hồn lột xác thành chân hồn, là Chân Tiên.
Một khi thành Chân Tiên, chính là có thể thi triển hồn pháp, mà chân hồn có một cái tên khác là Tiên Hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận