Vô Thượng Thần Đế

Chương 3665: Kịch đấu Dương U Thiên (2)

- Ta cho dù chỉ còn lại có một hơi thở, ta cũng không cần lo lắng, chờ ta giết chết Yến Nam Phi, sát sư chứng đạo, là có thể bước vào cảnh giới Đại Thánh, thọ mệnh kéo dài số lượng lớn.
Dương U Thiên cũng không sợ hãi, bởi vì Yến Nam Phi bị Nhân Nguyên bút trấn áp, không hề có lực phản kháng, hắn cho dù chỉ có một hơi, cũng có thể giết chết Yến Nam Phi.
Từ Thánh Nhân cực vị cảnh đến cảnh giới Đại Thánh, kém không phải là khí huyết tu vi, mà là một cơ hội, một cái cơ hội Chứng Đạo.
Ba ngàn đại đạo, tám trăm bàng môn, chứng đạo chi pháp, rất đa dạng, Dương U Thiên muốn đi con đường sát sư chứng đạo, thành bại hay không còn không biết, nhưng hiện tại hắn liều mạng, điên cuồng thiêu đốt tuổi thọ để duy trì trận đồ.
Mục Vân nhìn lốc xoáy đầy trời đánh tới, khóe miệng không khỏi lộ ra cười khổ, đây là chiêu thức của hắn, kết quả lại giết tới trước mặt mình.
- Bất Tử Thần Hỏa, Đốt!
Mục Vân vung tay lên, phóng thích Bất Tử Thần Hỏa ra, từng luồng hỏa diễm đen kịt, gào thét mà ra, đem phong tai thủy kiếp xung quanh thiêu đốt hầu như không còn, trong hư không phát ra tiếng xuy xuy, khói trắng bốc lên.
- Thần hỏa này của ngươi hình như rất lợi hại, nhưng ta không sợ, có giỏi ngươi lại đây giết ta.
Dương U Thiên khiêu khích.
Mục Vân cười lạnh nói:
- Mặc dù ta không tính là thông minh, nhưng cũng sẽ không tự sát.
Hiện tại Dương U Thiên mở ra Thiên Tàn Trận, có thể bắn ngược công kích của địch nhân, nếu Mục Vân dùng Bất Tử Thần Hỏa công kích hắn, như vậy cuối cùng nhất định sẽ bắn ngược trở về thương tổn bản thân.
Biện pháp tốt nhất, chính là kéo dài, bởi vì tuổi thọ của Dương U Thiên đang nhanh chóng trôi qua, nếu kéo dài, không cần Mục Vân ra tay, hắn đều phải hết dầu tắt đèn.
Dương U Thiên nói:
- Ha ha ha, ngươi không muốn ra tay, ta hết lần này tới lần khác muốn ép ngươi ra tay.
Dương U Thiên hai tay múa múa, vẽ ra từng đường cong trận văn. Nếu như Mục Vân không có biết sai, đó là trận văn của Tẩy Kiếm Trận.
Ở dưới mí mắt hắn, Dương U Thiên thế nhưng chuẩn bị bày trận.
Nếu như Tẩy Kiếm Trận này bày ra, tất cả binh khí pháp bảo trên người Mục Vân, toàn bộ đều phải bị rửa sạch, một món cũng sẽ không còn lại.
- Không tốt!
Sắc mặt Mục Vân đột biến, nếu như hắn ra tay, sẽ bị Thiên Tàn Trận phản thương, nếu như hắn bất động, Dương U Thiên sẽ bày trận.
Hắn nhất thời lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, mà tốc độ Dương U Thiên bày trận rất nhanh, nếu như hắn không cắt đứt, chờ Tẩy Kiếm trận đi ra, đại thế đi rồi.
- Kim Hỏa Toan Nghê, động thủ!
Mục Vân quát một tiếng, Kim Hỏa Toan Nghê lao ra, nhào về phía Dương U Thiên.
Động tác của Dương U Thiên bị cắt đứt, nhưng hắn cũng không bị thương, Kim Hỏa Toan Nghê tạo thành thương tổn, toàn bộ bắn ngược lên người Mục Vân.
Mục Vân cảm thấy một làn sóng nhiệt nóng rực ập ập tới, còn trộn lẫn khí tức nham thạch nóng chảy, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, trong cơ thể cũng bị thiêu đốt thật lớn, lục phủ ngũ tạng mơ hồ đau đớn.
Bất quá may mắn, động tác bày trận của Dương U Thiên đã bị xáo trộn.
- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ chỉ bày trận? Hôm nay hãy để ngươi nhìn vào sức mạnh của kiếm pháp của ta.
Dương U Thiên nhìn thấy Mục Vân bị bắn ngược nội thương, xuất kích.
Tay trái hắn cầm đao, dùng sức chấn động, thân đao bên ngoài nát bấy, bên trong thế nhưng lộ ra một thanh kiếm.
Thanh kiếm này, toàn thân màu trắng, so với sương tuyết còn trắng hơn, giống như vôi, trắng phi thường thuần túy, không có bất kỳ tạp chất dư thừa nào, cho dù là một thanh kiếm trắng tinh khiết.
- Thập đại danh kiếm, Chân Thương kiếm.
Mục Vân nhìn thấy thanh kiếm này, sắc mặt nhất thời thay đổi, thanh kiếm này, tên là Chân Thương Kiếm, xếp thứ chín trong thập đại danh kiếm.
Đặc điểm lớn nhất của Chân Thương kiếm chính là không để ý đến tất cả phòng ngự, tạo thành thương tổn chân thật đối với địch nhân. Thực lực bản thân ngươi cường đại cỡ nào, uy lực của Chân Thương kiếm sẽ lớn bao nhiêu, phòng ngự cùng hộ giáp của địch nhân hoàn toàn vô dụng.
Tay trái Dương U Thiên nắm chặt Chân Thương kiếm, đột nhiên cuồng sát mà đến.
- Mọi người trong thiên hạ đều cho rằng Dương U Thiên ta chỉ biết bày trận hèn mọn, chưa bao giờ dám cận thân liều mạng, đó đều là ta giả vờ thôi, ta cũng sẽ kiếm pháp, thiên hạ không ai biết kiếm pháp của ta lợi hại bao nhiêu, bởi vì người biết toàn bộ đều đã chết.
Dương U Thiên một kiếm chém thẳng thân thể Mục Vân, hắn cũng không quan tâm Mục Vân sẽ có phòng ngự hộ giáp gì, bởi vì thương tổn chân thương kiếm tạo thành thương tổn tuyệt đối chân thật, người từng chứng kiến kiếm pháp của hắn trong thiên hạ, đã toàn bộ chết, ở trong mắt hắn, Mục Vân không có ngoại lệ.
Mục Vân lộ ra thần sắc hoảng sợ, hoàn toàn không nghĩ tới Dương U Thiên nguyên lai cũng có trình độ kiếm pháp, người này che dấu thật sự quá sâu, hắn còn tưởng rằng hắn chỉ biết sợ hãi rụt rè trốn ở phía sau bày trận, không nghĩ tới đều là giả bộ, chờ thời cơ chín muồi, một kiếm chém ra, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Hắn luyện kiếm tay trái, bởi vì bình thường dùng tay phải quen, nhất thời không quan sát có thể sẽ lộ ra chân tướng, cho nên luyện tay trái kiếm có thể bảo đảm cơ mật, không ai biết hắn biết kiếm pháp, bởi vì người biết toàn bộ đều đã chết.
- Không nghĩ tới tâm cơ người này lại sâu như thế, bị lừa.
Trong lòng Mục Vân nặng nề, một kiếm này của Dương U Thiên đột kích mà đến, nội tức của hắn bị bỏng, đã không cách nào ngăn cản.
Xuy...
Dương U Thiên một kiếm chém lên người Mục Vân, thương tổn chân thật là khủng bố. Hộ giáp trên người Mục Vân hoàn toàn vô dụng, giống như giấy dán, lồng ngực của hắn nhất thời toát ra một vết thương dữ tợn, nhưng không có máu tươi chảy ra.
- Danh đao?
Sắc mặt Dương U Thiên đột biến, hắn một kiếm giết Mục Vân không chết, đánh tan danh đao của Mục Vân.
- Ngươi nghĩ rằng chỉ có ngươi có một con bài chưa lật? không thể tưởng tượng được, ta có một danh dao à.
Mục Vân nhìn lệnh bài bên hông, lệnh bài đã nứt ra, một kiếm này của Dương U Thiên đánh nát danh đao của hắn.
Danh đao có thể ngăn cản một lần thương tổn trí mạng, hơn nữa còn có thể kích phát thời gian vô địch hai giây, hiện tại Mục Vân là vô địch.
- Dùng một danh đao của ta, đổi lấy một cái mạng ngươi, đáng giá rồi!
Mục Vân hét lớn một tiếng, một kiếm chém về phía Dương U Thiên, trên người kiếm nổ tung tinh uy ngập trời, kiếm khí tuyệt trảm như Ngân Hà hung hăng bổ ra.
Dương U Thiên cho dù cầm chân thương kiếm, cũng không có chút tác dụng nào, bởi vì, Mục Vân có thời gian vô địch hai giây.
Phanh...
Kiếm khí tuyệt trảm của Mục Vân đánh trúng Dương U Thiên, nhưng một màn quỷ dị xuất hiện, đạo kiếm khí tuyệt trảm này đột nhiên bắn ngược trở về, đột nhiên bổ về phía Mục Vân.
- Ha ha ha, không nghĩ tới đi, Thiên Tàn Trận ta còn có một lần cơ hội bắn ngược! Dương U Thiên cười rộ lên, Thiên Tàn Trận của hắn còn có một lần cơ hội bắn ngược, Mục Vân hiện tại toàn lực một kiếm chém ra, không sai biệt lắm là tự sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận