Vô Thượng Thần Đế

Chương 2382: Năm trăm năm

Cuối cùng, trải qua mấy trăm năm giao chiến, dần dần dừng tay.
Bất đắc dĩ nhất chính là Huyết Sát thần giáo.
Sáu đường Huyết vực phân chia ở ven Vạn Yêu Sâm Lâm, giao thủ cùng Yêu vực, nhưng tư thế chiến đấu chẳng những không có dần dần ngừng nghỉ, ngược lại càng ngày càng mãnh liệt.
Mấy trăm năm qua, giữa hai vực giao chiến lớn nhỏ, không ít hơn một ngàn lần.
Đối với việc này, Yêu Vực càng chiến càng hăng, hiện tại không chỉ có khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc liên lụy vào, Cửu Vĩ Tiên Hồ nhất tộc, cùng với Kim Giác Thiên Ngưu nhất tộc cũng tham gia chiến đấu, tình hình Huyết Vực dần dần đầy nguy cơ.
Ước chừng năm trăm năm, toàn bộ Tiên giới, khắp nơi đều trở nên khẩn trương.
Mà tất cả mọi người không còn nhắc đến cái tên—— Mục Vân nữa.
Năm trăm năm trôi qua đối với Mục Vân mà nói, lại giống như cách một thế hệ.
Ngày hôm đó, vào ban đêm, ánh trăng chiếu sáng.
Bên trong Tử Nhân cốc, giờ khắc này, một thân ảnh bạch cốt chậm rãi đứng dậy.
Bạch cốt óng ánh sáng long lanh, trong suốt bóng loáng như ngọc, chỉ có vị trí trái tim có tiếng đập mạnh, cùng với tay trái là hoàn chỉnh, những nơi khác đều là bạch cốt.
Một màn này thoạt nhìn qua, rất khủng bố.
- Hô. Năm trăm năm thời gian trôi qua, so với Quy Nhất nói, rút ngắn một nửa.
Mục Vân thở phào nhẹ nhõm nói.
Dứt lời, hắn lấy ra một bộ quần áo, mặc trên người.
Một kiện trường bào màu đen bao bọc toàn bộ thân ảnh, chỉ lộ ra tay trái hoàn chỉnh.
- Như vậy xem ra, không có gì khác người bình thường.
Mục Vân gật đầu nói:
- Xem ra, cần một chút thời gian để dần dần khôi phục huyết nhục, bất quá cốt khí trong Tử Nhân cốc đều bị ta hấp thu xong, tiếp tục ở lại chỗ này, không có gì cần thiết.
- Cần phải đến ngoại giới, tìm kiếm một ít thiên tài địa bảo, luyện chế một ít tiên đan, mới có thể làm cho huyết nhục ta khôi phục càng thêm nhanh. .
Hạ quyết tâm, Mục Vân cuối cùng ngồi xuống.
Ngày mai đi, tối nay là đêm cuối cùng ở đây.
Chuyện cho tới bây giờ, hắn còn không biết, mình hiện tại ở nơi nào.
Ngày mai, bắt đầu khám phá, nơi này đến cùng là địa phương nào.
Năm trăm năm trôi qua rồi.
Thời gian năm trăm năm so với vạn năm, rất ngắn, nhưng so với hắn ngồi yên ở đây, thì quá lâu.
......
Vạn Yêu Sâm Lâm, rộng lớn vô tận, nhưng trong Vạn Yêu Sâm Lâm cũng có rất nhiều thành trì.
Cách Tử Nhân cốc nơi Mục Vân ở ngàn dặm, một thành trì nhân loại ở lại, tường thành do hắc thiết chế tạo, bề ngoài uy vũ phong thần, cho người ta có một loại cảm giác trùng kích thị giác cực kỳ mạnh mẽ.
Trong Yêu vực, cũng không phải không có nhân loại, ngược lại, số lượng nhân loại trong Yêu vực cũng không ít.
Chỉ là ở chỗ này, nhân loại không phải cao cao tại thượng, yêu mới là tồn tại cường đại.
Tòa thành này gọi Tử Cực thành, nằm trong phạm vi địa vực do Lang Vương Khiếu Nguyệt Thiên Lang, một trong cửu đại yêu vương thống trị, một tòa thành trì phụ thuộc.
Cửu đại yêu vương Yêu vực phân tán trong lãnh địa yêu vực.
Khiếu Nguyệt Thiên Lang, chính là một trong cửu đại Yêu tộc yêu vực. Khiếu Nguyệt Lang Vương có thực lực cường đại, cũng thuộc về tồn tại cường đại trong tiên vương đỉnh tiêm.
Tử Cực thành, cũng không phải đại bản doanh của Khiếu Nguyệt Lang Vương, mà là một tòa thành trì do một đám Lang tộc - cấp dưới của Tử Văn Yêu Lang thống trị.
Một ngày này, một đội nhân mã xuất phát từ Tử Cực thành, tiến vào trong Vạn Yêu Sâm Lâm.
Một đội nhân mã ước chừng hơn trăm người, nhìn kỹ, mỗi người đều cảnh giới Đại La Kim Tiên, thậm chí có hai người đạt tới cảnh giới bát phẩm Đại La Kim Tiên.
Mà hiện tại, trong một xe ngựa do hai đầu liệt mã đang kéo, hai bóng dáng xinh đẹp ngồi dựa vào nhau.
Trong đó có một nữ tử, một thân váy dài màu xanh, vóc người xinh đẹp, mái tóc như suối, giữa hai đầu lông mày lại mang theo một tia phiền muộn.
Mà một nữ tử khác thoạt nhìn có chút trẻ tuổi, nhưng ngực phồng lên, cũng không thể khinh thường.
- Tỷ tỷ... Chúng ta sẽ bắt đầu lúc nửa đêm, chúng ta có quá liều lĩnh hay không?
- Đây cũng là chuyện không có biện pháp.
Nữ tử lớn tuổi hơn một chút chua xót nói:
- Gần đây khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc cùng Huyết Vực giao thủ càng ngày càng thường xuyên, Tử Văn Yêu Lang nhất tộc tuân theo Khiếu Nguyệt Thiên Lang, xem như phụ thuộc, số lần bọn họ xuất động chinh chiến cũng rất nhiều, nhu cầu đan dược nhiều lắm, dược liệu hiện tại hiển nhiên không đủ dùng, nếu chúng ta không thu thập đủ dược liệu, lần này chờ Tử Vũ tới, đan dược giao nộp cũng không đủ.
- Hừ, Tử Vũ kia thật sự đáng ghét, lần trước phụ thân chỉ làm ra ra chút sai lầm nhỏ, liền đánh phụ thân trọng thương.
- Ai, chúng ta dù sao cũng thuộc về Tử Văn Yêu Lang nhất tộc, bọn họ mất hứng, chúng ta phải chết không thể nghi ngờ!
Nữ tử lớn tuổi chua xót nói:
- Hơn nữa, Mã gia, Hàn gia, Sở gia, đều chờ xem Tô gia chúng ta thất bại, ba nhà bọn họ phân chia sản nghiệp Tô gia chúng ta, phụ thân bệnh nặng, nếu hai tỷ muội chúng ta không mạo hiểm chút, cống nạp đủ cho tháng này, thật sự không xong, đến lúc đó, Tử Vũ hỗn đản kia, khẳng định sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
Hai nàng hiện tại dựa vào nhau, đều buồn lo không thôi.
- Đại tiểu thư, chúng ta đã đến sâu trong sơn mạch, hiện tại đi về phía nào?
- Tử Nhân cốc.
- A?
Nghe được lời này, người bên ngoài xe ngựa rõ ràng ngẩn ra.
- Bác thúc, Luân thúc, lần này chúng ta chỉ có thể đến Tử Nhân Cốc thử vận khí, những nơi khác, chỉ sợ sẽ gặp được những người của Hàn gia, Mã gia, nếu lần này không giao nổi đan dược, toàn bộ Tô gia chúng ta sẽ xong đời...
Nghe được lời này, hai người bên ngoài xe ngựa gật đầu.
Hai bên trái phải, hai gã đại hán to con gật đầu.
- Đại tiểu thư nói cái gì, chính là cái đó, đi tới Tử Nhân cốc đi.
Đội ngũ chậm rãi đi tới, trong đêm tối, không có đèn đuốc, chậm rãi tiến vào sâu trong Vạn Yêu Sâm Lâm...
Hưu hưu hưu. ....
Trong lúc đội ngũ hơn trăm người đi tới, đột nhiên, từng tiếng phá không vang lên.
Tiếng lốp bốp liên tiếp vang lên.
Phía trước đội ngũ vang lên từng nổ tung, từng tia sét phá không mà ra.
- Có địch tập kích!
Đám người nhất thời bối rối, trong lúc tiến tới, từng thân ảnh đột nhiên giết ra, ước chừng có hơn hai trăm người lao về phía đội ngũ, không nói hai lời, ra sức chém giết.
Nhất thời, đoàn xe đại loạn.
Hai nữ tử trong xe đi ra ngoài xe, hai người cầm trường kiếm trong tay, đứng ở ngoài xe, nhìn về phía trước, sắc mặt biến đổi.
- Ha ha. Tô Thiến tiểu thư, Tô Vũ tiểu thư, đã lâu không gặp.
Một tiếng cười ha ha vang lên.
- Mã Đông Sinh.
Người tới một thân trường sam, dáng người cao ráo, khuôn mặt quả nhiên xứng với họ của hắn, dài tựa như mặt ngựa.
- Tô Thiến tiểu thư, ngươi chỉ nhớ thương Mã Đông Sinh, quên Sở Ngọc Sơn ta rồi, quả thật làm cho ta rất thương tâm.
Bên kia, một thanh niên cầm trường thương trong tay lao đến, thản nhiên cười nói.
- Sở Ngọc Sơn.
Sắc mặt Tô Thiến đầy lạnh lẽo, ngực phồng lên, tức giận nói:
- Các ngươi ở đây làm cái gì?
- Ha ha, đương nhiên là chờ đợi hai vị tiểu thư đại giá quang lâm, trong Vạn Yêu Sâm Lâm này, ban đêm sẽ có rất nhiều yêu thú xuất hiện, bọn chúng cũng mặc kệ các ngươi là ai, cho dù dưới sự che chở của Tử Văn Yêu Lang nhất tộc, bọn chúng cũng sẽ hạ sát thủ, chúng ta thương hoa tiếc ngọc, tự nhiên không hy vọng hai vị chịu khổ.
Trên mặt Mã Đông Sinh lộ ra một chút thịt thừa, thoạt nhìn rất xấu xí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận