Vô Thượng Thần Đế

Chương 2431: Một giọt tinh huyết (1)

Lần này xuất hiện Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, càng thật sâu chứng minh điểm này.
Lục Thanh Phong, Kiếm Phong Tiên, Vu Thừa Phong, Vương Ngự Phong, những người này đều trở thành người của Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, mà bọn họ, chỉ có nhận một mệnh lệnh, là bảo vệ mình.
Những thứ này, làm cho trong lòng Mục Vân cảm thấy phức tạp.
Hắn thật sự là thiếu tộc trưởng Mục tộc?
Đời thứ nhất, thiếu tộc trưởng Mục tộc!.
Thế hệ thứ hai, Tiên Vương của tiên giới!.
Đời thứ ba, chính là hắn bây giờ.
Tam sinh tam thế làm người, xem hết thế thái nhân gian.
Nhưng tại sao?
Nếu Mục Thanh Vũ thật sự là phụ thân hắn, nếu hắn thật sự là thiếu tộc trưởng của Thần tộc, vì sao Mục Thanh Vũ lại đối xử với hắn như vậy?
Trợ giúp nhi tử của mình, tăng lên Thần cảnh, Mục Thanh Vũ hẳn là không khó làm được, để cho mình như vậy, tính là chuyện gì?
Kiếp trước, nếu Mục Thanh Vũ giúp hắn, hắn căn bản không có khả năng chết, thay đổi một thân thể.
- Phụ thân, nếu ta thật sự đã sớm là con trai của ngươi, tại sao ngươi muốn ta sống tam thế?
Mục Vân hiện tại khổ não không thôi.
Theo tu hành Bất Diệt Huyết Điển, những ký ức chen chúc trong đầu hắn tựa hồ đang dần dần trở về, trước kia mơ thấy giấc mộng cổ quái, tựa hồ cũng không phải mộng, đó là ký ức đời thứ nhất của hắn.
Tất cả những chuyện này, còn cần phải nhìn thấy Mục Thanh Vũ, mới có thể hiểu được.
Hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Mục Vân thở dài một hơi.
Trước mắt, còn không phải suy nghĩ những chuyện này, tạm thời buông xuống.
Hiện giờ, Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc, đám người Thiên Phong Khiếu bởi vì Thiên Vô Nhai xuất hiện, cung phụng đối với hắn giống như Phật tổ, cung kính không thôi.
Hắn cần chính là phát triển Đan Đế Các, hơn nữa, đã đến lúc bắt đầu hành động.
Lần này, Mục Vân quyết kế, không dựa vào bất kỳ kẻ nào, hắn muốn báo thù, lần nữa báo thù Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Mà lần này, hắn muốn làm, phải làm đến Tuyệt Địa, để cho cả Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn trở thành Tuyệt Địa của Tiên giới.
Mục Vân không cho phép mình thất bại một lần nữa.
Hắn đã thất bại một lần, lại thất bại, chỉ dẫn đến tình huống càng thêm thảm thiết phát sinh.
- Đang suy nghĩ cái gì vậy?
Diệu Tiên Ngữ hiện tại một thân váy dài, thản nhiên đi tới, ngồi ở bên giường, nhìn Mục Vân nói.
- Muốn nàng!
Đầu Mục Vân gối trên hai tay, nhìn Diệu Tiên Ngữ, hì hì cười nói.
- Không có nghiêm túc!
Diệu Tiên Ngữ điểm một ngón tay lên đầu Mục Vân, nói:
- Mục lang, nếu lần này Lang tộc do chàng quản lý, Yêu Nguyệt cổ thành bị chàng khống chế, chàng đâu không cần che dấu thân phận? Vì sao còn muốn đổi thân phận Đại Tế Ti để che dấu mình?
- Ha ha...
Nghe được lời này, Mục Vân thản nhiên cười nói:
- Bởi vì trong Tiên giới, người muốn giết ta nhiều lắm, không nói đến Vũ Hóa Thiên Cung, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cùng với Huyết Sát thần giáo lúc trước, Cửu Nguyên tiên môn cùng Triệu tộc gần hai bên Vân Minh cũng muốn đẩy ta vào chỗ chết.
- Cửu Nguyên tiên môn cùng Triệu tộc, chàng như thế nào đắc tội bọn họ?
Diệu Tiên không hiểu.
- Ai biết được, có lẽ bởi vì ta ngủ với nữ nhi môn chủ bọn họ, hoặc là thiên kim của tộc trưởng, vô trách nhiệm trốn đi...
- Còn giả vờ, không có chính hình.
Diệu Tiên mắng:
- Chàng đừng che giấu trước mặt ta, ta biết, chàng vẫn luôn như thế, bề ngoài hi hi ha ha, đáy lòng đè nén tất cả mọi chuyện.
- Tiểu Thất rời đi, tuy rằng chàng đạt được lòng trung thành của Lang tộc cùng Yêu Nguyệt cổ thành, nhưng trong lòng chàng vẫn rất khó chịu, không nỡ Tiểu Thất.
- Ta quả thật không nỡ nàng!
Mục Vân bất đắc dĩ nói:
- Nhưng đó là kết quả tốt nhất, ta cũng không có biện pháp.
Mục Vân lại mở lời:
- Lúc ta nhìn thấy hai cha con Tiểu Thất và Thải Lăng Thiên, ta đã nghĩ đến Dao nhi. Dao nhi mang thai cốt nhục của ta, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, ta chưa bao giờ nghe được tin tức của nàng, cũng không biết hài tử như thế nào...
- Sẽ không sao đâu.
Diệu Tiên mở lời:
- Một ngày nào đó sẽ gặp lại, tựa như lúc trước, ta đã muốn gặp lại chàng, mặc kệ như thế nào, làm bằng hết sức mình, bằng không cả đời này ta đều sẽ sống trong tiếc nuối, cho nên...
- Cho nên tiểu nha đầu nàng liền thu thập cái gì song sinh mao quái âm ta?
Mục Vân cười nhạo nói.
- Mới không có.
Diệu Tiên ưỡn ngực, kiêu ngạo nói:
- Ta nhớ rõ ràng, Mục Vân tiên sinh càng lần đầu tiên nhìn thấy ta, một đôi mắt đều nhìn chằm chằm vào nơi này, lúc ấy hận không thể móc tròng mắt xuống đấy chứ?.
- Chàng nhìn hiện tại, có phải càng thêm tráng lệ hay không?
- Đúng là như thế.
Mục Vân cười ha ha, kéo Diệu Tiên Ngữ vào trong ngực.
Cho đến bây giờ, hắn đã có năm nữ nhân, xem ra, danh hiệu phong lưu triệt để không xóa bỏ được.
Diệu Tiên Ngữ nhìn trên mặt Mục Vân hiện ra tươi cười, trong lòng cũng vui vẻ.
Cho tới nay, Mục Vân ở trong lòng nàng là tốt nhất, hoàn mỹ nhất, cho dù có khuyết điểm, cũng là khuyết điểm hoàn mỹ.
- Mục lang hiện tại thoải mái một chút nào chưa?
Diệu Tiên nhìn Mục Vân, hỏi.
- Được rồi, phân biệt cũng không phải lần đầu tiên, về sau còn có thể gặp lại, hơn nữa biết Tiểu Thất ở Long giới, rất an toàn, ta cũng yên tâm!
Mục Vân chua xót cười nói.
- Ừm.
Diệu Tiên Ngữ nhìn Mục Vân, đột nhiên nói:
- Phu quân không vui, thiếp thân là phu quân, giải sầu cho phu quân đi.
Diệu Tiên dứt lời, cúi người xuống...
......
Ước chừng một tháng, trong Yêu Nguyệt cổ thành, Lang tộc an bài hoàn chỉnh, Đan Đế Các cũng bắt đầu hoạt động.
Tất cả những điều này tiến hành rất thuận lợi.
Ngày hôm nay, Mục Vân xử lý xong chuyện trong tay, thở phào nhẹ nhõm.
- Kế tiếp, chính là bắt đầu luyện đan, Đan Đế các, thanh danh phải đi ra ngoài mới được.
Mục Vân gật đầu nói.
Khoanh chân ngồi trên giường, hai mắt Mục Vân khép hờ, trong cơ thể, một giọt tinh huyết Thất Thải Thiên Long đến từ trên người Thải Lăng Thiên tản ra thiểm điện bảy màu, bùm bùm rung động, lưu động trong thân thể Mục Vân.
- Thật mạnh mẽ.
Đây cũng chỉ là một giọt long huyết, uy lực thật cường đại, so sánh với một giọt long huyết của Tiểu Thất, một cái trên trời, một cái dưới đất.
Chẳng qua, Tiểu Thất còn chưa trưởng thành, uy năng của long huyết còn chưa được thi triển, cũng không thể so sánh.
Mục Vân ngưng thần ngồi yên, ổn định lại, nội thị thân thể mình, dần dần hòa tan một giọt máu kia.
Tiếng bùm bùm dần dần vang lên.
Tiếng nổ vang lên, bên trong thân thể hắn giống như bị một phích lịch đạn nổ tung, tiếng bùm bùm truyền ra khắp phòng.
Đau đớn.
Đau đớn vô biên vô hạn tràn ngập toàn thân.
Toàn bộ thân thể hiện tại giống như muốn nổ tung từ trong ra ngoài.
Đau đớn cơ hồ khiến hắn không thể thừa nhận.
- Một giọt tinh huyết này ẩn chứa lực lượng vượt qua cực hạn mà thân thể ta có thể chịu đựng!
Mục Vân chua xót nói:
- Thân thể thật sự quá yếu.
Ổn định tâm tư, Mục Vân vội vàng vận chuyển không gian thời gian và pháp tắc, ngưng tụ pháp tắc Tiên Vương, bảo vệ thân thể mình, nhưng cho dù như thế, dần dần, bề ngoài thân thể hắn cũng xuất hiện vết nứt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận