Vô Thượng Thần Đế

Chương 2650: Có thể chạy sao?

Trong nháy mắt này, chiến tranh tụ thế nhìn không rõ ràng.
Chỉ là, Tiên Vương đọ sức, Vân Minh vẫn chiếm cứ bất lợi như trước.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cười nhạt nói:
- Tử Mặc, để cho nàng xem một trò chơi.
Hắn dứt lời, quát:
- Cự tượng khôi lỗi, mang theo khôi giáp nhân của ngươi, giết ra cho ta.
Bá bá bá......
Từng tiếng phá không vang lên từ trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, từng đạo thân ảnh hiện tại, giết ra.
Cầm đầu một người, thân ảnh không ngừng lớn mạnh, khí tức không ngừng mở rộng, tiếng ầm ầm, thỉnh thoảng vang lên.
Khôi lỗi cự tượng hiện tại hóa thành mấy trăm trượng, xông về phía đám người, mà những khôi giáp nhân khác cầm binh khí trong tay, phóng ra ánh sáng, công kích cuồng bạo.
- Một người cũng không thể chạy.
Mục Vân bình tĩnh nói:
- Ba trăm Huyết Vệ, giết!
Lần thứ hai, bên trong Tru Tiên đồ, ba trăm đạo thân ảnh lao ra.
Ba trăm huyết vệ, cộng thêm mười người Lạc Thiên Hành, hiện tại khí tức toàn thân, cũng có chút cường đại.
- Khí tức hạ vị Tiên Đế.
Ba trăm Huyết Vệ, hiện tại lao ra.
Bốn ngàn Tiên Vương võ giả đến từ Triệu vực cùng Cửu Nguyên Vực, hiện tại, sắc mặt hoảng sợ.
Khôi giáp nhân mặc dù chỉ có ngàn người, nhưng công kích, quả thực bá đạo.
Mà ba trăm huyết vệ kia, càng giống như một cỗ huyết triều, cuốn tới nơi nào, nơi đó chính là tử vong.
Mục Vân không ra tay, nhưng quả thực còn đáng sợ hơn cả hắn tự mình ra tay.
Mạnh Tử Mặc hiện tại ở trong ngực Mục Vân, nhìn hết thảy, trợn mắt cứng lưỡi.
Mà lúc này, ba người Hoa Thiên Đế bị Chu Hoa tứ đại Tiên Đế vây công, Mạnh Tử Mặc thản nhiên nói:
- Thả ta xuống đi, Hoa Thiên Đế ba người, mấy năm nay, trợ giúp Vân Minh không ít.
- Ta biết!
Mục Vân gật đầu nói:
- Ta đến là được rồi, Tử Mặc, nàng nhìn thật kỹ, vạn năm chịu vất vả, ta nhất định hảo hảo hồi báo cho nàng, hảo hảo thưởng cho nàng.
- Ai cần ngươi thưởng.
Mạnh Tử Mặc đỏ mặt, mắng Mục Vân một câu.
Hiện tại Mục Vân cười ha ha, tay cầm trường thương, giết ra.
Hắn muốn cho Mạnh Tử Mặc nhìn thấy hắn quen thuộc nhất, thương, có thể nói là điểm sáng nhất của hắn ở kiếp trước.
- Ba vị, khổ cực rồi.
Mục Vân phi thân ra, cười ha ha nói:
- Bốn lão bất tử này, ta tiếp được rồi.
- Ngươi…?
Hoa Thiên Đế nhìn Mục Vân, nói:
- Mục minh chủ, bốn người bọn họ đều là trung vị Tiên Đế.
- Ta biết.
Mục Vân cười nói:
- Ba vị vất vả rồi, Mục Vân ta thiếu nợ, nhất định bù đắp, bốn người này, giao cho ta đi.
Nghe được lời này, Hoa Thiên Đế, Quân Chiến Vũ, Lạc Hà Quân ba người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, gật gật đầu.
- Làm phiền ba vị, chiếu cố Tử Mặc một chút, cẩn thận có người đánh lén.
- Mục minh chủ yên tâm đi.
Ba người Hoa Thiên Đế nhất thời lui ra.
Mà hiện tại, bốn người Chu Hoa, Chu Xuyên, Chu Cương, Chu Quân, nhìn Mục Vân lại cảm thấy khuất nhục.
Mục Vân dàm nói một người đối phó bốn người bọn họ?
Đây quả thực là muốn chết.
Thân là trung vị Tiên Đế, bọn họ chưa từng bị xem thường qua như vậy?
Mũi thương xé gió quét ngang, Mục Vân nhìn bốn người, nói:
- Các ngươi, để cho Tử Mặc khóc, ta, để cho các ngươi khóc cũng khóc không nổi.
Dứt lời, Mục Vân một thương, giết ra.
Một đạo thương mang vào hiện tại, giết ra.
Mục Vân nắm trong tay Cửu Dương Thiên Cương Thương.
Thương này, chính là sư tôn Đế cấp tiên khí chuyên môn chế tạo cho hắn.
Một thương này, đối với kiếp trước hắn mà nói, có lẽ quá mức cao cấp, nhưng đối với hắn hiện tại mà nói, rất thích hợp.
Đế cấp tiên khí, phối hợp với cảnh giới Tiên Đế, hắn mới có thể bày ra uy lực lớn nhất của thương này.
Mục Vân một người, một thương quét ngang, thương mang đến trước, sau đó cả người giống như một con giao long, hung hãn giết ra.
Bốn người Chu Hoa, hiện tại nhìn nhau một cái, đồng thời lao ra.
Hôm nay Mục Vân càng thêm khủng bố so với kiếp trước, bốn người bọn họ chỉ có thể triệt để liên thủ, mới có thể chế trụ Mục Vân, nếu không, hậu hoạn vô cùng.
Bốn người hiện tại giết ra, vây quanh Mục Vân.
- Bốn lão bất tử, vô vọng phi thăng Thần giới, ta thấy không bằng trợ giúp các ngươi xuống địa ngục đi.
Dứt lời, Mục Vân quét ngang một thương, giết ra.
Phanh...
Thương mang điểm ra, Mục Vân một thương, bắn lên người Chu Hoa.
Sắc mặt Chu Hoa giờ khắc này trắng bệch, tuy rằng ngăn cản được một thương kia, nhưng cả người lại giống như bị sét đánh.
- Tên này.
Chu Hoa nhịn không được, rốt cục cũng phun ra một ngụm máu tươi.
- Chu Hoa trưởng lão.
Chu Xuyên, Chu Cương, Chu quân ba người, hiện tại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều kinh ngạc không thôi.
Đây đâu phải là cảnh giới trung vị Tiên Đế?
Cho dù cảnh giới thượng vị Tiên Đế cũng bộc phát không ra thực lực cường hoành như vậy.
Mục Vân, vẫn là Mục Vân kia, Mục Vân làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Vô địch cùng cảnh giới.
Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Mục Vân mang theo một tia cười nhạo, một bước giết ra.
Thương mang lần thứ hai bắn ra, hắn căn bản không quan tâm chu xuyên, Chu Cương, Chu quân ba người, mà chỉ giết về phía Chu Hoa.
Thương mang kia không ngừng tới gần, giờ khắc này, Chu Hoa sinh ra ác hàn, chỉ cảm giác Mục Vân trước mắt, chính là ma quỷ.
- Cứu ta!
Chu Hoa rít gào nói.
- Lên trời xuống đất, không ai có thể cứu ngươi.
Mục Vân gào thét một tiếng, thương mang vào hiện tại, trùng kích mà ra.
Phốc xuy một tiếng, thân thể Chu Hoa nhất thời bị xuyên thủng, tiên khí Đế cấp đâm thủng, lực lượng mãnh liệt kia khuấy nát thân thể hắn, hút hồn lực của hắn.
Dần dần, trong đầu hắn xuất hiện từng đạo ảo ảnh.
Ảo ảnh kia như mộng như ảo, giống như tiếng gọi đến từ thiên đường, cả người hắn, hoàn toàn mất đi ý thức.
- Bạo.
Mục Vân quát to một tiếng, chuyển động mũi thương, thân hình Chu Hoa, hiện tại, triệt để nổ tung.
Chu Xuyên, Chu Cương, Chu Quân ba người, hiện tại hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Đây là trung vị Tiên Đế sao?
Bọn họ giống như nhìn thấy Mục Vân năm đó cường thế ở tiên giới.
- Không cần sợ, đến đây.
Nhìn ba người còn lại, Mục Vân cười nhạt nói.
Đừng sợ sao?
Không sợ, mạng sẽ mất.
Ba người hiện tại đã không thể so tay cùng Mục Vân.
Bọn họ căn bản không đả thương được Mục Vân, ngược lại là Mục Vân, đang đùa giỡn bọn họ.
Thấy ba người muốn lùi bước, Mục Vân cười nhạo nói:
- Hiện tại muốn lui, đã muộn.
Thương mang quét ra, tay phải của hắn xuất hiện Cửu đạo Phần Thiên kiếm.
Tuy rằng có thần kiếm trong tay, nhưng giết gà nào cần dùng đao mổ trâu?
Một kiếm một tên, đủ rồi.
Phốc...
Lại là một tiếng phốc vang lên, ba người Chu Xuyên bị lĩnh vực của Mục Vân hạn chế, hiện tại, căn bản không có chỗ trốn.
Chu Quân kia, bị một kiếm bắn xuyên qua thân thể, phanh một tiếng, nổ thành mảnh nhỏ.
Đây chính là sự cường đại của Mục Vân.
- Chạy trốn.
Chu Xuyên và Chu Cương hai người, hiện tại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhất thời chia đường chạy trốn.
Bọn họ đều là Tiên Đế tu luyện hơn mười vạn năm, tuổi thọ của mình đều quan trọng hơn so với cái gì.
Chết rồi, cái gì cũng không có, hơn mười vạn năm chịu khổ cực, toàn bộ hóa thành khói đen.
Họ không nỡ.
Nhất thời, hai đạo thân ảnh, một trái một phải, muốn vứt bỏ đại quân, một mình chạy trốn.
- Chạy thoát sao?
Mục Vân hiện tại, trái cầm súng, tay phải cầm kiếm, một thương một kiếm, một trái một phải, phi nước đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận