Vô Thượng Thần Đế

Chương 2285: Thiên hàng thần bia, trấn diệt vạn pháp

- Đi!
Cơ hồ không nói hai lời, Mục Vân kéo Vương Tâm Nhã, hai người chạy trốn.
Trên người hắn hiện tại chỉ có một khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bia, mà Lạc Thiên Hành bọn họ ban đầu bị tam đại ma vương đánh cơ hồ sắp chết, một khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bia, khiến cho tốc độ khôi phục của bọn họ rất chậm.
Ba trăm huyết vệ không có ở đây, chỉ dựa vào tứ phẩm Đại La Kim Tiên là hắn, cùng với cảnh giới ngũ phẩm Đại La Kim Tiên là Vương Tâm Nhã, đối mặt với năm thất phẩm Kim Tiên, ba lục phẩm Kim Tiên, thật sự quá mạo hiểm.
Thứ hắn muốn, đã lấy được, không cần phải mạo hiểm.
Mà hiện tại, Mục Vân tụ tập Thiên Hỏa ở trước người, những thi khô kia làm sao có thể ngăn cản được hắn.
Ngược lại trên tế đài, Lạc Viễn Chinh tám người đứng dậy, cũng không phải trước tiên đi đuổi theo Mục Vân, mà đi tới trung ương tế đài.
- Đáng chết, cái gì cũng không có!
Lạc Viễn Chinh nhịn không được quát.
- Không phải cái gì cũng không có.
Lâm Hoài Sơn hiện tại mở lời:
- Ít nhất, tiểu tử kia ở chỗ này có được cơ duyên, chúng ta đuổi kịp hắn là được.
Lâm Hoài Sơn và Lâm Hoài Hải nhìn nhau một cái, bóng dáng chợt lóe, đuổi theo.
Thế nhưng bên ngoài, ba tầng ngoài ba tầng trong bị không ít thi khô vây quanh, bọn họ hiện tại làm sao đuổi kịp.
Lạc Viễn Chinh cùng Dương Kiệt hai người lúc này đuổi theo.
Về phần những thi khô kia, bọn họ căn bản không để ý, Mục Vân nhìn thấy một môn tiên quyết từ tấm bia đá, bọn họ hiện tại chỉ muốn biết, môn tiên quyết này rốt cuộc là cái gì.
Chỉ khổ đám đệ tử đi theo, cái gì cũng không vớt được, ngược lại trả giá thật lớn, đi đối phó đám thi khô.
Vô duyên vô cớ làm khổ sai, cái gì cũng không vớt được.
Mục Vân một đường nhanh chóng rời khỏi, ra khỏi Thần Tàng, thoáng cảm ứng, cảm giác được đại quân Ma tộc lại đang nam hạ, chỉ sợ sắp tới gần nơi này.
Linh cơ vừa động, Mục Vân nhất thời đi tới phía Thần Tàng hét lớn một tiếng:
- Đại quân Ma tộc tới rồi!
Tiếng quát này nhất thời truyền đãng khắp Thần Tàng, tất cả đệ tử lúc này hoảng hốt.
Đối mặt với thi khô trong Thần Tàng, bọn họ không sợ, đối mặt với hiểm địa không biết, bọn họ cũng không sợ, nhưng nghe được hai chữ Ma tộc, bọn họ trong nháy mắt bị dọa vỡ gan.
Chạy đi!
Cơ hồ trong nháy mắt, những đệ tử còn đang do dự có nên thi triển ra lá bài tẩy bảo mệnh của mình hay không, không hề do dự nữa.
Tất cả đệ tử vào hiện tại dốc hết toàn lực, chuẩn bị giết ra Thần Tàng, tràng diện nhất thời đại loạn.
Lạc Viễn Chinh, Dương Kiệt, Xảo Tâm Ngữ, Lâm Hoài Sơn, Lâm Hoài Hải giờ khắc này vừa chuẩn bị truy kích Mục Vân, nhưng những đệ tử kia nhất thời giống như bầy dê bị động kinh, loạn thất bát tao, mấy người bọn họ nhất thời bị ngăn cản.
Nghe được Ma tộc, bọn họ cũng rất sợ hãi.
Nhưng chỉ cần Ma Vương không xuất hiện, bọn họ tự có thủ đoạn chạy trốn.
Tiếng nổ vang lên, mọi người đã hoàn toàn loạn thành một bầy.
Mục Vân mang theo Vương Tâm Nhã, rời khỏi Thần Tàng, lựa chọn một dãy núi, dừng lại.
- Tâm nhi, nàng hộ pháp cho ta, ta cần sửa sang lại một lát.
- Ừm.
Vương Tâm Nhã biết, Mục Vân phát hiện ra cái gì ở trong Thần Tàng, cũng không hỏi nhiều.
Đục ra một sơn động, Mục Vân chui vào trong, Vương Tâm Nhã đứng ở cửa động, khoanh chân ngồi xuống đất.
Hiện tại, Mục Vân cần thời gian.
Thiên La thần chỉ khắc sâu vào trong đầu hắn, uy lực cường đại, xuyên qua toàn bộ thân thể hắn.
Hơn nữa một cỗ lực lượng trợ giúp hắn tăng lên tới cảnh giới tứ phẩm Đại La Kim Tiên kia, thật khó có được.
Hắn cần phải tiêu hóa một chút môn Thiên La thần chỉ cùng với lực lượng còn sót lại trong cơ thể.
Một đoạn thời gian gần đây, tu vi cảnh giới của hắn tăng lên nhanh chóng, Thiên La bí cảnh này quả thực là một tòa bảo tàng thật lớn, hắn đạt được những bảo tàng này, chỉ sợ những người khác cũng chiếm được bảo tàng khác.
Từ Phật Đà thánh thủ, đến Thiên La Kim Giáp, đến Huyết Hạch, cùng với một môn tiên quyết - Thiên La Thần Chỉ hiện tại.
Mục Vân lần này kiếm được đầy chậu đầy bát.
Quan trọng nhất là, lực lượng trong cơ thể hắn tăng lên, quả thực có thể nói hoàn mỹ.
Tứ phẩm Đại La Kim Tiên, hiện tại, khoảng cách với tiên vương, không còn có quá cách xa.
Lúc trước ngồi yên trăm năm, nếu không có sinh tử ám ấn tồn tại, những lực lượng kia toàn bộ thuộc về hắn, hiện tại hẳn là đã đạt tới Tiên Vương cảnh.
Tất cả những điều này, nhân quả tuần hoàn, hắn lúc trước dựa vào sinh tử ám ấn, thu một người lại một người võ giả làm tâm phúc.
Bây giờ, gặp phải những lợi ích như vậy, buộc phải chia sẻ với họ.
- Nếu có thể gặp được một phần truyền thừa, chỉ sợ đến Tiên Vương cũng không phải không có khả năng.
Trong lòng Mục Vân cười khổ, lẩm bẩm.
Ước chừng nửa ngày, Mục Vân đứng dậy, đi ra cửa động.
- Vân lang, chàng tăng lên?
- Ừm, tứ phẩm Đại La Kim Tiên.
Mục Vân gật đầu nói:
- Chẳng qua, vừa mới chám đến thời gian thuận lưu, muốn tăng lên ngũ phẩm, lục phẩm, còn cần nhất thời nữa.
- Đã rất nhanh rồi.
- Đáng tiếc, thời gian không đợi người.
Mục Vân bất đắc dĩ nói:
- Ta luôn lo lắng trong lần thí luyện này, Huyết Sát thần giáo cùng Vũ Hóa Thiên Cung vạn nhất không chờ nổi, chỉ sợ sẽ khai chiến với Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn. Rắc rối lớn.
- Hẳn là không.
Vương Tâm Nhã có chút do dự nói:
- Ta nghe Nhuế Dực trưởng lão nói qua, mỗi một đại tiên vực đều có sự chỗ mình ý lại, muốn diệt vong, không phải đơn giản.
- Hy vọng như thế, trước mắt, vẫn nên tiếp tục tăng lên thực lực đi.
- Ừm.
Vương Tâm Nhã cũng cảm giác được Mục Vân lo lắng, tựa hồ Mục Vân bức thiết muốn làm chuyện gì.
Vương Tâm Nhã phán đoán, chuyện này hẳn là không thoát khỏi quan hệ với Tạ Thanh.
- Các ngươi quả nhiên ở chỗ này.
Chỉ là Mục Vân vừa mới đi ra khỏi sơn động, ba đạo thân ảnh phi nước đại mà đến.
Nhìn ba người, khóe miệng Mục Vân mang theo một tia cười lạnh.
- Ba người các ngươi, quả thật đuổi kịp.
Bàn tay Mục Vân vung lên, một ấn ký bám vào trên người mình lúc này rơi xuống.
- Ngươi biết chúng ta đuổi theo? Còn không chạy?
Người cầm đầu rõ ràng là Lâm Hoài Sơn, người đi theo bên cạnh hắn chính là Lâm Hoài Hải và Phong Khải.
Mục Vân cười nhạo nói:
- Tại sao ta phải chạy? Bởi vì sợ ba người các ngươi?
- Muốn giết thì giết, đừng nói nhảm.
Dứt lời, Mục Vân giết về phía Lâm Hoài Sơn và Lâm Hoài Hải.
Mà Vương Tâm Nhã thì một bước bước ra giết về phía Phong Khải.
Lâm Hoài Sơn và Lâm Hoài Hải bị công kích của Mục Vân hoàn toàn bị che khuất.
Tứ phẩm Đại La Kim Tiên, hiện tại đối mặt với cảnh giới hai người bọn họ thất phẩm Đại La Kim Tiên, tránh không tránh mà còn cứng rắn xông lên.
Chẳng lẽ sau lưng Mục Vân có đại nhân vật?
Hai người hiện tại không dám cường công, bị Mục Vân công kích, chỉ một mực phòng thủ.
Nhưng đánh nhau, hai người dần dần cảm thấy không thích hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận