Vô Thượng Thần Đế

Chương 3802: Thi Thiên Liệt đến (1)

Bùm…
Nhưng hai phù văn dung hợp, bạo liệt, ngay cả thanh kiếm cũng theo đó nát bấy, biến thành sắt vụn.
- Thất bại...
Mục Vân bất đắc dĩ cười, xem ra muốn luyện chế phù văn cấp hai, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, chứ đừng nói cấp ba.
May mắn, tài liệu của hắn đủ nhiều, Huyết Nguyên Châu có mấy ngàn khỏa nhiều như vậy, cũng đủ để hắn tiêu hao.
Nửa năm sau, thủ pháp Mục Vân luyện chế phù văn, càng ngày càng thuần thục, nhị giai Thiên Thánh phù văn, hắn cũng thuận lợi luyện chế ra.
Nhưng Mục Vân vẫn chưa dừng lại, mà tiếp tục luyện chế phù văn cấp ba, thời gian, từng chút từng chút từng giọt qua, nhoáng nửa năm, tam giai phù văn, cũng luyện chế ra.
Mà thời gian bên ngoài, chỉ là một ngày qua.
- Rất tốt, phù văn luyện chế ra, Yến tiền bối cũng không cần chết.
Mục Vân hài lòng gật gật đầu, từ trong quyển chư thần đồ đi ra.
Yến Nam Phi nhìn thấy hắn đi ra, vội vàng đi tới.
Yến Nam Phi hỏi:
- Thế nào rồi?
- May mắn không nhục mệnh.
Mục Vân mỉm cười, lấy ra hai thanh kiếm, trên người hai thanh kiếm này đều in thiên thánh phù văn cấp ba.
- Thật tốt quá, không thể tưởng được ngươi một ngày, dĩ nhiên luyện chế ra phù văn.
Yến Nam Phi có chút kích động.
- Đúng rồi, Ngạo Tuyết cô nương đâu? Mục Vân nhìn bốn phía, cũng không thấy Lý Ngạo Tuyết.
- Ai, nàng đi ra ngoài, nói muốn mua một bộ quan tài, tự tay chôn cất Bồng Lai tiên tử.
Yến Nam phi thán nói.
Mục Vân bật cười, xem ra Lý Ngạo Tuyết thật sự muốn động sát thủ.
- Mục Vân, ngươi định làm sao bây giờ?
Yến Nam Phi hỏi.
- Đây là ân oán của các nàng, ta nói rồi, ta sẽ không nhúng tay vào.
Mục Vân lắc đầu, Bồng Lai tiên tử cướp đi xương cánh tay Linh Lung tiên tử, lại thấy chết không cứu, Lý Ngạo Tuyết muốn động thủ, báo thù cho mẫu thân, hắn tự nhiên cũng không tiện ngăn cản.
Lý Ngạo Tuyết đã thăng cấp nửa bước Cổ Thánh, hơn nữa tay cầm đệ nhất danh kiếm, Bồng Lai tiên tử chỉ sợ là muốn chết.
- Tiền bối, ngươi cũng trở về đi, không nên nhúng tay vào lung tung.
Mục Vân dặn dò, hai thanh kiếm đều đưa cho Yến Nam Phi.
- Ta biết, ta đi trước, ngươi cũng nhớ kỹ, không nên luyện chế khôi lỗi, nếu không bị Thiên Thi đạo nhân phát hiện, ngươi cùng Tê Hà tiên tử cũng không có khả năng sống.
Yến Nam Phi mang theo hai thanh kiếm, xoay người rời đi.
Bên trong miếu tàn tạ, chỉ còn lại một mình Mục Vân, còn có khôi lỗi của Tê Hà tiên tử.
Mục Vân nhíu nhíu mày, hắn được Tê Hà tiên tử ủy thác, muốn luyện chế khôi lỗi, hiện tại trong tay hắn có ba khối hài cốt, xương cánh tay, xương chân, thân cốt đều ở trong tay hắn, muốn luyện chế khôi lỗi hạch tâm năng lượng, dễ như trở bàn tay.
Nhưng vạn nhất khí tức khôi lỗi tiết lộ, bị Thiên Đế tuần thủ phát hiện, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, tuyệt đối là một con đường chết. Nếu như thiên đế tuần thủ này là người bên ngoài, Mục Vân còn có thể ôm một tia may mắn, nhưng hết lần này tới lần khác, Thiên Đế tuần thủ này, lại là Thiên Thi đạo nhân, là ác thi của Tai Nạn Thiên Tôn, khẳng định sẽ giám thị chặt chẽ Tam Nguyên giới, có cái gì gió thổi cỏ lay, đều khó có thể giấu được ánh mắt Thiên Thi đạo nhân.
- Thôi, để Tê Hà tiên tử tự quyết định đi.
Mục Vân phát một phong phi kiếm truyền thư đi ra ngoài, đưa đến Tê Hà Bảo Sơn.
Một ngày sau, Mục Vân nhận được hồi báo của Tê Hà tiên tử, chỉ thấy bốn chữ:
- Lớn mật làm, không cần lo lắng.
Nếu Tê Hà tiên tử cũng không sợ chết, Mục Vân cũng không nói nhảm nữa, lấy ra thân cốt, luyện chế tốt khôi lỗi năng lượng hạch tâm, toàn bộ khôi lỗi, nhất thời sống lại, ánh mắt thần thái trạm nhiên, trên mặt mang theo mỉm cười, khí tức trong ngoài cùng Tê Hà tiên tử giống nhau như đúc.
- Rất tốt, rất tốt.
Mục Vân hài lòng gật gật đầu, lấy quần áo ra, mặc vào cho Tê Hà tiên tử.
- Ngày mai chính là ngày cưới, chờ tiệc cưới chấm dứt, ta lại đi cũng không muộn.
Mục Vân hạ quyết tâm, thu hồi khôi lỗi Tê Hà tiên tử. Tiệc cưới của Thiên Hầu Vương Ước, ngày mai cử hành, hiện tại toàn bộ Vương gia thành, khắp nơi giăng đèn kết hoa, vui mừng náo nhiệt, ngoại trừ Thực Thi Thú tộc ra, các chủng tộc và thế lực khác, đều phái người tới dự tiệc, Khôn Hư giới cũng có không ít người tới đây, cảnh tượng đầy náo nhiệt.
Sáng sớm hôm sau, Mục Vân mang theo đám người Lý Ngạo Tuyết, cùng nhau đi tới đại viện Vương gia.
Đã thấy trong đại viện Vương gia, tân khách đầy chỗ ngồi, trên sảnh đường, in một chữ ‘Hỷ’ thật lớn.
Thiên Hầu Vương ước muốn nạp thiếp, chính là thiên kim tiểu thư Thi Phi Huyên của Thực Thi Thú tộc, trận hôn yến này, là Lý Hạo Thiên an bài, rõ ràng là muốn nhục nhã Thực Thi Thú tộc.
Mục Vân nghĩ đến Thi Phi Huyên, trong lòng hơi cảm thấy thổn thức, nhớ lúc trước, hắn cũng cùng Thi Phi Huyên đồng sinh cộng tử, nhưng lúc này, trận doanh không giống, là cừu địch lẫn nhau, bất quá hắn nhớ tới tình cũ, cũng không muốn nhìn thấy Thi Phi Huyên gặp nạn.
Nhưng hắn cũng không tùy tiện ra tay, bởi vì hắn tin tưởng, Thực Thi Thú Tộc tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, Lý Hạo Thiên vũ nhục lớn như vậy, Thi Hoàng Thi Thiên Liệt không có khả năng ngồi yên, hôm nay nhất định sẽ dẫn người giết tới.
Mà Vương gia thành đã nghiêm trận chờ đợi, chỉ chờ Thi Thiên Liệt tới chịu chết.
Trên sảnh tiệc cưới, khách quý chật nhà, Thiên Hầu Vương Ước mặc đại hồng bào, vẻ mặt mỉm cười, chào hỏi tân khách.
Ở bên cạnh Thiên Hầu Vương Ước, dĩ nhiên là mệnh hầu Vương Sách.
- Thì ra lệnh hầu Vương Sách còn sống.
Mục Vân hơi cả kinh, lúc trước ở Vô Gian Chi Địa, lệnh Hầu Vương Sách tự bạo, hắn còn tưởng rằng lệnh Hầu Vương Sách đã chết, không nghĩ tới tên này rất giảo hoạt, lặng lẽ lưu lại một cái mạng chuồn về, cũng không có chết.
Chẳng qua, thọ khí của hắn hao hết, chỉ còn lại có một cái mạng. Lúc này mệnh hầu Vương Sách, thần sắc ảm đạm, vẻ mặt suy sụp, trước kia muốn chết, nhưng đợi đến khi tử vong uy hiếp hàng lâm, hắn mới cảm nhận được tính mạng quý giá, nhưng hiện tại hối hận cũng không kịp, chỉ còn lại có một cái mạng, khí tức của hắn cũng trở nên suy nhược vô cùng.
So sánh, lần sau cao thủ bảng, hắn chỉ sợ ngay cả top 10 cũng không vào được.
- Chư vị mời, bổn hầu chào hỏi không chu đáo, có nhiều đắc tội, thứ lỗi, thứ lỗi.
Thiên Hầu Vương ước khí phấn khích, so với Mệnh Hầu Vương Sách thần khí nhiều hơn, ánh mắt hắn ẩn giấu sát khí, hắn biết hôm nay, Thực Thi Thú tộc nhất định sẽ tới, nhưng hắn đã bày ra thiên la địa võng ở ngoài thành, chỉ cần Thực Thi Thú tộc dám tới gần, chính là đường chết.
Mục Vân ngồi ở trong bữa tiệc, bất động thanh sắc.
Lý Ngạo Tuyết ngồi bên cạnh hắn, không vui.
- Này, Ngạo Tuyết cô nương, ngươi cùng Bồng Lai tiên tử thế nào rồi?
Mục Vân tùy ý hỏi.
- Ngày hôm qua ta muốn giết chết nàng, nhưng không nghĩ tới, bị tiện nhân này chạy thoát, tiện nhân này còn nói, nàng muốn đầu nhập vào Lý Hạo Thiên, sau này phải báo thù.
Lý Ngạo Tuyết nghiến răng nghiến lợi nói.
- Nàng ta đầu nhập vào Lý Hạo Thiên?
Bạn cần đăng nhập để bình luận