Vô Thượng Thần Đế

Chương 3903: Hỗn Nguyên Giao Giáp

- Chỉnh hợp toàn bộ thế lực Đông Vực, một khi trong tộc ta sinh ra cường giả vô thượng cấp bậc Thánh Đế, Ải Nhân tộc, chính là chủng tộc thất đẳng.
Trong Khôn Hư giới, muốn trở thành chủng tộc bát đẳng, trong tộc nhất định phải có cao thủ Thánh Hoàng tọa trấn.
Mà chủng tộc thăng cấp thất đẳng, lại cần có Thánh Đế, bên dưới Thánh Đế, một số Thánh Tôn, Thánh Hoàng.
Mà về phần chủng tộc lục đẳng đỉnh cấp Khôn Hư giới, lại có được cấp bậc Thiên Thánh Đế, Cổ Thánh Đế tồn tại.
Cổ Thánh Đế, đã là thánh vị đỉnh phong.
- Các ngươi ngược lại cóc muốn ăn thịt thiên nga!
Phong Ngọc Nhi cười nhạo nói:
- Thánh giả cấp bậc Thánh Đế, thực lực bản thân cường đại không nói, nếu muốn thành tựu đại vị này, không chỉ cần phân phối tài nguyên, mà còn cần có thiên phú cực cao.
- Lạc Tư Đặc, ngươi là một con con sâu lùn, có khả năng này không?
- Không được gọi ta là tên lùn.
Lạc Tư Đặc âm ngoan nói:
- Ải Nhân tộc ta tuy rằng hơi lùn một chút, nhưng không có nghĩa thực lực của chúng ta sẽ yếu hơn các ngươi, Phong Ngọc Nhi, lần này tất cả các ngươi đều muốn chết.
- Ngươi, sẽ là người đầu tiên.
- Giao ra long lân trên người, nếu không, ta bảo ngươi muốn sống không được, muốn chết không được.
Trong lời nói của Lạc Tư Đặc mang theo lạnh lùng:
- Ngươi hẳn là biết, thủ đoạn của Ải Nhân tộc ta đúng không?
- Vậy ta đến lĩnh giáo lĩnh giáo!
Phong Ngọc Nhi hừ một tiếng, một cỗ khí tức tang thương cổ xưa, tự nhiên sinh ra.
Khí tức tang thương cổ xưa kia, giống như trên thượng thiên hàng lâm xuống, ẩn chứa từng đạo khí tức cường đại không thể địch nổi.
Trong phút chốc, sau lưng Phong Ngọc Nhi, từng đạo xà ảnh hư ảo xuất hiện vào lúc này.
Những bóng rắn kia, phiếm thanh mang, một đôi mắt, thâm thúy mà sâu xa, cường đại mà làm cho người ta không thể cân nhắc.
- Ngươi quả nhiên là có được tinh phách của các đời tổ tiên Thiên Tình Huyền Xà nhất tộc!
Lạc Tư Đặc nhếch miệng:
- Nếu không phải ngươi bị thương nặng, một thân thực lực không đủ một hai, ta thật đúng là không phải đối thủ của ngươi.
Lạc Tư Đặc thân là Ải Nhân tộc, nhưng hiểu rõ, Thiên Tình Huyền Xà tộc là chủng tộc đã từng xuất hiện Cổ Thánh Đế, năm đó chính là lục đẳng chủng tộc đứng đầu Khôn Hư giới.
Khi đó trong Thiên Tình Huyền Xà tộc, Cổ Thánh Đế cũng không chỉ có một vị.
Mà trong thân thể Phong Ngọc Nhi mang theo tinh hồn tinh phách của các đời tổ tiên Thiên Tình Huyền Xà tộc, dung hợp tiến vào trong cơ thể, tương lai nhất định là thành tựu không thể hạn lượng.
Hôm nay không giết nàng, tương lai đối với Ải Nhân tộc, chính là mười phần uy hiếp.
- Hiện!
Phong Ngọc Nhi giờ phút này quát khẽ một tiếng, một đôi bàn tay trực tiếp nghiền ép mà ra.
Khí tức cuồng bạo lúc này trùng kích ra.
Lực lượng cường đại, khuếch tán ra, toàn bộ bình nguyên, một cỗ khí tức túc sát đều khuếch tán ra.
Lực lượng cường đại kia, làm cho người ta cảm giác thể xác và tinh thần đều bị kinh hãi.
Lạc Tư Đặc cười lạnh một tiếng.
- Tản ra!
Bá bá bá...
Nhất thời, hơn mười đạo thân ảnh, nhất nhất khuếch tán ra.
Trong mười mấy người kia, phần lớn đều là Thánh Vương đại vị cảnh, số ít Thánh Vương cực vị cảnh tồn tại.
Mà hơn mười người tản ra trong nháy mắt, một cỗ khí tức cường đại, trực tiếp khuếch tán.
Đông...
Âm thanh nặng nề vang lên, hơn mười người kia nhất thời trong tay mỗi người cầm một tấm chắn.
Tấm chắn cao ba thước, rộng hơn một thước, hơn mười người bảo vệ ở phía sau.
Trong nháy mắt hơn mười khối thuẫn bài xuất hiện, giữa hai bên lập tức xuất hiện một tia liên hệ, giống như vô hình trung tổ hợp thành một đạo trận pháp.
- Đây là thôn linh thuẫn của Ải Nhân tộc ta, tấm chắn này liên hợp lại, giống như một tòa trận pháp, đủ để vây khốn ngươi, Phong Ngọc Nhi, khuyên ngươi buông tha chống cự, vì sao không nghe thế?
- Từ bỏ sự kháng cự? Hôm nay ta cho dù chết, cũng sẽ kéo mấy cái đệm lưng, nhìn là ai vận khí như vậy không tốt!
Khanh...
Trong nháy mắt, tiếng vang vang lên, sau lưng Phong Ngọc Nhi, hư ảo một con cự xà màu xanh, ầm ầm xuất hiện.
Thanh sắc cự xà, hào quang chấn động, kinh khủng ba động, làm cho người ta cảm giác không cách nào đánh giá khí tức cường đại.
- Bị thương nặng như thế, cư nhiên còn có thể bộc phát thực lực bây giờ, Phong Ngọc Nhi, hôm nay vô luận như thế nào, đều phải giết ngươi.
Lạc Tư Đặc hừ một tiếng, hai tay kết ấn.
- Thôn Linh Thuẫn, giết!
Hát! Hát! Hát!
Nhất thời, hơn mười thân ảnh từng bước bước bước ra, nặng nề quát, từng đạo vang lên, trên hơn mười mặt thuẫn bài, bỗng nhiên ngưng tụ ra một sóng sóng quang mang cường đại.
Hào quang nối liền với nhau, một chùm sáng trực tiếp bốc lên.
Ầm...
Trong nháy mắt, toàn bộ quang thuẫn tụ tập, ngưng tụ thành một đạo quang thuẫn cao lớn trăm trượng.
Quang thuẫn kia đột nhiên lướt lên, thân hình nhỏ bé của Lạc Tư Đặc, giờ phút này trực tiếp bay lên, một tay bắt lấy quang thuẫn kia, vẻ mặt lạnh nhạt.
- Phong Ngọc Nhi, chịu chết đi!
Ù ù...
Chợt, trên quang thuẫn xuất hiện một tia vòng cung, vòng cung quấn quanh, trói buộc trường xà sau lưng Phong Ngọc Nhi.
Tiếng nổ vang lên, Phong Ngọc Nhi giờ phút này vặn vẹo thân thể, muốn tránh thoát quấn quanh, nhưng căn bản không có biện pháp.
- Thôn Linh Thuẫn có thể không ngừng áp chế tu vi ngươi, nếu không muốn thống khổ chết, thành thành thật thật chờ đợi đó đi.
Lạc Tư Đặc nhếch miệng cười, từng bước bước ra.
Bàn tay lúc này che lại, một cỗ khí tức mãnh liệt, dọc theo tấm chắn, càng thêm mãnh liệt đem thân thể Phong Ngọc Nhi trói chặt.
- Tinh hồn tinh phách của các đời tổ tiên Thiên Tình Huyền Xà nhất tộc, nếu ta có thể triệt để hấp thu, nhất định có thể mượn cơ hội này, một bước đạt tới cấp độ Thánh Hoàng cảnh giới.
Lạc Tư Đặc giờ phút này ánh mắt mang theo hương vị điên cuồng.
- Ngươi nằm mơ.
Phong Ngọc Nhi khẽ quát một tiếng, một tay vung ra.
Ầm ầm!
Chỉ là, còn chưa đợi nó giết ra, trên Thôn Linh Thuẫn, lực áp chế cường đại thể hiện, nguyên lực nguyên bản còn sót lại trong cơ thể Phong Ngọc Nhi, giờ phút này lại càng bị triệt để áp chế, toàn thân cao thấp, khí tức đều trở nên hỗn loạn.
- Đừng giãy dụa, Ngọc vương điện hạ, chết trong tay ta, giúp ta thành tựu lên ngôi vị Thánh Hoàng, ngươi cũng không tính là chôn vùi.
- Phải không?
Chợt, một đạo âm thanh lạnh lùng đột nhiên vang lên.
- Hôm nay có ta ở đây, ngươi động nàng mảy may, ta bảo ngươi Ải Nhân tộc chôn cùng.
Âm thanh có chút lạnh lùng, lúc này hạ xuống.
Phanh...
Trong lúc ầm ầm, một đạo thân ảnh giờ phút này trực tiếp đáp xuống.
Ngọn lửa đen kịt đầy trời, giờ phút này thiêu đốt thành biển lửa, những người tay cầm thuẫn bài, giờ khắc này ai nấy đều bị hỏa diễm bức bách, không thể không tản ra, trận hình bị quấy rầy, lực trói buộc nhất thời yếu bớt.
Một đạo thân ảnh kia một quyền đánh xuống, một trận hỏa lãng bạo liệt ra.
Thân ảnh Phong Ngọc Nhi trong nháy mắt tránh thoát trói buộc, khôi phục tự do.
- Mục đại ca.
Nhìn một đạo thân ảnh kia, trong mắt Phong Ngọc Nhi một tia kinh hỉ xuất hiện.
- Không sao chứ?
- Ừm, chỉ là bị thương không nặng, tiêu hao quá lớn!
Phong Ngọc Nhi gật gật đầu, nói:
- Mục đại ca, ngươi cẩn thận một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận