Vô Thượng Thần Đế

Chương 3165: Thật sự khó hiểu

Khi hắn đến nhất phách Thần Hoàng, có thể rõ ràng cảm giác được, trong lúc phất tay, quanh người có một đạo khí tức như có như không, khuếch tán ra.
Dựa theo quy nhất nói, Thiên Xung Phách là đỉnh đầu.
Phách thứ hai Linh Tuệ phách, lại là ở mi tâm.
Mà tam phách Khí phách, tứ phách Phách Lực phách, lại phân biệt ở yết hầu, vành tim.
Về phần Ngũ phách, tên là Trung Khu, lục phách là Tinh Phách, thất phách là Anh phách.
Trung Khu phách, chính là một bước ngoặt của Thần Hoàng cảnh giới.
Đạt tới cảnh giới ngũ phách Thần Hoàng, võ giả toàn bộ tăng lên, có thể nói cực kỳ to lớn.
Những thứ này, trong thần giới hiện tại, cũng không có ghi chép, nhưng Mục Vân cảm giác, lời quy nhất nói, rất có đạo lý.
Giờ khắc này, phách thứ hai của hắn, theo lực lượng tăng lên, bắt đầu ngưng tụ.
Linh Tuệ phách nằm ở mi tâm, mi tâm mở ra, linh trí võ giả, có thể nói là đạt được tăng lên gấp mấy lần, đối với lĩnh ngộ thần quyết, cũng sẽ tăng cường rất nhiều.
Giờ khắc này, lực lượng hùng hậu, từng đạo truyền vào trong thân thể.
Mục Vân đột nhiên phát hiện, nằm ở vị trí trái tim mình, một giọt máu tươi bảy màu, hiện tại lấp lánh.
- Đây là... tinh huyết do phụ thân Tiểu Thất lưu lại, lúc trước không có triệt để tiêu hóa...
Mục Vân hiện tại vạn phần kinh ngạc.
Đây là một phát hiện bất ngờ.
- Đã như vậy, ta sẽ triệt để luyện hóa.
Mục Vân buông ra tất cả, bắt đầu tăng lên tu vi bản thân.
Tiếng ầm ầm vang lên, thân thể hắn, hiện tại phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Mỗi một sợi lông, mỗi một vị trí trong thân thể, vào hiện tại, giống như là mở rộng mấy chục lần.
Thần lực cùng long khí mãnh liệt trùng kích tiến vào.
Lúc trước thân thể của hắn là một chén, vậy hiện tại, giống như là biến thành bể nước, cuồn cuộn không ngừng hấp thu lực lượng.
Lột xác, đang dần diễn ra.
Bên trong thân thể, từng đạo khí tức ngưng tụ, lực lượng trở nên vô cùng cường thịnh.
Linh Tuệ Phách hiện tại, ngưng tụ, Mục Vân trong nháy mắt đạt tới cảnh giới nhị phách Thần Hoàng, không có bất kỳ sự chậm trễ nào.
Nhưng hết thảy vẫn chưa dứt, Mục Vân vẫn điên cuồng hấp thu long khí, tăng lên sức dẻo dai của thân thể mình.
Giờ khắc này, dưới bách phong, một đạo thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện.
- Tộc trưởng, chính là người này.
Hô hấp của nữ tử xinh đẹp có chút dồn dập, không thể tin nói:
- Tên này, cư nhiên đạt tới cảnh giới nhị phách Thần Hoàng.
- Long Tức.
Chiêm Sùng Hoán hai mắt híp lại, lẩm bẩm nói:
- Tiểu tử này, cư nhiên mang tinh huyết của Long tộc.
- Long tộc tinh huyết.
Cô gái xinh đẹp kinh ngạc không thôi.
Long tộc, từ trước đến nay là cao quý, tự cho thanh cao, đối với nhân loại, lại càng khinh thường.
Từ xưa đến nay, trong thần giới, võ giả nhìn thấy Thần Long, cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, nghe đồn chúng ở trong một thời không khác, vô cùng cường đại, độc bá một phương.
Mục Vân bất quá chỉ là một Thần Hoàng, còn là mới đến, làm sao có thể được Thần Long chiếu cố?
- Long Hóa chi thân, xem ra tiểu tử này, có kỳ ngộ.
Hai mắt Chiêm Sùng Hoán phát sáng, nhìn Mục Vân.
- Long nhi.
- Ở đây.
- Ngươi cảm giác, người này có tư cách tham gia Đăng Thiên Lộ của cửu viện, tiến vào Ngũ Hành giới hay không?
Nữ tử trẻ tuổi kia ngẩn người, lắc đầu cười khổ nói:
- Nhị phách Thần Hoàng, cảnh giới thấp một chút, tiến vào Ngũ Hành giới, đều là những người ngoan độc kia.
- Cảnh giới thấp, vậy đề cao là tốt rồi.
Chiêm Sùng Hoán cười nói:
- Ta đối với hắn, ngược lại rất có lòng tin.
Vừa nghe lời này, Long Nhi ngẩn ra. Có thể được Chiêm Sùng Hoán đánh giá, tương lai của Mục Vân, sẽ là tiền đồ vô lượng.
- Thật ra Long lão cũng nói, tiểu tử này có thể tham gia cửu viện đăng thiên lộ...
- Ồ?
Nghe được lời này, Chiêm Sùng Hoán cười nói:
- Long lão nếu đã nói như vậy, vậy thì không thành vấn đề.
Ánh mắt Chiêm Sùng Hoán mang theo một tia vui mừng.
- Nếu người này là tiến cảnh thần tốc, là một khối vật liệu tốt, tương lai, làm con rể chiêm Sùng Hoán ta, cũng không phải là không thể.
Nghe được lời này, Long Nhi sửng sốt.
Nàng không nghĩ tới, tộc trưởng cư nhiên coi trọng Mục Vân như thế.
Mà Mục Vân hiện tại, tự nhiên không rõ lắm đối với những chuyện này.
Thân thể, trở nên cường đại trước nay chưa từng có, huyết nhục thở ra một hơi, giống như từ xa hô ứng cùng thần lực trong thiên địa.
Một thân tinh khí thần, hoàn toàn được tăng lên.
Tin tức điên cuồng, tràn vào trong thân thể hắn, khiến cho thân thể hắn vào hiện tại, biến thành một tòa bảo tàng thật lớn, dung nạp vô số bảo bối.
Nhị phách Thần Hoàng, sau khi ngưng tụ xung phách, Linh Tuệ phách lần thứ hai xuất hiện, Nguyên Thần đạt được tăng trưởng thật lớn.
Sự thay đổi này, làm cho cảm giác của Mục Vân tăng lên vô hạn.
Nắm chặt hai tay, khí tức khủng bố kia từ từ lan tràn ra.
Mục Vân có thể rõ ràng cảm giác được, lần này long khí rửa sạch thân thể, triệt để hòa tan ra một giọt máu huyết của phụ thân Tiểu Thất, thân thể hắn trở nên hoàn toàn không giống.
Cường độ thân thể nhị phách Thần Hoàng, thần thể ngưng tụ, có thể sánh vai cùng ngũ phách Thần Hoàng.
Đó là một sự thăng thiên rất lớn.
- Sao?
Chỉ là điên cuồng cướp bóc, Mục Vân đột nhiên cảm giác được, long khí đang yếu bớt.
- Đã đến lúc rồi à?
Mục Vân vẫn chưa thỏa mãn.
Loại cảm giác này, giống như leo núi nhìn lên đỉnh, đến một nửa, đang thưởng thức cảnh tượng trên cao, bị người ta kéo xuống.
Mở mắt ra, Mục Vân hơi thở dài.
Nếu có thể một mực cướp đoạt long khí tu hành ở đây, vậy tu vi của hắn, ít nhất là có thể tăng gấp mười lần, thậm chí tốc độ ngưng tụ thất phách Thần Hoàng cũng sẽ gia tăng gấp đôi.
Mở mắt ra, đi xuống ngọn núi, vẻ mặt Mục Vân đầy cổ quái.
Hiện tại, chín đạo thân ảnh đứng ở chân núi, nhìn hắn, cả đám giống như nhìn quái vật.
Mục Vân gật gật đầu, đi vào trong hàng đợi.
- Tình huống gì?
Nhìn ánh mắt cổ quái của mấy người, Mục Vân hỏi Thương Bắc Huyền.
- Ngươi không biết?
- Biết cái gì?
Thương Bắc Huyền càng là vẻ mặt cổ quái, nói:
- Vừa mới tiến vào Bách Phong ngày đầu tiên, chúng ta tu hành cảm giác long khí phong phú kỳ lạ, đối với thần thể cùng với hồn phách, rất có ích lợi, nhưng ngày hôm sau bắt đầu...
- Tất cả long khí, đều điên cuồng hướng phương hướng ngươi bao trùm...
- À...
Mục Vân hiện tại có chút xấu hổ.
Xem ra động tĩnh náo loạn của mình, đúng là hơi lớn một chút.
Thế nhưng động tĩnh bận này, nếu nói không có kinh động cao tầng Chân Vũ học viện, vậy hắn không tin.
Nhưng mặc dù như vậy, những cao tầng kia vẫn không ra mặt, đủ để nói rõ, động tác của hắn nằm trong phạm vi cho phép.
- Điện hạ, đi thôi.
Thương Bắc Huyền thấp giọng nói:
- Dù sao làm cũng đã làm, sợ cái gì, nên đến Chân Vũ Đường nhận bảng tên của chúng ta cùng với nơi ở, làm xong tất cả chuyện vụn vặt đi.
- Ừm.
Hai người rời đi với nhau.
Mấy người còn lại, hiện tại cũng là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, một đám không biết nên nói cái gì.
Mục Vân thật sự làm cho người ta không thể lý giải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận