Vô Thượng Thần Đế

Chương 3826: Cắt nhường linh kiếm (1)

Khí tức của hắn, so với Thi Thiên Liệt ngày xưa, cũng không kém phần nào, bệnh tật khí tức bản thân hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ với địa ngục pháp tướng, không ngừng nghiền ép Mục Vân.
Mục Vân hô hấp hít thở không thông, có chút không thở nổi, dưới sự nghiền ép của Thiên Đạo Pháp Tướng, thật sự ngay cả ra tay cũng khó khăn.
Bạch Trần đứng ở xa xa, chỉ có thể trợn tròn mắt, loại cảnh giới này chiến đấu, hắn cũng không có biện pháp nhúng tay vào.
- Phá quân đỉnh.
Mục Vân hít sâu một hơi, tế xuất phá quân đỉnh.
- Hóa thuẫn!
Hắn đem Phá Quân Đỉnh phá hủy, nhanh chóng tạo thành một mặt thuẫn bài, vững vàng chắn ở trước người, bùm một tiếng, ngăn cản khí tức của Lâm Tú Y.
- Sao?
Lâm Tú Y hơi cả kinh, trầm giọng nói:
- Phá Quân Đỉnh này là pháp bảo Cửu Đỉnh phái của chúng ta, trả lại cho ta.
Hai tay hắn đồng loạt xuất ra, từng đạo chưởng ảnh gào thét mà ra, phô thiên cái địa đánh về phía Mục Vân, cho dù Phá Quân đỉnh hộ thuẫn, cũng khó có thể ngăn cản.
- Cự Luân.
Mục Vân quát to một tiếng, đem Phá Quân Đỉnh hóa thành cự luân, đột nhiên xông ra, tránh thoát chưởng kích của Lâm Tú Y, chợt hắn rút Xích Linh Thương ra, nương theo thế cự luân va chạm, xoay người bạo sát mà đến.
May mắn hắn từng dùng phá quân kiếm trang, cho nên sử dụng phá quân đỉnh này cũng phi thường thuần thục, tháo rời trọng trang dễ như trở bàn tay, cơ hồ ở trong một ý niệm.
Thần sắc Lâm Tú Y khẽ biến, tu vi của hắn, thâm hậu chung quy so ra kém Thi Thiên Liệt, đây chỉ là tu vi dễ dàng có được, phi thường trống rỗng, mà Mục Vân cưỡi cự luân xông tới, Xích Linh Thương cửu giai phù văn nổ tung, mũi nhọn sắc bén không thể chịu nổi.
Lâm Tú Y không dám cứng rắn tiếp đón, có chút chật vật lăn lộn tránh đi.
Bạch Trần nhìn thấy một màn này, nhất thời kinh hỉ không thôi, không nghĩ tới Mục Vân lại lợi hại như vậy, dưới sự áp chế của Cổ Thánh cao thủ, còn có đường phản kích, nếu đổi lại là hắn, chỉ sợ đã sớm bị Thiên Đạo Pháp nghiền ép mà chết.
- Minh chủ đại nhân, lão phu đến trợ giúp ngươi.
Đúng lúc này, một tiếng già nua vang lên, cũng là đại trưởng lão Bách Luyện sơn trang Bạch Thanh Hà tới.
Bạch Thanh Hà cũng là nhân vật cao tầng của Thanh Vân Thánh Minh, tu vi đã đạt tới Đại Thánh cực vị cảnh, tuy rằng đời này không có chút hy vọng thăng cấp Cổ Thánh, nhưng thực lực cũng có chút không tầm thường.
Bạch Thanh Hà tất nhiên rút trường kiếm ra, hướng Lâm Tú Y đâm tới.
- Bạch trưởng lão, đến rất tốt.
Mục Vân ngửa mặt lên trời cười to, đem phá quân đỉnh tạo hình thành một thanh phi kiếm thật lớn mà cổ xưa, hắn giẫm lên phi kiếm, nâng Xích Linh Thương lên, lăng không trấn sát mà xuống.
Bạch Thanh Hà từ phía sau giáp công, Lâm Tú Y nhất thời trái phải né tránh, bộ dáng chật vật.
- Chúc Long tiền bối, cứu mạng!
Lâm Tú Y hô lên, hắn tuy rằng có thực lực của Cổ Thánh, nhưng chỉ là vẻ bề ngoài, cũng không có chân chính nắm giữ uy lực của Thiên Đạo Pháp Tướng, đụng phải Mục Vân cùng Bạch Thanh Hà liên thủ giáp công, hắn nhất thời nguy hiểm.
Thần sắc Nhật Nguyệt Chúc Long nghiêm trọng, tình huống của nó, cũng không khá hơn bao nhiêu.
Thiết Giáp Bạo Long của Mục Vân là tồn tại hung tàn nhất trong Thượng Đại Thánh thú, cũng không dễ đối phó như vậy. Trên người thể Nhật Nguyệt Chúc Long đã xuất hiện không ít vết thương trầy xước.
Lâm Tú Y thấy thế không ổn, trở tay một tôn Thiên Đạo Pháp Tướng, đánh tới Bạch Thanh Hà.
- Lão già, nổ chết ngươi!
Lâm Tú Y cắn răng, biết rõ bản thân lâm vào vây khốn, nếu như không dùng thủ đoạn lôi đình, khó có thể thoát thân.
Hắn thôi động khí tức, kích nổ Thiên Đạo Pháp Tướng.
Ầm ầm...
Thiên đạo pháp bạo phát, giống như địa ngục sụp đổ, vô số ma khí quỷ dị, vô số oan hồn khủng bố, còn có bộ lâu cùng khí tức bệnh tật, điên cuồng tàn sát bừa bãi mà lên.
Sắc mặt Mục Vân đột nhiên biến đổi, không thể tưởng được Lâm Tú Y làm cho cùng dứt dậu, dĩ nhiên kích nổ Thiên Đạo Pháp Tướng.
Bạch Thanh Hà cũng biến sắc, muốn tránh đi, đã không còn kịp.
Thiên đạo pháp bạo phát, một đóa mây hình nấm màu đen bay lên, ngọn núi phương viên mười dặm, trong nháy mắt sụp đổ, cả thiên địa hóa thành thế giới địa ngục, khắp nơi đều hắc khí thâm trầm, tiếng gào khóc dữ dội bén nhọn cực kỳ chói tai.
- Đại trưởng lão!
Bạch Trần kinh hô một tiếng, chỉ thấy Bạch Thanh Hà bị oanh tạc, thân thể già nua trong nháy mắt trở thành bột mịn, ngay cả xương cốt cặn bã cũng không lưu lại, bị nổ thành bột phấn.
Uy lực của Thiên Đạo Pháp nổ tung, quả thực khủng bố.
- Chúc Long tiền bối, chúng ta rút lui.
Lâm Tú Y thoát thân đi ra, hô to một tiếng.
Nhật Nguyệt Chúc Long cũng không dám luyến chiến, cuống quít bay lên trời.
Lâm Tú Y cưỡi Nhật Nguyệt Chúc Long, chạy trối chết.
- Giết người, còn muốn chạy? Ở lại cho ta.
Mục Vân nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt phẫn nộ, lúc này giẫm lên phá quân phi kiếm, đột nhiên vọt lên trời, một thương hung hăng hướng Lâm Tú Y giết tới.
- Chúc Long tiền bối, nhanh đi!
Lâm Tú Y sợ hãi một trận, cuống quít thúc giục nói.
- Yên tâm, hắn không đuổi kịp.
Nhật Nguyệt Chúc Long vẻ mặt bình tĩnh, tốc độ phi hành của nó cực nhanh, giống như sao băng đuổi trăng, trong nháy mắt ẩn vào trên mây, không thấy bóng dáng.
Lâm Tú Y thở phào nhẹ nhõm, cho rằng chạy thoát trời, nhưng đúng lúc này, hắn lại nghe được một trận kinh thiên động địa gầm thét:
- Cứu cực thuấn sát đại pháp.
Mục Vân trong nháy mắt di động, từ xa bạo sát mà đến, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lâm Tú Y.
- Ngươi...... Ngươi...
Lâm Tú Y sợ tới mức hồn phi phách tán, lắp bắp.
- Không tốt!
Nhật Nguyệt Chúc Long thấy thế không ổn, thân thể lật một cái, ném Lâm Tú Y ra ngoài, một mình chạy trốn.
Lâm Tú Y ‘A’ một tiếng kinh hô, thân thể cấp tốc rơi xuống.
Ánh mắt Mục Vân lạnh lẽo, lăng không một thương giết ra, đem Lâm Tú Y chém thành hai đoạn.
Hắn bàn tay một chiêu, vận chuyển huyết mạch thôn phệ, cướp đoạt linh khí của Lâm Tú Y.
Tuy rằng Lâm Tú Y nổ nát Thiên Đạo Pháp tướng, nhưng bản thân hắn là Cổ Thánh, linh khí cũng có chút phong phú.
Mục Vân nhất thời cảm thấy, thiên đạo pháp tướng của hắn đã có dấu hiệu ngưng luyện.
Nếu mà có thể lại chém giết một cái Cổ Thánh, hắn khẳng định có thể ngưng luyện Thiên Đạo Pháp Tướng.
Nhưng phóng mắt nhìn toàn bộ Tam Nguyên giới, cao thủ cấp bậc Cổ Thánh, chỉ còn lại có một người.
Đúng vậy, chính là Lý Hạo Thiên.
Toàn bộ Tam Nguyên giới, trước mắt Cổ Thánh cao thủ, chỉ có một mình Lý Hạo Thiên. Nếu như là Thi Thiên Liệt, Thiên Thi đạo nhân là ác lang, như vậy Lý Hạo Thiên chính là mãnh hổ, mãnh hổ chân chính, nội tình của hắn so với Thi Thiên Liệt cùng Thiên Thi đạo nhân lợi hại hơn nhiều lắm.
Thực Cốt Lãnh Hỏa thứ mười lăm của Nguyên Hỏa Bảng nằm ngay trên tay Lý Hạo Thiên.
Hắn còn nắm giữ một bộ tứ phẩm thánh quyết, chính là một trong chư thiên thập bát áo nghĩa tiếng tăm lừng lẫy.
Truyền thuyết kể rằng cổ đỉnh cuối cùng cũng nằm trong tay hắn.
Nội tình của người này, sâu không lường được, nếu đánh nhau, Mục Vân thật sự không có phần thắng, trừ phi hắn cũng có thể luyện ra thiên đạo pháp tướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận