Vô Thượng Thần Đế

Chương 1205: Sặc chết ta

Trong nháy mắt ôm đến thân thể phụ thân, Chu Tử Kiện chỉ cảm thấy lực lượng rất mạnh truyền đến từ bên trên.
Không kịp nghĩ nhiều, đấm ra một quyền, tiếng oanh minh nổ vang, thân thể Chu Tử Kiện bay xuống phía dưới.
Oanh...
Tiếng nổ đùng đoàng mãnh liệt vang lên, hai thân ảnh rơi xuống đất.
- Phụ thân.
Chu Tử Kiện chỉ cảm thấy hai tay của mình giờ phút này thống khổ như rót chì, thế nhưng loại thống khổ này lại không phải phía trên hai tay của hắn nhiễm máu tươi, mà là hắn đau lòng.
Giờ phút này, phần bụng Thiên Ngọc Tử xuất hiện một cái lỗ máu xuyên qua, vết thương khủng bố, để người phát lạnh.
- Hừ!
Nhìn thấy hai cha con, tức giận trên mặt Tra Khắc càng sâu.
- Vốn định hảo hảo chơi đùa với các ngươi, xem ra hiện tại không cần.
Thiên Ngọc Tử đứng dậy, toàn thân cao thấp, khí tức tăng vọt.
- Hừ, Ma tộc, muốn diệt Thiên Kiếm sơn ta, các ngươi cũng phải chịu được đại giới.
Khí tức Thiên Ngọc Tử dâng cao, nhìn rõ ràng huyết động ở phần bụng, giờ phút này vẫn ngạo nghễ không ngã.
- Phụ thân.
- Tử Kiện, thế hệ trước sáng tạo Thiên Kiếm sơn, chúng ta thủ hộ được không?
- Thủ hộ được!
Trong mắt Chu Tử Kiện đầy ánh sáng thấy chết không sờn, hai tay lúc này nắm chặt trường kiếm.
- Tốt!
- Đã như vậy, ngươi ta hai cha con liền giết đến thiên hôn địa ám.
- Tốt!
Thiên Ngọc Tử vừa dứt lời, phi thân lên, máu tươi chảy ra, hắn căn bản không quan tâm.
Trong mắt Chu Tử Kiện loé lên một cỗ hào quang, sát ý, không gì sánh kịp.
- Một già một trẻ, hoàn toàn không biết sống chết.
Tra Khắc hừ một tiếng, bước ra một bước.
- Lăn đi!
Một quyền kia, hướng thẳng đến Thiên Ngọc Tử.
Lực lượng cường hoành bá đạo lao xuống hai người ngưng kết thành một đầu mét ánh sáng dài đến mấy ngàn, như là cái đuôi sao chổi, chém tới Thiên Ngọc Tử.
- Phụ thân!
Oanh...
Trong khoảnh khắc, một quyền kia đánh bay Thiên Ngọc Tử, đụng vào phía trên hộ sơn đại trận Thiên Kiếm sơn, tiếng tạch tạch tạch vang lên liên tục.
- Đến lượt ngươi!
Tra Khắc vốn là Sinh Tử cảnh tam trọng, bên trong chư vị Ma Đế của Cự Ma nhất tộc, cũng là thân phận cực cao.
Thiên Ngọc Tử là Sinh Tử cảnh nhị trọng, vốn không phải đối thủ.
Mà giờ phút này, Chu Tử Kiện xông tới, càng như châu chấu đá xe.
Đã cho dù châu chấu đá xe, Chu Tử Kiện cũng muốn xông, bởi vì đằng sau, đã không còn đường thối lui.
- Ngươi muốn chết, ta thành toàn cho ngươi.
Tra Khắc cười lạnh một tiếng, đánh ra một trảo.
Một tiếng âm vang, một trảo bị song kiếm Chu Tử Kiện đón đỡ.
Chỉ là đón đỡ loại trình độ này theo Tra Khắc mà nói, hoàn toàn có thể bỏ qua không tính.
Lần nữa dùng lực, răng rắc một tiếng vang lên, toàn bộ thân thể Chu Tử Kiện bị ma khí quấn chặt.
- Chưởng môn Thiên Kiếm sơn? Chịu chết đi.
Tra Khắc hừ một tiếng, một quyền, đánh tới Chu Tử Kiện bị một trảo nắm chặt.
- Đừng!
Nhưng mà ngay tại giờ phút này, một tiếng hô to đột nhiên vang lên.
Một thân ảnh xuất hiện ngạo nghễ không thối lui để đứng ở trước người Chu Tử Kiện, đánh ra song quyền, đánh thẳng tới Tra Khắc.
- Trúc nhi, Trúc nhi đi mau, đi mau.
Thấy cảnh này, hai mắt Chu Tử Kiện xích hồng, khí tức toàn thân trên dưới tăng vọt.
Thế nhưng cho dù dùng hết toàn lực, hắn vẫn không cách nào tránh thoát.
- Tới một tên chịu chết? Ta thành toàn phu thê số khổ các ngươi.
- Không!
Nhìn thấy một quyền Tra Khắc rơi xuống, Chu Tử Kiện chỉ cảm thấy lòng của mình bị đánh nát.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, tiếng quyền nổ đùng, một đạo hắc vụ nổ tung lên giữa không trung.
Giờ khắc này, thế giới giống như yên tĩnh.
Đăng đăng đăng...
Nhưng một quyền kia rơi xuống, Chu Tử Kiện cảm giác trói buộc quanh người giảm bớt, tránh thoát, nhìn về phía trước.
Tra Khắc vào lúc này thế mà đăng đăng đăng rút lui trăm mét, hơi đỏ mặt mới đứng vững gót chân.
Xảy ra chuyện gì rồi?
- Khụ khụ... Khụ khụ...
Đột nhiên, trong lúc bụi bặm bay vút lên, một tiếng ho khan vang lên.
- Sặc chết ta!
Một tiếng bất mãn nói:
- Ta nói Chu Tử Kiện, ta vừa trở về, ngươi ở ngay chỗ này trình diễn phu thê ân ái cho ta nhìn, rất vui sao?
- Mục Vân.
- Mục Vân.
Nhìn thân ảnh vừa xuất hiện, Chu Tử Kiện cùng Thiên Ngọc Tử đều sững sờ.
- Thế nào, nhìn thấy ta rất kích động?
Mục Vân cười cười nói:
- Bất quá hai vợ chồng các ngươi ân ái có chút bi tình.
- Tiểu tử ngươi, ta biết, ngươi sẽ không dễ dàng chết như vậy.
Chu Tử Kiện nhìn Mục Vân, đột nhiên cười.
- Ầy, thê tử ngươi cần phải chiếu cố tốt, hai cái mạng đây.
- Đa tạ!
- Giữa chúng ta còn cần nói cảm ơn.
Mục Vân mỉm cười, bàn tay giương lên, một đạo ánh sáng màu lam bay vào đến trước người Thiên Ngọc Tử một bên khác.
- Thiên lão chưởng môn, đây chính là một viên Hư Tiên đan, ta bỏ ra cái giá rất lớn, đạt được từ Thiên Bảo tiểu thế giới, tranh thủ thời gian ăn đi, không được lãng phí.
- Tốt!
Thiên Ngọc Tử không nói hai lời, nuốt đan dược vào trong bụng, sắc mặt trở nên dễ coi hơn một chút.
- Mục Vân?
Tra Khắc ổn định thân ảnh, nhìn trước thanh niên y phục màu mực trước người, không thể tin hô.
- Không phải ngươi đã chết rồi sao?
Một tên Ma Hoàng trầm giọng nói:
- Đại nhân, nữ tử bên cạnh hắn chính là Bạch Đồ Gian, nàng này không chết, La Địch không trở về phục mệnh...
- Năm đó, ngươi ra một trảo không có vồ chết ta, đến bây giờ, ngươi muốn giết cũng giết không được ta.
Mục Vân xoay người, nhìn Tra Khắc.
Thân hình Tra Khắc cao lớn, cao khoảng chừng hơn năm mét, cánh tay to như cái đùi của một ít võ giả cường tráng, làn da ngăm đen, răng trắng đầy miệng, tạo hình rất dữ tợn.
- Cuồng vọng!
Tra Khắc khẽ nói:
- Năm đó ngươi đánh với Vân Lang một trận, Vân Lang thế mà không giết chết ngươi, mình ngược lại rơi vào thân thể hủy diệt, thật đúng là mất mặt, bất quá vừa hay Ma tộc ta cũng cảm thấy rất hứng thú đối với ngươi.
- Chỉ là hậu duệ thập bát Ma Thần các ngươi bên trong Cự Ma nhất tộc cũng dám nói xằng Ma tộc?
Mục Vân cười hắc hắc:
- Đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ, ta nghĩ các ngươi hiện tại ngay cả tộc trưởng Cự Ma tiểu thế giới cũng không có liên hệ đến đâu?
Mục Vân dám như thế nói, cũng bởi vì Ma Phàm.
Về sau nghe Đế Văn nói, Ma Phàm chính là nhi tử một trong Thập Đại Tôn Giả, Ma tộc Đại Đế - Ma Kiệt Luân.
Tiểu tử này nếu như trở lại Cự Ma tiểu thế giới, đạt được liên hệ cùng Cự Ma nhất tộc của ba ngàn tiểu thế giới, chỉ sợ đám Ma Đế này hiện tại sẽ không làm những chuyện này.
- Ngươi biết mấy người tộc trưởng?
Tra Khắc nhìn Mục Vân, khó tin nói:
- Xem ra, ta càng phải bắt sống ngươi, trở về để mấy vị Ma Đế đại nhân khác hảo hảo thẩm nhất thẩm.
- Chỉ bằng ngươi? Cũng xứng?
- Lớn mật, dám lớn lối với Tra Khắc đại nhân, muốn chết!
Kia Hùng Bao khẽ quát một tiếng, đứng ra.
Hùng Minh bị Chu Tử Kiện cắt bỏ hai tay, hắn giờ khắc này đang rất ảo não, nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, dùng cảnh giới Sinh Tử cảnh của hắn, nào sẽ e ngại Mục Vân.
- Muốn chết tựa như là ngươi...
Mục Vân mỉm cười, bước ra một bước.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, một tiếng nổ vang vang lên, Mục Vân một tay bắt lấy, chân nguyên cự trảo nắm Hùng Bao trong tay, động một cái cũng không thể động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận