Vô Thượng Thần Đế

Chương 1832: Thủy cầu chín đầu

- Có thể trở thành bằng hữu của hắn, Cương ca cũng rất vui vẻ nhỉ?
Thiên Hân Nhi khẽ nói.
- Đúng vậy, có thể trở thành bằng hữu của hắn, ta rất vui vẻ, cho dù... Vì hắn mạo hiểm, cũng là đáng.
Nhậm Cương Cương vừa dứt lời, nhìn về phía trước, mỉm cười nói:
- Dù sao cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy hắn điên cuồng, vậy lần nữa điên cuồng một lần, làm sao không thể?
Nhìn thấy Mục Vân hiện tại biểu lộ, Nhậm Cương Cương đi theo.
Một đám mười mấy người một đường đi nhanh.
Bọn hắn nhìn thấy thảm trạng của Chiến Thiên Linh, càng nhìn thấy vẻ Mục Vân tức giận.
Thế nhưng hiện tại, bọn hắn càng thêm tôn kính Mục Vân.
Mười mấy người đồng tâm hiệp lực, lao vùn vụt.
Bên trong Kim Tiên di chỉ, hình dạng mặt đất rộng khắp, muôn hình muôn vẻ, mà lần này tiến vào bất quá chỉ hơn vạn người.
Đến lúc này, còn lại chỉ sợ không đến vạn người.
Liên tiếp ba ngày, Mục Vân dẫn đầu đám người không phát hiện người nào.
Tìm kiếm chẳng có mục đích, Mục Vân thủy chung không nói một câu.
Thấy thế, Nhậm Cương Cương cũng biết trong lòng Mục Vân không dễ chịu, không nói nhiều.
Một ngày, mười mấy người chỉnh đốn phía trên một thảo nguyên.
Mấy ngày nay tới tới lui lui, ngược lại gặp một ít đoàn thể nhỏ, nhưng tin tức liên quan tới Đường Văn Vũ từ đầu đến cuối không chiếm được.
Mục Vân cũng càng thêm bực bội.
Rầm rầm rầm...
Ngay khi xem mọi người chỉnh đốn trên thảo nguyên, đại địa đột nhiên truyền đến từng tiếng oanh minh.
Lực lượng cuồng bạo khuếch tán ra.
Có thể nói bạo tạc cơ hồ lan tràn toàn bộ Kim Tiên di chỉ.
Thấy cảnh này, Mục Vân đứng dậy.
Nhậm Cương Cương đi tới, cẩn thận nói:
- Tựa hồ, có người động đến cái gì không nên động...
- Không phải không nên động.
Mục Vân thở ra một hơi nói:
- Là địa phương nên động, nhưng không ai động đến...
Tiếng oanh minh vang lên, Mục Vân vừa muốn khởi hành, một tiếng nói cách xa vạn dặm vang lên.
- Mời các vị đệ tử đạt được Kim Tiên Lệnh nhanh chóng đến đây tập hợp, việc quan hệ đến Kim Tiên Bi.
Một câu nói truyền bá ngoài vạn dặm.
Loại thủ đoạn này, xác thực cao minh.
Thấy cảnh này, Mục Vân lại khẽ mỉm cười nói:
- Xem ra, có người đã tìm tới điểm mấu chốt.
- Chúng ta đi.
Mục Vân hiện tại cũng không gấp gáp.
Kim Tiên Bi xuất hiện, cũng biểu thị lần này thăm dò Kim Tiên di chỉ đã đến điểm cuối.
Chỉ sợ đệ tử trước mười ngoại minh Tam Cực Thiên Minh đều sẽ liên hợp cùng một chỗ, đến thời điểm đó, Đường Văn Vũ tất sẽ xuất hiện.
Hiểu rõ điểm này, Mục Vân thở ra một hơi.
- Đi!
Mọi người xuất phát.
Mà cùng lúc đó, dọc theo đường, Mục Vân phát hiện càng ngày càng nhiều người bắt đầu hội tụ về phía tiếng nói kia truyền đến.
Việc quan hệ đến Kim Tiên Lệnh và Kim Tiên Bi, ai cũng không ngồi nhìn mặc kệ.
Tiến lên nửa ngày, đám người Mục Vân mới tới đích.
Nhìn thấy tràng cảnh trước mắt. đám người Mục Vân sững sờ.
Nơi này, bọn hắn trước đó tới qua.
Là trụ nước thông thiên ban đầu nhìn thấy.
Phía dưới trụ nước là một hồ nước.
Nhưng hồ nước kia bây giờ biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó, là chín cây cầu nước thông đến trụ nước thông thiên.
Chín thủy kiều thông đến thuỷ trụ, phân tán ở bốn phía thuỷ trụ, mà có thể nhìn thấy, vết rách dưới mặt đất chính là từ chín thủy kiều khuếch tán ra.
Mà giờ khắc này, xung quanh đã tụ tập rất nhiều thân ảnh, càng ngày càng nhiều người tụ đến.
Thấy cảnh này, Mục Vân mang theo đám người hội tụ vào trong đám người, không lộ liễu, bí ẩn.
- Đó chính là Đường Văn Vũ.
Nhậm Cương Cương chỉ về phía trước.
Mấy thân ảnh đứng ở chỗ gần trụ nước.
Một người trong đó nhìn hào hoa phong nhã, một thân trường sam rất thoải mái, đứng ở nơi đó nghiêm túc thận trọng, nhìn rất lạnh lùng, người này hẳn là Đường Văn Bân.
Mà bên người Đường Văn Bân, một thanh niên có tướng mạo rất tương tự, nhưng miệng lại líu lo đang nói cái gì không ngừng.
- Đường Văn Vũ, ngươi thật giả, còn chặt hết tứ chi của người, ngươi thật biết chơi.
Một thanh niên cười ha ha nói:
- Đối đãi đệ tử môn phái phụ thuộc như thế cũng thật có ngươi.
- Vậy làm sao!
Đường Văn Vũ một đầu tóc vàng, dáng người gầy gò cười hắc hắc nói:
- Mấy tên kia muốn chết, cũng không nhìn một chút mình có thân phận gì, buồn cười nhất là cái gì, các ngươi biết không?
- Ba tên kia trước khi chết còn nói cái gì, chủ nhân của bọn hắn khẳng định sẽ báo thù cho bọn hắn, ha ha... Quả thực chọc ta cười chết.
Đường Văn Vũ không chút kiêng kỵ cười, mà mấy tên thanh niên xung quanh cũng phụ hoạ theo đuôi.
- Đủ rồi!
Không bao lâu, Đường Văn Bân lại nhíu mày, hờ hững mở lời:
- Văn Vũ hồ nháo, các ngươi cũng đi theo hồ nháo? Lần này tiến vào nội minh Tam Cực Thiên Minh, can hệ trọng đại, tìm tới Kim Tiên Bi, chúng ta có thể có mười danh ngạch, tiến vào nội minh đó, chẳng lẽ các ngươi đều không muốn vào?
- Đại ca làm gì khẩn trương.
Đường Văn Vũ lại cười hắc hắc nói:
- Cho dù không có Kim Tiên Bi và Kim Tiên Lệnh, đại ca ngài cũng nhất định có thể tiến vào nội minh, mà... Bên trong Kim Tiên di chỉ, có ai có thể chống lại đại ca sao?
- Văn Vũ, ngươi lại hồ nháo, lần sau, ta sẽ nhốt ngươi ở bên trong phòng tạm giam, để ngươi không thể đi ra ngoài.
Đường Văn Bân quát:
- Hiện tại phát hiện tin tức liên quan tới Kim Tiên Bi, đều giữ vững tinh thần, nếu ai gây ra rủi ro, đừng trách ta trở mặt không quen biết.
- Vâng.
- Vâng.
Đường Văn Bân, ngoại minh đệ nhất nhân Tam Cực Thiên Minh.
Có thể nói uy danh người này bên trong Tam Cực Thiên Minh còn mạnh hơn một ít trưởng lão bên trong ngoại minh.
Bởi vì hạng nhất, cho nên không ít người tụ tập ở bên cạnh hắn.
Dần dần, bên trong ngoại minh Tam Cực Thiên Minh xuất hiện một đội ngũ gọi là Đường Minh tiểu đoàn, quyền lên tiếng bên trong ngoại minh còn mạnh hơn trưởng lão.
Mà thanh danh Đường Văn Bân tự nhiên càng thêm vang dội.
- Đó chính là Đường Văn Bân cùng Đường Văn Vũ?
Mục Vân nhìn hai người, nói:
- Ta ghi nhớ.
- Hiện tại không thể hành động thiếu suy nghĩ, một hồi sẽ có càng nhiều đệ tử Tam Cực Thiên Minh đến, mà thời gian ba năm, những người này khẳng định đề thăng không nhỏ, chúng ta không thể chủ quan.
- Ta hiểu rõ.
Mục Vân gật đầu nói:
- Dù sao cũng sẽ có cơ hội giết hắn, đến thời điểm đó, không chỉ thống khổ đơn giản thế đâu.
Bá bá bá...
Trong lúc mấy người giao lưu, lần lượt từng thân ảnh lao vùn vụt tới.
Một người trong đó rất bắt mắt, mắt ngọc mày ngài, tóc dài tùy ý tán ở sau ót, thân thể cao gầy, trước ngực nhô lên, ngạo nhân không gì sánh được, vòng eo tinh tế cho người ta cảm giác uyển chuyển nhẹ nhàng một nắm.
Quan trọng nhất là khí chất kiều diễm giống như hoa hồng, để người người không thể không thèm thuồng.
Mà hai nữ tử đi theo ở sau lưng nàng cũng đều mỹ lệ tuyệt luân, không thể khinh thường.
- Thần sư tỷ đến rồi.
- Là Thần sư tỷ.
- Thần sư tỷ vẫn đẹp như vậy...
Trong đám người xuất hiện từng tiếng kinh hô.
- Người này là ai?
Thấy cảnh này, Mục Vân lại sững sờ.
- Thần Vũ Trúc.
Nhậm Cương Cương đáp:
- Thực lực tổng hợp thứ hai ngoại minh, nghe nói, người này là con gái của Thần Lạc minh chủ một trong ba vị minh chủ, chẳng qua nghe nói, không ai tìm được chứng minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận